/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Chiếc Áo Của Bà

1262 12:39, 10/10/2021

( từ)

Chiếc Áo Của Bà
"Bà cụ năm nay đã 80 tuổi. Con trai đã lớn, đã lập gia đình và đưa vợ con lên thành phố sinh sống. Rất nhiều lần cậu con trai muốn đón bà lên ở cùng. Nhưng từ lâu bà đã quen với tình cảm lũy tre làng, ngửi quen mùi thơm của lúa rạ. Và bà quyết định ở lại. Sức khỏe tuy đã yếu nhưng biết tin sinh nhật cháu gái bà vẫn cố gắng thu xếp lên thành phố. Bà qua tận làng bên nhờ người làm cho một mẻ kẹo lạc mới, cẩn thận chọn những chùm nhãn mọng nhất. Thậm chí bà còn tự mình ra chợ mua nào kim, nào chỉ về khâu cho cháu bộ quần áo làm quà sinh nhật.

Đi gần trăm cây số mới ra được nhà con cháu. Bà vẫn vui vẻ và không một chút mệt mỏi, nhanh chóng lôi bộ quần áo ra đưa cháu. “Nào là xanh xanh đỏ đỏ, chắc cả chợ trong thành phố không kiếm đâu được cái thứ hai”, cô cháu gái cầm áo vứt lên ghế và đang nghĩ xem xử lý thế nào với nó. Mẹ ngoài ban công hét lớn: “Máy giặt rò nước rồi, không ai ra đây nhé”.

Con bé nghe vậy liền cầm bộ quần áo chạy ra làm giẻ thấm nước.

Trong nhà bà vẫn đang vui vẻ xem tivi và không biết sự tình. Một lát sau, bà ra ngoài ban công thì phát hiện chiếc áo nhàu nát dưới nền. Bà đã đứng ngoài đó rất lâu. Bà tự mình nhặt lên rồi giặt sạch, phơi lên dây. Bà vào nhà, đôi mắt đỏ hoe, chậm chạp nói với cô cháu: “Bà xin lỗi. Bà sẽ bù cho cháu một món quà sinh nhật khác. Nó đúng là không hợp với cháu”. “Vâng bà ạ. Trông nó thật quê mùa”, đứa bé nhẹ nhàng đáp. Bố nghe và hiểu được chuyện gì vừa xảy ra. Sắc mặt thay đổi, anh quay ra nhìn đứa con và không nói một lời nào. Ngày hôm sau, bà mặc “chiếc áo lỗi” đó lên người. Nhìn là biết nó quá nhỏ so với kích cỡ của bà, nhưng bà vẫn cố chịu. Ở được hai ngày, bà lí do sợ đàn lợn ở nhà đói nên tự bắt xe về quê.

Không lâu sau đến sinh nhật bố. Hai mẹ con vui mừng đem quà ra tặng. Con bé mua cho bố một cái mũ len, mẹ thì mua tặng bố một chiếc cà vạt.

Bố nhận quà, không cười, cầm đồ ném vào thùng rác: “Đồ gì mà xấu vậy. Đem bỏ vào thùng rác thôi. Bố không dùng được”. Con bé mặt vừa hoảng hốt vừa tức giận cãi lại: “Bố làm vậy là không tôn trọng người khác”. “Con cũng biết như vậy khó chịu sao. Vậy mà con đã làm như thế với bà đấy. Bà cả năm cả tháng ăn không dám ăn, không dám mua quần áo mới, chiếc ga giường chắc cũng dùng đến mười năm rồi. Bà đã già nhưng biết sinh nhật con bà vẫn cố gắng ngồi xe lên nhà mình. Bà đâu có nhìn rõ nữa, nhưng bà vẫn cố làm cho con chiếc áo. Tình yêu thương của bà bị con biến thành giẻ vụn rồi. Con có biết không”.

Một tuần sau, hai mẹ con về quê. Thấy con cháu về thăm bà rất vui. Lưng còng nhưng vẫn thoắt thoắt ra vườn hái nắm rau lang để nấu canh tối. Trong bữa cơm, con bé run run nói với bà: “Bà không giận cháu chứ ạ. Cháu sai rồi. Chuyện… Chiếc áo”. Bà đặt bát cơm xuống và cười giòn tan: “Chuyện đó hả, là bà không đành cho cháu cái áo đó nên mới cầm về mặc đấy. Ăn cơm. Ăn cơm”.
0 0 15,811 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Đừng bỏ rơi chính mình
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1978 06:57, 15/07/2022
2 0 12,707 10.0
Đừng bỏ rơi chính mình
Biết thương mình đúng cách thì đừng làm gì ngược lại với nhân quả, rồi bán rẻ những phẩm chất tốt đẹp trong sáng bên trong chúng ta.

Hầu hết thì ai cũng yêu chiều cái ‘bản ngã’ của mình, nhưng dù có thỏa mãn cái bản ngã này đến tận cùng, thì cuối cùng chúng ta vẫn khổ đau mà ...
TRÁI TIM MANG NHIỀU THƯƠNG TÍCH…
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1973 14:28, 14/07/2022
1 0 13,771 0.0
TRÁI TIM MANG NHIỀU THƯƠNG TÍCH…

Một buổi chiều trong công viên, có một chàng trai đang chăm chú vẽ một trái tim. Trên khung giấy trắng dần dần hiện ra một trái tim thật đẹp, thật hoàn hảo khiến mọi người đứng xem đều trầm trồ khen ngợi.

Bỗng một ông lão đi đến. Ông trầm tư ngắm nghía bức tranh của chàng ...
GIỌNG NÓI CỦA HẠNH PHÚC
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1963 13:05, 10/07/2022
0 0 13,536 0.0
GIỌNG NÓI CỦA HẠNH PHÚC

Sau khi thiền sư Bankei qua đời, một người mù sống gần chùa của thiền sư nói với một người bạn: “Bởi vì tôi mù, tôi không thể quan sát sắc mặt người ta, nên tôi phải xét tư cách của họ qua giọng nói. Thường thì khi tôi nghe một người chúc mừng người khác về chuyện vui hay thành ...
MỘT CỬ CHỈ ĐẸP
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1962 07:01, 10/07/2022
0 0 14,723 0.0
MỘT CỬ CHỈ ĐẸP

Bà Foreman dừng chiếc xe hơi của mình ngay một trạm thu phí giao thông trên xa lộ cao tốc. Liếc mắt qua kính chiếu hậu, bà thấy cả một dãy dài xe hơi ngay sau mình. Bà chợt nảy ra một ý vui vui, bà quay kính xe xuống, đưa ra cho người bán vé một tờ 50 USD và bảo: "Tôi mua một vé cho tôi, và còn lại ...
Cảnh giới cao nhất của giáo dục là gì?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1960 10:36, 08/07/2022
0 0 13,577 0.0
Cảnh giới cao nhất của giáo dục là gì?

Có câu chuyện kể về lòng tốt của một cậu bé như thế này. Vào một buổi sáng sớm sau khi cơn bão đi qua, có một người đàn ông đi tản bộ trên bờ biển. Ông ta nhìn thấy rất nhiều con sao biển bị bão táp đêm qua cuốn lên và mắc cạn ở đó, có lẽ đến cả ngàn con. ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!