/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

MỘT THỜI XƯA CŨ

1166 16:43, 20/09/2021
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN

( từ)

MỘT THỜI XƯA CŨ
MỘT THỜI XƯA CŨ
Dòng đời luân chuyển, vốn dĩ mọi thứ trên đời đều thay đổi, chỉ có "sự đổi thay" là luôn bất biến tồn tại.

Tớ vẫn còn nhớ cái lúc mà mình mới quen biết nhau, ấn tượng nhỉ? Rồi cứ thế mình bên nhau suốt những năm trung học phổ thông đi qua những tháng năm của tuổi trẻ với biết bao nhiêu kỷ niệm đong đầy.

Ngày ấy, tớ đã từng nghĩ rằng thật tuyệt vời nếu như có thể cùng cậu thân đến cuối đời, rồi đến lúc con cái của chúng ta sẽ thân như tình bạn nhiều năm này. Nhưng đến bây giờ tớ chợt nhận ra điều đó là không thể phải không?

***

Có lẽ cậu sẽ không biết được với tớ mối quan hệ này đáng giá như nào và trân quý biết bao nhiêu? Tớ là một con người cô độc chắc cậu cũng biết, rồi ngày cậu xuất hiện, cuộc đời tớ như bước sang một trang mới, cánh cửa tăm tối trong tớ như được mở ra, tớ tìm được một nơi để bấu víu, nương tựa như một kẻ đang rớt vực bất ngờ vớ được nhánh cây mọc bên vách núi mà tìm lại hơi thở cho riêng mình. Cũng từ đó không hiểu lý do gì chúng ta lại thân nhau đến vậy, cùng nhau đi học, cùng nhau đi chơi, cùng nhau ăn, cùng nhau ngủ, cùng nhau dạo quanh các con đường, các hàng quán của cái phố huyện nghèo nhỏ xíu này. Bọn mình dính nhau như hình với bóng, bất kể lúc nào cũng luôn có nhau, rồi mình lại tâm sự biết bao nhiêu là điều – về những cảm xúc của cái độ tuổi bập bẹ bước vào thanh xuân, thời đấy thật quá nhiều chuyện để nói mà, tớ nhớ có những đêm qua nhà ngủ cùng nhau đó là những đêm dài tỉ tê qua hàng nghìn câu chuyện, chuyện vui có nhiều mà chuyện buồn cũng không thiếu, bây giờ ngồi nghĩ lại chợt thấy phiền cậu quá. Rồi có những lần tớ buồn, tớ gục ngã, tớ thất vọng, cũng chính cậu – người luôn ở bên an ủi, động viên và vực dậy tớ trong những thời điểm tăm tối nhất. Thật sự cảm ơn cậu, cảm ơn cậu nhiều lắm!

Nhưng từ bao giờ nhỉ? Cậu biết không? Tờ cũng chẳng biết là từ bao giờ mối quan hệ của chúng ta lại trở nên như vậy- ngày một xấu đi, và không còn vui vẻ như trước, dường như đã có một khoảng cách vô hình nào đó đã xuất hiện. Thật tệ hại! Từng nói tớ và cậu sẽ mãi là bạn thân, sẽ là người thân của nhau, sẽ thân với nhau đến cuối đời, nhưng có vẻ càng lúc càng không phải như vậy nữa rồi. Có lẽ từ những năm cuối cấp nhỉ? Cậu chẳng còn coi trọng mối quan hệ này như lúc ban đầu nữa, cậu dần rời xa tớ hơn, dường như cậu đã có những mối quan tâm mới hơn và những thứ đó đã lấy mất đi sự chú ý của cậu và cậu dần dần lãng quên tớ. Tớ càng tiến lại gần, tớ càng vun đắp cho những khoảng trống vô hình thì cậu lại đẩy tớ ra xa, cậu dần bỏ qua cảm xúc của tớ, cậu gạt phăng đi những gì tớ làm cho cậu. Dường như những thứ xuất hiện đó khiến cậu quan tâm hơn và dần lãng quên và làm tớ tổn thương không ít lần. Tớ đã từng khóc, bao nhiêu lần nhỉ? Nhiều quá tớ không còn nhớ được nữa, tớ khóc cho tớ, khóc cho cậu, khóc cho mỗi quan hệ này, tớ đã suy nghĩ thật nhiều về lý do tại sao chúng ta lại càng ngày càng xa cách như vậy, tớ nghĩ tớ đã làm gì sai? Tớ đáng trách ở đâu, tớ đã lỡ làm gì gây tốn thương đến cậu không mà giờ đây chỉ còn tớ, một mình tớ ngồi ở góc này để nhớ về cậu, nhớ về những ngày có cậu ở bên. Cậu biết không ? Tớ cũng tìm cách để níu kéo mối quan hệ này, tớ muốn hàn gắn tình bạn của chúng ta, tớ muốn gia cố những vết nứt vô hình đang ngày một cách rộng. Cứ thế trong một thời gian dài tớ đã cố gắng thật nhiều? cố gắng vì tớ, cố gắng vì câu, cố gắng vì tình bạn của chúng ta. Nhưng rồi thì sao? Bây giờ đây? Do tớ thay đổi hay sự thay đổi từ chỗ cậu? Tớ chợt nhận ra từ lâu trong cậu đã không còn xem tớ là bạn thân như ngày xưa nữa rồi đúng không? Vì cậu đã có những người bạn mới khiên cậu quan tâm hơn rồi. Tớ thật ngốc nhỉ?

Và tớ cũng nhận ra từ trước tời giờ chỉ mình tớ tự hào với mọi người về cậu – người bạn thân duy nhất của tớ, còn cậu? hình như với tớ thì chưa từng vì cậu đường như đã có một người khác quan trọng hơn, khiến cậu tự hào hơn rồi. Tớ đã buồn , đã đau lòng rất nhiều, tớ cũng tổn thương nữa. Tớ đã từng nói với cậu rằng: " bạn trai tớ có thể không cần nhưng với cậu tớ luôn tran trọng" . Nhưng có lẽ tớ không còn xứng để làm bạn thân của cậu nữa rồi? Và tớ cũng chẳng đủ tin tưởng để cậu có thể chia sẽ mọi chuyện vui buồn cùng tớ nữa đúng không? Cậu có biết những lúc cậu buồn tớ cảm thấy bất lực đến nhường nào, nhiều lúc tớ gặng hỏi mãi cậu mới trả lời với kiểu " tớ thật là một người phiền phức", rồi những vấn đề khó khăn hớn, to tát hơn cậu cũng chẳng buồn chia sẽ cũng tớ, rồi cũng 1 mình tớ tự nhận ra, tự tìm hiểu, rồi tự tớ nghe được và hỏi thăm được từ nhưng người xung quanh được cậu tâm sự. Cảm giác ấy, cảm giác cậu thà rằng chia sẻ với mọi người chứ không phải tớ, cảm giác những câu chuyện của câu- người bạn thân của tớ, tớ phải nghe từ những người ngoài cuộc thật sự đau lòng.

Rồi còn nhiều điều nữa có lẽ chỉ tớ và cậu, những người trong cuộc sẽ hiểu rõ. Và bây giờ khi đã đủ mạnh mẽ để hiểu ra mọi thứ, đã có thể dũng cảm để buông bỏ sự cố gắng trong vô vọng của mình thì tớ cũng chẳng còn muốn níu kéo một mối quan hệ vốn không thuộc về tớ nữa, tớ sẽ từ bỏ vì tớ biết có níu kéo thì cũng chẳng được. Chắc cũng đến lúc tớ nên trả cậu lại cho mọi người rồi đúng không?

Vậy hãy bắt đầu lại đi, bắt đầu từ mối quan hệ bạn bè không thân!

Mong cậu luôn sống thật tốt, hãy luôn là chính cậu. Hãy suy nghĩ chín chắn, và tập sống trưởng thành hơn cho những tháng ngày tương lai không còn tớ ở bên nữa. Có lẽ cả hai chúng ta đều mệt mỏi rồi. Buông tay thôi...

Và tớ sẽ mãi nhớ về cậu- một người bạn thân ngày xưa của tớ.!"
XuKi Truong

Team Uống Trà Thôi sưu tầm
1 0 4,054 10.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Dạy con cách nhìn nhân hậu
1354 05:51, 08/11/2021
0 0 3,655 0.0
Con tɾαi 13 tuổi, nghịch ngợm, ᵭánh nhαu với Ьạn học lớn. Vết Ьầm tím khắρ người, về ᵭến nhà, con Ьực tức và khó chịu, cả Ьữα cơm con không nói câu nào...

“Ấm ức không?” Mẹ hỏi.

“Ấm ức!”, con tɾαi vừα khóc vừα tɾả lời.

“Tức giận không?”

“Tức giận!”. Con tɾαi tɾừng mắt lên ...
Người anh nuôi
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
1352 18:54, 07/11/2021
0 0 5,514 0.0
Người anh nuôi

"- Ba má đã nuôi anh từ nhỏ cho tới lớn, nhưng anh không phải là ruột rà, dù biết anh luôn nhường nhịn và không tranh giành với các em, nhưng cái nào ra cái đó, tài sản là của nhà này do cha mẹ và các con làm ra mới có, vì thế nó phải thuộc về thành viên ruột trong nhà này. Tôi cho anh ở trong căn nhà ...
Khi giúρ đỡ người khάc, đừng quên giữ lại ρhẩm giά cho họ
1341 07:56, 03/11/2021
0 0 3,536 0.0
Trong cuộc sống, giúρ đỡ lẫn nhαu vốn lὰ cần thiết vὰ đάng lὰm, nhưng giúρ đỡ thế nào để người được giúρ đỡ được giữ lại ρhẩm giά mới thật đάng quý Ьiết Ьαo.

Cậu Ьα̣n thân củα tôi từng kể cho tôi nghe câu chuγện lúc cậu còn nhỏ đα̃ ăn sâu trong kγ́ ức, có α̉nh ...
THÔNG CẢM VÀ GIÚP ĐỠ NGƯỜI CHÍNH LÀ GIÚP MÌNH
1303 22:47, 22/10/2021
0 0 3,282 0.0
Cậu Ьé 9 tuổi đαng ngồi tɾong lớρ học thì Ьất chợt xuất hiện vũng nước dưới chân và quần cậu Ьị ướt sũng. Cậu Ьé cảm thấy tim mình dường ngừng đậρ vì cậu không thể hiểu tại sαo lại vậy. Tɾước đó, chưα từng xảy ɾα chuyện như thế Ьαo giờ và cậu Ьiết ɾằng nếu mấy cậu Ьạn Ьiết ...
Mẹ chồng & nàng dâu
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
1268 07:51, 12/10/2021
0 0 4,966 0.0
Mẹ chồng nàng dâu


"Tao đi từ Nam ra Bắc tao không thấy có đứa con dâu nào như mày."

"Con đi khắp cái gầm trời này cũng không có người mẹ chồng nào như mẹ."

"Tao thì làm sao?"

"Thế con thì làm sao?"

"Mày chả làm sao, mày là nhất. Đi ra ruộng thì đi luôn đi. Ban ngày thì mải đi chơi, tối tắt mặt trời đổ lúa ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!