/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

BUỔI HỌP PHỤ HUYNH

1638 10:53, 11/03/2022

( từ)

BUỔI HỌP PHỤ HUYNH
Đúng 7 giờ sáng, các phụ huynh có mặt ở phòng họp, kí tên điểm danh xong thì tìm đúng ghế của con mình ngồi xuống.
Có thể nhận ra rằng tất cả mọi người đều chú ý ăn mặc chải chuốt đầu tóc, nhìn quần áo ai cũng là lượt, phẳng phiu. Lúc ổn định chỗ ngồi, có những vị phụ huynh lịch sự nhẹ nhàng đi đến chỗ ngồi của con mình trong yên lặng, có những vị phụ huynh nhao nhao nói chuyện bàn tán này nọ.
Vừa nhìn thấy cô giáo, một phụ huynh đã lớn tiếng nói “Cô giáo, chả trách mà Bích Ngọc nhà tôi thành tích kém. Vì sao cô xếp nó ngồi tít ở cuối lớp thế này”. Nói xong bà nhấc ghế ngồi xuống tạo tiếng động lớn vang cả gian phòng. Các bậc phụ huynh khác không nói gì chỉ biết lắc đầu, cô giáo cũng không để ý đến người phụ nữ đó, tiếp tục gọi các bậc phụ huynh khác đến kí tên điểm danh và tìm chỗ ngồi.
Đến giờ, cô giáo mời các bậc phụ huynh yên lặng, ổn định chỗ ngồi và đóng cửa lại. Bỗng cánh cửa nhẹ nhàng mở ra, một người đàn ông xuất hiện ở cửa, thở hổn hển. Đó là một người đàn ông trung niên, toàn thân đều là dầu nhớt nhưng miệng luôn nở nụ cười, dùng giọng địa phương xin lỗi cô giáo.
Giọng nói của người đàn ông không quá lớn, nhưng thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người trong phòng, ông mặc một bộ quần áo bảo hộ lao động màu xanh nhưng loang lổ lốm đốm màu, quần thậm chí còn không nhìn rõ màu do có quá nhiều bụi và bùn đất, chân đi ủng đi mưa, đầu đội mũ bảo hộ, trên người còn có nhiều móc đeo. Chỉ cần nhìn là biết vừa từ công trường xây dựng chạy qua.
“Xin hỏi anh là phụ huynh học sinh nào?” “Tôi là bố cháu Trần Trung Lương” “Ồ..” cô giáo phát ra một tiếng ồ kinh ngạc. “Xin hỏi, tôi ngồi ở đâu thưa cô giáo”. “Chính là vị trí trống còn lại bên tay trái” nói xong cô lại nói tiếp “Làm phiền anh kí tên điểm danh và điền phiếu đánh giá”.
Anh cầm bút, sắc mặt có chút ngượng ngùng, cầm bản điểm danh xoay 360 độ, cô giáo nghĩ rằng anh ta không tìm thấy tên con trai mình nên chỉ “Anh kí tên ở đây này”. “Cô… Cô giáo, tôi không biết chữ”, nói xong anh đầu cúi xuống rất, rất thấp.
Cả phòng không một tiếng động. Lúc này cô giáo mới nói: “À, không sao, không sao đâu, tôi kí thay anh, mời anh về vị trí của em Trần Trung Lương ngồi.”
“Kính thưa các vị phụ huynh, hôm nay là cuộc họp phụ huynh cuối cùng của năm học này, cảm ơn mọi người đã có mặt và tham gia đầy đủ. Tôi biết các bậc phụ huynh khi cho con đi học đều “mong con cái thành tài. Thông qua cuộc họp này, mong các vị phụ huynh có thể chia sẻ cách dạy con để mọi người cùng biết và học tập”.
Cả phòng họp lại lao xao lên một lần nữa, cô giáo yêu cầu giữ trật tự. Bây giờ xin mời phụ huynh em Hoàng Hào Kiệt bước lên”. Phụ huynh của bạn nhỏ Hoàng Hào Kiệt nói xong còn có hai phụ huynh khác bước lên chia sẻ, nói về cách dạy con, cũng không có gì mới, quản con cái làm bài tập còn mời cả gia sư về nhà dạy thêm cho con.
Lúc cô giáo nói mời phụ huynh em Trần Trung Lương lên phát biểu cả phòng họp đang im lặng đột nhiên lao nhao. Thật quá ngạc nhiên, mọi người không nghĩ đến con trai anh công nhân này lại có thành tích học tập tốt đến như vậy.
Người ta nhìn thấy bố bé Trần Trung Lương hơi đỏ mặt đứng dậy, bước đi ngượng ngùng lúc đi còn không cẩn thận va vào băng ghế dự bị bằng sắt, xin lỗi rồi tiếp tục tiến lên bục phát biểu.
“Hì..hì…” anh ta cười ngượng ngùng, mắt vẫn không dám nhìn thẳng những vị phụ huynh ngồi dưới.
“Học sinh Trần Trung Lương là học sinh có thành tích tốt nhất trong lớp chúng ta, môn Toán em luôn đứng đầu lớp. Em là học sinh rất chăm chỉ, chưa bao giờ đi muộn, cũng rất hòa đồng với những bạn khác trong lớp. Chúng ta cùng im lặng nghe kinh nghiệm dạy con của bố bạn Trần Trung Lương nhé” Cô giáo nói.
“Kinh, kinh nghiệm tôi không dám nói là mình có. Tôi chỉ là thích xem con làm bài tập, mỗi ngày đi làm về tôi đều ngồi bên cạnh con xem con làm bài tập”. Cha Trần Trung Lương dừng lại, nhìn cô giáo, cô giáo chỉ mỉm cười nói anh tiếp tục.
“Một ngày nọ, con trai tôi hỏi “Bố ơi, bố ngày nào cũng ngồi xem con làm bài tập, bố có hiểu gì không?” Tôi nói: “Nếu con trai của bố làm rất nhanh còn xoay xoay bút thì bố biết đề bài này dễ, nếu con trai của bố bật quạt, uống nước thì bố biết đề bài này không dễ nhằn”.
Lớp học im lặng một cách kì lạ, người ta còn nghe rõ được tiếng kim đồng hồ xoay trên tường, ngoài cửa sổ phụ huynh của các lớp khác cũng đến đứng ngoài nghe.
“Tôi làm việc ở công trường xây dựng, ngày nào cũng bận rộn với sỏi đá, xi măng, nói là dạy chắc tôi không có thời gian dạy nó, chỉ là tôi và con thường hay nói chuyện với nhau. Khi tôi về nhà, làm các công việc nhà, con trai cũng thường hay kể chuyện cho tôi nghe.”
“Tôi nói: Con trai con có muốn giống giám đốc, suốt ngày được đi ra nước ngoài không?” Con trai tôi nói muốn. Tôi liền nói thế thì con phải học thật giỏi. Con trai tôi gật đầu.
Tôi chỉ vào tòa nhà mà đội chúng tôi tự tay xây dựng nên, hỏi con, “Con trai, con có muốn sống trong những tòa nhà cao, rộng và đẹp đẽ không?” Con trai tôi gật đầu. Tôi liền nói thế thì con phải học thật giỏi.
Nhìn thấy trên đường có những chiếc ô tô dài, đen, bóng loáng, chạy tốc độ rất nhanh, tôi lại hỏi con trai mình, con có muốn có một chiếc ô tô dài, bóng như vậy không? Con trai tôi gật đầu. Tôi liền nói thế thì con phải học thật giỏi.
Tôi chưa từng được đi học, chữ cũng không biết viết, cũng không biết thế nào là đạo lý dạy con, chỉ có thể những lúc làm ở công trường nhìn thấy cái gì về nhà lại nói chuyện với con, nhìn thấy con trai gật đầu, tôi rất vui, xoa đầu con trai.
Con trai rất thích ngồi bên cạnh tôi, nhìn tôi làm cái này cái nọ, nói chuyện với tôi. Thỉnh thoảng nó mang cho tôi cốc nước. Tôi rất ít cho con trai tiền tiêu vặt vì vậy mà con trai tôi không biết lên mạng cũng không có tiền chơi game online, hay mua đồ ăn vặt. Thời gian nhàn rỗi có thể làm việc nhà, đôi khi còn biết giúp tôi giặt quần áo.
Những người làm công nhân xây dựng như chúng tôi, tứ hải là nhà, công trường ở đâu nhà tôi ở đó, nói về kinh nghiệm tôi không có kinh nghiệm gì cả. Tôi chỉ là thích nói chuyện với con, thích xoa đầu con, thích nhìn nó làm bài tập, thích hỏi con cái này cái kia… Thật sự rất cảm ơn nhà trường, đã dạy dỗ con tôi tốt như vậy, dạy nó biết hiểu chuyện, nghe lời và lễ phép, các thầy cô, thật vất vả quá.”
Nói xong những lời này anh hướng về phía cô giáo cúi đầu cảm ơn, sau đó hướng về phía các vị phụ huynh ở dưới cúi đầu.
Chúng tôi, những vị phụ huynh khác cũng cúi đầu cảm ơn cô giáo, các thầy cô đã thực quá vất vả rồi, đối với chúng tôi trước đây mà nói, con cái học hành không tốt là do giáo viên không dạy dỗ tử tế, con cái học hành tốt lại là công lao của chúng tôi. Với phụ huynh của cháu Trần Trung Lương “Một ông bố không biết chữ” thì những người đã học lấy bằng này bằng nọ như chúng tôi cảm thấy thật xấu hổ. Lúc tôi còn đang chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, bố Trần Trung Lương đã về đến chỗ ngồi, tất cả mọi người trong phòng họp đều vỗ tay tán thưởng.
Lời Kết:
Tại sao anh thợ nghèo không biết chữ lại có thể dạy được đứa con học giỏi, chăm ngoan như thế? Đơn giản lắm, vì anh sẵn lòng nói chuyện với con mỗi khi có thời gian, vì hành động cúi đầu cảm ơn cô giáo, tôn trọng người đã cho con trai mình kiến thức có thể nhìn ra đáp án. Dạy dỗ một đứa trẻ nhất định phải dạy nó nên người, làm một người có đạo đức, sau đó mới là thu hoạch tri thức!

Nguồn: Sưu Tầm
1 0 15,623 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Vẻ đẹp
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2091 14:11, 28/08/2022
0 0 13,987 0.0
CÂU CHUYỆN VỀ VẺ ĐẸP
Một cô gái nhan sắc rất đẹp đi lễ chùa, gặp chú tiểu đang ngồi thiền, cô kiêu hãnh hỏi:
- Tôi là Hoa hậu Hoàn vũ. Chú có thấy tôi đẹp không?
Chú tiểu đáp:
- Cô chẳng có gì đẹp cả.
Nghe nói thế, cô gái mở tròn đôi mắt, bực bội nói:
- Hoa hậu là người đẹp nhất. ...
U Tịch Đại Sư
2089 21:17, 27/08/2022
2 1 13,707 9.0
Vị tăng kia, không hiểu gì về Phật pháp cả, nhưng muốn đánh lừa tín đồ, tự xưng là "U Tịnh đại sư". Để dễ gạt người chung quanh, ông ta có mướn hai tổ sư có tài ngôn ngữ để trả lời hộ ông ta, phần ông ta thì cứ im lặng mãi cho đúng với danh xưng.

Ngày kia, hai tên sư bè lũ của ông đi vắng, có một tăng ...
Im lặng không phải ngu xuẩn, đó là quyền năng của kẻ thông minh
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2084 09:20, 26/08/2022
0 0 13,272 0.0
Im lặng không phải ngu xuẩn, đó là quyền năng của kẻ thông minh
Kẻ khôn ngoan không bao giờ cố gắng thanh minh thanh nga, không bao giờ cố gắng chứng minh mình bằng lời nói.
Họ chỉ cần im lặng cũng chứng minh được bản lĩnh.

Người xưa nói "im lặng là vàng" - im lặng không có nghĩa là tự cô lập mình, tách mình ra ...
Đừng trút giận lên người khác
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2081 14:55, 24/08/2022
1 1 15,617 0.0
Đừng trút giận lên người khác
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Cãi nhαu với chồng vu vơ xong, ông chồng bỏ đi nhậu với bạn, cô ôm nỗi giận tiếρ tục rα bán hàng, con thì đi học hết, một mình cô thui thủi sαo mà tủi thế. Có thαnh niên nọ tới dừng xe máy, gọi to:

– Cô ơi làm ơn bán cho con 1 chαi dầu gội Cleαr ...
TIẾNG ĐÓNG CỬA
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2079 11:37, 23/08/2022
0 0 13,962 0.0
Tiếng đóng cửα – Hãy luôn đặt mình vào hoàn cảnh củα người khác để cảm thông và chiα sẻ
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Tôi mới chuyển đến nơi ở mới. Cứ gần nửα đêm, lúc ngủ ngon nhất, tôi bị thức giấc vì tiếng đóng cửα rất mạnh ở lầu trên và tiếng déρ lộρ cộρ rất khó chịu. Nhiều ngày kế ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!