/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Đi Xem Xiếc

1664 07:59, 24/03/2022
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Đi Xem Xiếc
Đi xem xiếc

"Cái phần cao quí nhất trong đời của một người tốt chính là những nghĩa cử nhỏ bé, không tên của anh ta mà mọi người đã quên đi"
William Wordsworth

Một lần khi được mười mấy tuổi, tôi theo cha đi coi xiếc. Rạp xiếc khá đông, tôi cùng cha đứng xếp hàng chờ đến lượt mình mua vé vào xem. Cuối cùng, chỉ còn một gia đình nữa thì đến chúng tôi. Đó là một gia đình lớn đầy ấn tượng trong mắt tôi. Từng đôi một, tám đứa trẻ trạc chừng dưới 12 tuổi, nắm tay nhau xếp thành hàng đôi theo sau cha mẹ chúng. Nhìn vào, tôi biết ngay đó là những đứa trẻ con nhà không mấy khá giả. Quần áo chúng mặc trên người không đáng giá nhưng sạch sẽ và phẳng phiu. Tất cả tám đứa đều ngoan ngoãn, cư xử đúng mực và hướng về phía cha mẹ minh trước quầy vé. Chúng nói liến thoắng đầy vẻ hứng khởi về những chú hề, các con voi và bao trò xiếc khác mà mình sắp được xem đêm đó. Người khác có thể nhận thấy ngay rằng chúng chưa từng được đi coi xiếc bao giờ. Và vì thế mà màn xiếc đêm đó có thể sẽ trở thành một kí ức không thể quên được trong tâm hồn trẻ thơ của chúng.

Đứng đầu đàn con, người cha và người mẹ đều ngẩng cao đầu đầy tự hào. Người mẹ đang nắm lấy tay chồng mình, mắt nhìn như muốn nói "Em tự hào bên mình biết mấy!". Người cha mỉm cười, khuôn mặc rạng người sung sướng hướng về phía vợ "Cảm ơn mình".

Cô bán vé hỏi người cha xem ông cần mua bao nhiêu vé. Ông trả lời rành rọt, tự hào: "Cô vui lòng bán cho tôi tám vé trẻ em và hai vé người lớn để tôi dắt cả nhà vào xem".

Người bán vé đọc số tiền cần phải trả.

Người mẹ bỗng khẽ khàng rụt tay khỏi chồng, đầu hơi gục xuống trong khi đôi môi của người cha bắt đầu run run. Ông dựa sát hơn vào quầy vé đôi chút và hỏi: "Cô nói bao nhiêu ạ?"

Người bán vé đọc lại một lần nữa số tiền.

Người cha ấy đã không có đủ tiền.

Làm sao mà ông ấy có thể nghĩ đến việc quay lại nói với các con rằng mình không có đủ tiền dẫn chúng vào xem xiếc được cơ chứ?

Nhìn thấy sự việc, cha tôi cho tay vào túi, rút ra tờ 20 đô la và làm rơi nó xuống đất (Thật ra chúng tôi cũng chẳng phải là dân giàu có gì!). Cha tôi cúi xuống, nhặt tờ đô la đoạn vỗ vai người đàn ông ấy: "Xin lỗi ông, ông làm rơi tờ tiền này mà không biết".

Người cha của những đứa trẻ hiểu ngay chuyện gì đang diễn ra. Ông ấy không hỏi xin sự giúp đỡ của người khác nhưng rõ ràng đã tỏ ra rất trân trọng nghĩa cử của cha tôi trong tình thế đầy bối rối, tuyệt vọng và đau lòng ấy. Ông nhìn thẳng vào mắt của cha tôi, cầm lấy tay cha tôi bằng cả hai bàn tay của mình, nắm chặt tờ 20 đô la và trong cơn run rẩy của đôi môi, với một giọt nước mắt chảy dọc theo gò má, ông nói: "Cảm ơn, xin cảm ơn ông. Điều này thật sự có ý nghĩa lắm đối với tôi và gia đình chúng tôi".

Tôi cùng cha trở ra xe và về nhà. Chúng tôi đã không đi coi xiếc tối đó, nhưng không vì thế mà chúng tôi đã về nhà với một tâm hồn trống rỗng.

Team Uống Trà Thôi sưu tầm
1 1 14,214 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Phúc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3489 08:28, 01/10/2024
4 0 2,265 0.0
Có một mẫu người, thầy tướng số không thể xem đúng mệnh được !Mỗi người đều có một vận mệnh, mỗi người đều có một lá số an bài. Nhưng như Nguyễn Du từng nói: “Xưa nay nhân định thắng thiên cũng nhiều”, phải chăng con người vẫn có thể cải biến số mệnh của mình?Lúc đó vào khoảng tháng 5 hoặc ...
Tình bạn
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3486 08:59, 28/09/2024
1 0 3,376 0.0
Năm 1896, Thomas Edison, nhà phát minh vĩ đại của bóng đèn điện, đang tập trung nghiên cứu thiết kế một chiếc xe hơi. Đúng lúc đó, ông nghe tin một chàng trai trẻ trong công ty của mình đã chế tạo ra một chiếc xe thử nghiệm. Chàng trai đó là Henry Ford. Edison gặp Ford tại một buổi tiệc công ty ở New York và ngay lập ...
Ân Nhân
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3485 08:48, 27/09/2024
1 0 3,193 0.0
 Tôi lớn lên trong một thị trấn nhỏ ở dưới chân núi Appalachian, tên là Anniston, thuộc bang Alabama. Phần lớn dân chúng làm việc tại nhà máy bông sợi, hoặc tại căn cứ quân sự McClellan, hoặc trong nhà máy hóa chất Monsanto. Cả thị trấn không có gì đáng kể, ngoại trừ mùi hôi như trứng thối quanh năm suốt tháng.Đây ...
CẢNH GIỚI CAO CỦA CUỘC SỐNG: BIẾT ĐỦ, BIẾT ĐIỂM DỪNG, BIẾT LẼ PHẢI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3478 10:00, 21/09/2024
2 0 6,393 0.0
Làm người, có ba cảnh giới tưởng đơn giản nhưng lại khó đạt được, đó chính là: Điết đủ, biết điểm dừng và biết lẽ phải. Biết đủ để thấy đời hạnh phúc, biết điểm dừng để tiến xa hơn, biết lẽ phải để đi trên con đường chính Đạo, cuối cùng đạt được sự khoái đạt, ung dung và thoải mái.Biết ...
TRUYỆN NGỤ NGÔN AESOP: ẾCH ĐÒI CÓ VUA
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3479 15:37, 20/09/2024
1 0 2,834 0.0
Lũ Ếch đã chán ngán với việc tự trị. Chúng có quá nhiều tự do nên đâm ra hư hỏng. Chúng chẳng làm gì khác ngoài việc ngồi vòng quanh và kêu lên ồm ộp một cách buồn chán. Chúng mong ước có một vị vua để có thể giúp chúng giải khuây bằng sự phô trương và các nghi thức hoàng gia, đồng thời cai quản chúng theo ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!