-LA HÁN KHÔNG THUỘC KINH-
Hai người Phật tử gặp nhau tại một quán nước trước cổng chùa, anh mập hỏi anh ốm:
- Anh quy y tam bảo chưa?
- Chưa! (Anh ốm đáp).
- Anh có tụng kinh mỗi ngày không?
- Không! (Anh ốm lại đáp).
- Anh có thường dự pháp hội không?
- Không!
- Cái gì cũng không mà sao anh lại nói mình là Phật tử!?
- Ồ! Vậy làm thế nào mới có thể xưng mình là Phật tử hả anh? (Anh ốm hỏi).
- Ừ! Thì phải thuộc kinh, tụng kinh, trì chú mỗi ngày, nghe thuyết pháp, phải đi chùa vào các ngày rằm, mồng một! Anh không làm thế làm sao xứng với danh xưng con nhà Phật được, không làm thế thì sao gọi là tu?
- Vâng, tôi cũng có ý định làm như thế! Nhưng ngặt một nỗi tôi đi làm thường về muộn, mỗi lần mở kinh ra chưa đọc được bao câu lại thấy cái chị hàng xóm hì hục đẩy xe hủ tiếu ra cổng trọ nên tôi ra đẩy phụ, mới quay vào nhà ngồi xuống đọc thêm mấy câu lại nghe tiếng thằng bé phòng bên khóc ré lên. Ba mẹ nó đi làm công nhân trong xưởng may, nhưng tháng này lại bị trùng ca buổi chiều. Cả hai vợ chồng không có tiền gửi nhà trẻ nên đánh liều bỏ thằng bé trong nhà khóa cửa lại mà đi làm. Tôi thấy thế nên bảo họ đưa luôn chìa khóa để nhỡ thằng bé có gì còn vào mà xem nó. Thế là nghe nó ré lên tôi lại chạy sang xem sao. Tội nghiệp thằng nhỏ! Đấy thế nên tôi học cả tháng rồi mà còn chưa thuộc một bài chú, bài kinh nào cả!
Thời gian đọc tụng cũng không được như anh!
Mỗi tháng tôi cũng định đi chùa ngày rằm, mồng một dâng hương cúng phật, nhưng vợ tôi bảo hôm đó là ngày đi phát bánh mì cho mấy người lang thang. Vậy là ngày đó hai vợ chồng chạy xe lòng vòng để đi phát bánh mì, đến lúc phát xong thì trời đã tối quá nên không kịp vào chùa dâng hương cúng phật, nhưng tôi nghĩ, phật dạy mình làm thiện, mình làm thiện là dâng cả trái tim mình cho phật rồi, còn dâng hương, dâng hoa có được hay không chắc phật soi thấu lòng mình mà anh!?
- Anh mập (ơ... thì... tôi nghe người ta chỉ thế nên chỉ cho anh, anh không nghe thì tùy, ai tu nấy chứng mà!)
Mọi người xem ai đang học phật? Ai là người đang tu? Ai xứng là Phật tử?
Tu phật, học phật là ở cái tâm, từ cái tâm dẫn tới cái tay, cái chân, từ cái tay, cái chân sẽ đưa đến hành động (hành pháp), từ hành động mang đến lợi lạc cho mọi người (đó chính là thụ pháp). Đó đích thực là người đang tu, là người xứng danh Phật tử.
Ngược lại người nào tự xưng mình là phật tử, thuộc làu kinh điển, thập chú mà chỉ luyến láy, chú tâm đến cái hình thức bên ngoài. Có thể luận nói triết lý thâm sâu vi diệu đến tận cảnh giới niết bàn, mà sự (hành pháp), (thụ trì) chỉ như một phàm phu thì đó chưa phải là phật tử. Thuộc kinh nhiều chỉ như một quyển sách vụn nát, đọc kinh nhiều mà không hành trì cũng chỉ như nước chảy qua ống, tuôn ào nhưng không giữ được giọt nào!
Ngày Thế Tôn còn tại thế, có ngài Châu Lợi Bàn Đặc không thuộc nổi một bài kệ nhưng vẫn chứng quả A La Hán bởi sự hành pháp, thụ trì các pháp một cách cần mẫn, tinh tấn!
Thích Ca thành đạo là nhờ thực hành, từ đó mới mang truyền thụ cái kinh nghiệm thực hành đó đến chúng sanh, để làm gì? Để chúng sanh thực hành theo, chứ không có phải để học thuộc lòng theo hướng dẫn ấy!
Không có sự chứng đắc của một vị hành giả nào qua lời nói mà không có sự thực hành nghiêm mật cả!
Ngày nay, người ta chỉ chú trọng hình tướng lý thuyết bên ngoài, không mấy quan tâm đến sự thực hành các pháp cho nên có thể thấy người tu thì nhiều, người chứng lại chẳng mấy ai!?
Ngay trong kinh Bát Nhã ta cũng thấy rõ việc thực hành của bồ tát Quán Thế Âm:
(...hành thâm Bát Nhã Ba La Mật Đa Thời...), phải trải qua sự thực hành thâm sâu, triệt để mới ngộ ra được cái chánh ý đó chứ không phải chỉ là học thuộc lòng vào đầu, rồi từ đầu đưa lại cái môi, từ cái môi đưa tới cái lưỡi, từ cái lưỡi đến cổ họng, rồi phát thành lời, như vậy thì cái điều mà họ đọc được, nghe được đó lại trở vào rồi trở ra.
Như nước vào đầu ống rồi chảy ra nơi cuối ống, đâu có chuyển biến gì trong thân, trong tâm thì cái đó sao gọi là tu cho được!?
Mỗi người phải tự phản tỉnh lấy mình, đừng bắt chước ai ngoài Thích Ca Mâu Ni.
Hãy thực hành pháp phật mọi lúc, mọi nơi trong đời sống, đó mới thật sự là người đang tu, và sẽ sớm ngày viên mãn!
Chúc tất cả thân tâm thường lạc! Thực hành các pháp, xứng danh con nhà Phật.
Trích học phật giữa đời thường ân sư Tuệ Minh.