/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

MUỐN LÀM NÊN NGHIỆP LỚN, TIÊN QUYẾT KHÔNG PHẢI CÓ TIỀN MÀ PHẢI CÓ GAN

1663 07:53, 24/03/2022
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

MUỐN LÀM NÊN NGHIỆP LỚN, TIÊN QUYẾT KHÔNG PHẢI CÓ TIỀN MÀ PHẢI CÓ GAN
MUỐN LÀM NÊN NGHIỆP LỚN, TIÊN QUYẾT KHÔNG PHẢI CÓ TIỀN MÀ PHẢI CÓ GAN

(Bài viết rất hay, chạm đến lòng tự ái của bất kỳ ai!)

01- THOÁT NGHÈO TỪ ĐÂU?

Một bạn trẻ than thở, vì hồi đó nhà nghèo, không có tiền nên không đi học thêm tiếng Anh. Ra trường lương thấp nên không đủ tiền học tiếng Anh và cũng không có thời gian học. Và chấp nhận nghèo, không có việc ngon, "do hoàn cảnh" - bạn nói.

Bạn trẻ khác lại than, vì không có tiền nên không thể đi đây đi đó, không biết thế giới người ta làm gì mà bắt chước. Lâu lâu được đi không quan sát học hỏi gì vì đầu óc phàn nàn mấy cái vụn vặt như phục vụ không tốt, dịch vụ không xứng với chi phí bỏ ra, căng thẳng đòi lại tiền đền.

Ông nông dân than tui không có tiền mua giống trồng cây, vật tư, tưới tiêu, vì vậy cuối năm cũng không có thu hoạch gì, chấp nhận nghèo rớt mùng tơi. Cái mùng đã tơi rồi mà còn rớt.

Một ông chủ doanh nghiệp nhỏ than, công ty quy mô này tiền đâu thuê người giỏi hay quảng bá mạnh. Vì không có người giỏi và ít người biết nên doanh nghiệp không phát triển được.

02 - VẬY MẤU CHỐT GIẢI BÀI TOÁN NÀY NẰM Ở ĐÂU?

Hỏi chú V, chủ tịch tập đoàn vài chục ngàn tỷ, chú nói" Đột phá từ tư duy. Nghĩ khác, làm khác với toàn bộ nhận thức xưa nay của mình!".

Mình thầm làm việc theo ý mình, chả phải hỏi ý kiến ai. Ví dụ: 1999, chú Đức fax trăm bức thư mới mời được ngôi sao bóng đá Kiatisak về. Bay sang Thái chuyển tiền lương luôn cho người ta không đổi ý. Dám chơi vậy không?

Học mãi tiếng Anh hoặc cái nghề gì đó mình ưa thích mà không xong. Nghỉ việc rồi âm thầm tu luyện mấy tháng, thậm chí mấy năm rồi xuất hiện. Dám không?

Ở thành phố cạnh tranh không lại, dạt về ngoại ô, về tỉnh xa làm. Lâu lâu quánh con Mẹc lên thành phố shopping. Dám không?

Vay vốn làm ăn. Thế chấp tất cả, kể cả niềm tin. Thành thì hưởng vinh quang, bại thì nợ nần, trả không được thì lao lý. Có chơi có chịu. Dám làm dám chịu. Ở tù vì tội kinh tế, với người làm ăn, là việc mất thời gian chứ không liên quan gì đến nhân cách. Họ phải trả giá cho việc ra quyết định sai trong kinh doanh, đầu tư. Tuổi thọ 80 năm, chọn làm doanh nhân, ở tù 5 năm thì coi như tuổi thọ mình giảm còn 75 tuổi. Chứ sợ sai mà không dám ra quyết định kinh doanh tài chính thì sao làm lớn. Hiểu biết, tính toán, nắm luật, trung thực, minh bạch, tin dùng người... đều chỉ có thể hạn chế thấp nhất chứ không thể triệt tiêu 100% mọi rủi ro được. Dám không?

Nếu một người chấp nhận đánh đổi, trả g.iá... người đó có tố chất của người kinh doanh. Không sợ mất tiền, MẤT KHÔNG TIẾC, "mất thì làm lại", đó là tố chất của người TỰ TIN vào năng lực bản thân. Người này sẽ làm nên đại nghiệp.

Còn vẫn sợ, vẫn muốn an toàn thì nên làm nghề hành chính sự nghiệp, giáo viên chẳng hạn. Xin vô biên chế 1 lần rồi cứ thế đến ngày về hưu. Mỗi ngày làm công việc như mọi ngày. Nói những câu đó, những động tác đó năm này qua tháng nọ, nếu mình thấy thú vị thì Ok.

Còn muốn làm kinh tế, phải dẹp bỏ tư duy sợ hãi hay lặt vặt. Đã chọn nghề thì phải chấp nhận "sinh nghề tử nghiệp". Chọn làm bác sĩ phải chấp nhận nguy cơ lây bệnh từ bệnh nhân. Làm vệ sĩ phải chấp nhận bị đoạt mạng để bảo vệ thân chủ. Không thể khi kẻ xấu tấn công, mình làm nghề vệ sĩ mà vội vàng đẩy ông thân chủ ra đỡ đạn, mình núp phía sau he hé mắt nhìn.

Chọn làm kinh tế mà "nhiêu đó được rồi", "chồng giám đốc, vợ kế toán trưởng", quy mô gia đình, không dám cho người ngoài vào vì sợ mất thì sao lớn mạnh được. Trí tuệ, vốn liếng, quan hệ, kinh nghiệm... phải huy động từ xã hội mới làm lớn được. Nhưng có thể có nguy cơ mất cả công ty vào tay người khác. Thì có sao, MẤT THÌ LÀM LẠI. Hoặc làm xong thì bán Công ty, mở cái mới. Giờ Công ty là hàng hoá, người ta đã xây dựng Công ty và rao bán Công ty rồi, mình có cái business nhỏ xíu ôm miết. Sợ mất tiền là còn chưa đủ tài năng. Người tài năng chả sợ mất tiền đâu.

Mình không dám đánh đổi, không nghĩ lớn, không chịu rủi ro thì sẽ làm ăn cò con, đắp đổi qua ngày, nhiêu đó làng nhàng miết.

Dân gian có câu:

-Có phúc làm quan, CÓ GAN LÀM GIÀU

-Được ăn cả, ngã về không (zero-game)

-Năm ăn, năm thua

-Được làm vua, thua làm chốt (con vua con chốt trong bàn cờ).

-Thà một phút thật giàu rồi chợt tắt. Còn hơn nghèo hiu hắt suốt trăm năm.

-Dân tộc giàu mạnh đều có máu chinh phục. Dân tộc nghèo đói có máu mai phục. Người giàu vì người ta suy nghĩ tích cực, người nghèo vì sở hữu đặc tính tiêu cực (dù trí thông minh của mọi dân tộc là như nhau).

Đời người vĩ đại hơn thua nhau ở chữ DÁM. Bấm nút play. Nghĩ rồi đứng dậy làm luôn, chết là cùng. Đó là tư duy của 5-10% dân số. Thành công như Israel hay Hàn Quốc thì có 30-50% dân số làm chủ, họ thuê người nước ngoài làm việc cho họ, họ cười khẩy khi các bạn trẻ VN hỏi "ai cũng làm chủ hết thì lấy ai làm công", họ nói "thì mày".

Còn lại thì nói cỡ nào cũng khó mà lay chuyển lòng họ. Háo hức lắm, quyết tâm lắm nhưng tới phút 89, nghĩ lại nên thôi. Em xin dừng cuộc chơi tại đây để bảo toàn số tiền vừa kiếm được, nghe thật đáng thương, lên tivi có một lần, chơi thì chơi trọn vẹn, còn tiền thì kiếm ngoài đời lúc nào chẳng được. Đời em thế thôi, động não thu gom để 1 vợ 2 con 3 tầng 4 bánh, vun vun vén vén cho gia đình mình. Xong roài hết cuộc đời. 100 năm 1000 năm, chả ai nhớ mình là ai đã từng đi qua trái đất này. Không có bất cứ thành tựu gì để lại cho nhân loại, cho xã hội, cho quê hương, cho đất nước, cho tỉnh nhà, cho huyện nhà. Nước yếu là do trong dân ít người có chữ DŨNG. Nghĩ nhỏ, nhút nhát, sợ mất nên nghèo.

Thì cũng không có gì sai. Nhưng nếu tầm suy nghĩ chỉ tới đó, mà là đứa có trí thì hơi uổng. 100% doanh nhân làm lớn, cơ nghiệp vài trăm tỷ trở lên, không ông nào mục tiêu mở nhà máy xí nghiệp ra chỉ để làm giàu, kiếm tiền cả. Nếu mục tiêu tối thượng, ham muốn tột bậc của mình là làm giàu, thì sẽ mãi không thể làm lớn. Vì sẽ sợ mất khi có chút tiền trong tay.

Người xưa có câu nói về sự nghiệp "nếu bạn từ bỏ thì sau này nhất định bạn sẽ hối hận", ai học chữ Hán Nôm sẽ biết câu này. Đại đa số ban đầu thì hào hứng làm, nhưng vài tháng thì thấy cực, thấy khó, nản chí bỏ cuộc để tìm cơ hội tốt hơn, nhưng không mấy ai có được cơ hội gì cả. Như nhiều nông dân nôn nóng, trồng cây mấy năm, chuẩn bị ra hoa ra quả thì đã chặt bỏ để trồng cây mới.

Doanh nghiệp cũng như cây trồng, cũng phải 5-10 năm mới có trái được chớ.
*****
Nguồn: Tony Buổi sáng & Chuyện Thương Trường

PIC: Trần Thịnh Lâm - một số lần thất bại trong kinh doanh & đầu tư
0 1 16,920 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

VIỆT NAM CÓ MỘT NHÂN VẬT LỊCH SỬ: TÊN LÀ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3521 14:25, 21/10/2024
0 0 2,779 0.0
Học không giỏi nhưng nhờ tấm lòng lương thiện, lại có công cứu giá nên ông Trật được đặc cách đỗ Tiến sĩ.Các kỳ thi khoa bảng trong xã hội phong kiến xưa nổi tiếng nghiêm ngặt và khó khăn. Ngoài việc thông làu kinh sách và thể thức đi thi, sĩ tử còn phải thuộc những chữ kỵ húy. Ai viết lầm thì bị tội ...
3 BỘ PHẬN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3518 09:32, 21/10/2024
1 0 1,403 0.0
Người xưa rất tin vào thuyết phong thủy, nên từng có câu cổ ngữ: “Phúc địa phúc nhân cư”, cũng chính là nói, nơi nào dung chứa người có phúc, thì quả thực là “phúc địa”.Trong cuộc đời của con người, nếu muốn có được phúc khí dồi dào thì cần phải tu dưỡng tốt nội tâm của mình, quản tốt cái miệng ...
KHI NGƯỜI LỚN QUÊN… XẾP HÀNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3514 09:00, 18/10/2024
1 0 2,104 0.0
Cô dạy em xếp hàngBạn sau nhường bạn trướcCùng nhau đi đều bướcNgay ngắn và nghiêm trang…(Chu Huy)Những câu thơ được cô giáo dạy từ thuở học mẫu giáo vẫn văng vẳng bên tai nếu một ngày nghe lại, thế nhưng không phải ai cũng nhớ “Bạn sau nhường bạn trước/ Ngay ngắn và nghiêm trang” dù “các bạn” ấy ...
KHI BẠN KHÔNG THỂ BAO DUNG ĐƯỢC NGƯỜI KHÁC, HÃY ĐỌC CÂU CHUYỆN NÀY!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3508 09:00, 16/10/2024
0 0 2,150 0.0
Ngày xưa có một ngọn núi, trên núi có một ngôi chùa, trong chùa có một chú tiểu. Chú tiểu này khá tự tin vào đầu óc, kiến ​​thức và trí tuệ của mình. Tất nhiên những người thông minh sẵn sàng giao tiếp với những người thông minh, đó quả thực là một điều rất hạnh phúc.Khi gặp phải những huynh đệ kiến ...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3507 15:02, 15/10/2024
0 0 3,808 0.0
Đối với những người bình thường, gặp một tên trộm là một việc chẳng hề thú vị gì. Thế nhưng, đối với bậc Thánh nhân, gặp một tên trộm lại là một điều vô cùng thú vị. Câu chuyện cảm hóa những tên trộm dưới đây của các bậc trí giả sẽ mang đến cho chúng ta rất nhiều cung bậc cảm xúc:Bồ Tát Long ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!