/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

CÂU CHUYỆN THÀNH THẬT

1477 06:40, 19/12/2021
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

CÂU CHUYỆN THÀNH THẬT
CÂU CHUYỆN THÀNH THẬT

Chuyện kể rằng, trước đây có hai người bạn trẻ tuổi thân thiết, thường ngày đều đối xử tốt với nhau. Một người tên là Thông Minh, người còn lại tên là Thành Thật. Một ngày nọ, hai người bạn lên thuyền đi ngao du cùng nhau.

Nhưng khi họ đang ngồi thuyền trên biển thì gặp phải một cơn bão to gió lớn. Chiếc thuyền mà hai người đang đi đã bị nhấn chìm ngay sau đó. Chiếc thuyền cứu nạn chỉ có một chỗ, người thanh niên trẻ tuổi tên là Thông Minh vừa thấy tình hình không hay liền nhanh chóng lên thuyền cứu nạn, đẩy người bạn xuống nước.

Người thanh niên tên Thành Thật may mắn gặp đại nạn mà không chết. Anh ta bị sóng biển đẩy đến một hòn đảo nhỏ hoang vắng. Thành Thật hoảng hốt sợ hãi nhưng không còn cách nào khác đành phải ngồi trên bờ cát chờ thuyền cứu viện.

Chẳng bao lâu sau, quả nhiên từ xa có một chiếc thuyền cùng với những bản nhạc vui nhộn đi tới. Thành Thật lập tức đứng dậy, nhìn về phía con thuyền đang mở nhạc và vô cùng mừng rỡ vì con thuyền đang tến về phía hòn đảo hoang vu. Anh nhìn thấy trên chiếc thuyền có một lá cờ đề hai chữ Sung Sướng.

Thành Thật vội gọi to: “Sung Sướng! Sung Sướng! Tôi là Thành Thật đây. Anh hãy cứu tôi với!”

Sung Sướng vừa nghe tiếng gọi thì liền đáp trả: “Không thể, không thể! Nếu tôi mà có thành thật thì sẽ không thể sung sướng được đâu. Anh hãy nhìn xem, trên thế giới này có biết bao nhiêu người bởi vì nói lời thành thật mà không được sung sướng, vui vẻ?” Vừa dứt lời, Sung Sướng liền rẽ hướng khác mà đi.

Một thời gian sau, một chiếc thuyền nhỏ gắn tên Địa Vị đi tới. Thành Thật vội gọi to: “Địa Vị! Địa Vị! Tôi là Thành Thật, anh có thể cho tôi về được không?”

Địa Vị vừa nghe, vội chèo thuyền ra xa và quay đầu nói: “Không được, không được! Tôi không thể cho anh lên thuyền của tôi được. Địa vị của tôi đạt được không dễ dàng gì, nếu như có anh thì tôi khó mà giữ vững được địa vị của mình!”

Thành Thật vô cùng thất vọng nhìn Địa Vị rời đi, trong lòng tràn ngập nghi hoặc và khó hiểu. Anh ta đành phải ngồi trên bờ cát nơi đảo hoang tiếp tục đợi chờ.

Rất lâu sau lại có một con thuyền nữa đi tới. Thành Thật vừa thấy con thuyền mang tên Cạnh Tranh đến liền hô lớn: “Cạnh Tranh! Cạnh Tranh! Tôi là Thành Thật. Anh có thể cho tôi lên thuyền của anh để về nhà được không?”

Cũng như những con thuyền trước, Cạnh Tranh vừa nghe thấy, vội vàng từ chối: “Anh đừng đem phiền toái đến cho tôi. Hiện giờ thế giới cạnh tranh khốc liệt như vậy, tôi nếu mà có anh thì sao cạnh tranh nổi với người ta đây?” Nói dứt lời, Cạnh Tranh lập tức rời đi.

Một lúc sau, đột nhiên trên bầu trời những tia chớp và tiếng sấm sét nổi lên. Cuồng phong cuồn cuộn thổi tới làm sóng biển dâng lên dữ dội. Thành Thật đang ở vào lúc tuyệt vọng nhất thì chợt nghe thấy một âm thanh vừa đôn hậu vừa thân thiết: “Cậu bé! Hãy lên thuyền đi!”

Thành Thật nhìn lên thì nhận ra đó chính là ông lão Thời Gian, bèn hỏi: “Vì sao ông lại cứu tôi?”

Ông lão Thời Gian mỉm cười đáp: “Chỉ có thời gian mới có thể chứng minh được thành thật là quan trọng đến mức nào!”

Trên hành trình trở về nhà, ông lão Thời Gian chỉ vào những con thuyền bị sóng đánh lật mà trên đó có chở Thông Minh, Sung Sướng, Địa Vị, Cạnh Tranh rồi trầm mặc nói: “Đã không còn Thành Thật, thì Thông Minh sẽ chỉ làm hại chính mình, Sung Sướng sẽ không được lâu dài, Địa Vị chỉ là thứ giả tạo và Cạnh Tranh cũng sẽ thất bại mà thôi!”

Team Uống Trà Thôi Sưu tầm
0 0 12,955 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Cuộc sống thời nay... phải linh hoạt?!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1933 15:15, 26/06/2022
0 0 12,335 0.0
Không nên “phản ứng” mà “ứng phó”.

Một con gián, không biết từ đâu, bay vào nhà hàng và đậu lên vai một bà thực khách.

Bà này vô cùng hoảng hốt. Khuôn mặt sợ đến tái mét, vừa la hét, vừa nhảy ra khỏi ghế ngồi, cố lắc thật mạnh để tách con gián ra.

Con gián bay sang đậu lên vai một bà thực khách khác.
Tương ...
VÌ SAO DÙ NGHÈO ĐÓI CỠ NÀO, NHẬT BẢN KHÔNG BAO GIỜ CÓ NGƯỜI ĂN XIN?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1929 21:02, 24/06/2022
0 0 14,759 0.0
VÌ SAO DÙ NGHÈO ĐÓI CỠ NÀO, NHẬT BẢN KHÔNG BAO GIỜ CÓ NGƯỜI ĂN XIN?

Một điều kì lạ khi đến Nhật Bản đó là thật khó có thể gặp một người vô gia cư hay ăn xin nào đang ngửa tay ra xin tiền người qua đường trên phố. Tại sao vậy?

Một người Việt Nam trong lần đến thăm thành phố Ginza của Nhật Bản đã bắt ...
Làm người khó nhất là gì?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1926 17:18, 23/06/2022
0 0 17,877 0.0
Làm người khó nhất không phải là giàu có, thành công, nổi danh mà khó nhất lương thiện
Phật dạy, lương thiện là một loại trí tuệ, hơn nữa còn là trí tuệ đỉnh cao. Bởi để thiện cần phải có sự hiểu biết, có đôi mắt sáng để phân biệt đúng sai, có tính kiên nhẫn để kiềm chế bản thân, không để bị ...
HAI CUỘC ĐỜI KHÁC BIỆT CỦA NGƯỜI ĐỌC SÁCH VÀ KHÔNG ĐỌC SÁCH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1921 13:54, 22/06/2022
1 0 18,114 0.0
Đã bao lâu rồi bạn chưa đọc sách…?

01.

Mỗi ngày dậy sớm đọc sách, thói quen này, tôi đã duy trì được 5 năm. Thay vì nói tôi thích đọc sách, chi bằng nói tôi không thể xa rời được sách. Những thứ mà tôi đọc được, theo thời gian, sớm đã được "chuyển hóa" thành những thứ của tôi. Mỗi khi gặp phải những ...
KHÔNG AI HOÀN HẢO VÀ CHẲNG AI LÀ NGƯỜI VÔ DỤNG NẾU MÌNH HIỂU GIÁ TRỊ CỦA CHÍNH MÌNH!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1914 12:16, 20/06/2022
0 0 12,156 0.0
Ngày xưa, ở ngôi làng nọ của Ấn Độ, có anh chàng gánh nước bằng hai chiếc bình, một chiếc bị nứt, còn chiếc kia thì nguyên vẹn.
Khi gánh nước, anh treo mỗi chiếc bình vào một đầu đòn gánh. Chiếc bình nguyên vẹn không bao giờ để rơi một giọt nước nào trên đường về. Còn chiếc bình nứt thì dẫu có đổ ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!