/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Đi Xem Xiếc

1664 07:59, 24/03/2022
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Đi Xem Xiếc
Đi xem xiếc

"Cái phần cao quí nhất trong đời của một người tốt chính là những nghĩa cử nhỏ bé, không tên của anh ta mà mọi người đã quên đi"
William Wordsworth

Một lần khi được mười mấy tuổi, tôi theo cha đi coi xiếc. Rạp xiếc khá đông, tôi cùng cha đứng xếp hàng chờ đến lượt mình mua vé vào xem. Cuối cùng, chỉ còn một gia đình nữa thì đến chúng tôi. Đó là một gia đình lớn đầy ấn tượng trong mắt tôi. Từng đôi một, tám đứa trẻ trạc chừng dưới 12 tuổi, nắm tay nhau xếp thành hàng đôi theo sau cha mẹ chúng. Nhìn vào, tôi biết ngay đó là những đứa trẻ con nhà không mấy khá giả. Quần áo chúng mặc trên người không đáng giá nhưng sạch sẽ và phẳng phiu. Tất cả tám đứa đều ngoan ngoãn, cư xử đúng mực và hướng về phía cha mẹ minh trước quầy vé. Chúng nói liến thoắng đầy vẻ hứng khởi về những chú hề, các con voi và bao trò xiếc khác mà mình sắp được xem đêm đó. Người khác có thể nhận thấy ngay rằng chúng chưa từng được đi coi xiếc bao giờ. Và vì thế mà màn xiếc đêm đó có thể sẽ trở thành một kí ức không thể quên được trong tâm hồn trẻ thơ của chúng.

Đứng đầu đàn con, người cha và người mẹ đều ngẩng cao đầu đầy tự hào. Người mẹ đang nắm lấy tay chồng mình, mắt nhìn như muốn nói "Em tự hào bên mình biết mấy!". Người cha mỉm cười, khuôn mặc rạng người sung sướng hướng về phía vợ "Cảm ơn mình".

Cô bán vé hỏi người cha xem ông cần mua bao nhiêu vé. Ông trả lời rành rọt, tự hào: "Cô vui lòng bán cho tôi tám vé trẻ em và hai vé người lớn để tôi dắt cả nhà vào xem".

Người bán vé đọc số tiền cần phải trả.

Người mẹ bỗng khẽ khàng rụt tay khỏi chồng, đầu hơi gục xuống trong khi đôi môi của người cha bắt đầu run run. Ông dựa sát hơn vào quầy vé đôi chút và hỏi: "Cô nói bao nhiêu ạ?"

Người bán vé đọc lại một lần nữa số tiền.

Người cha ấy đã không có đủ tiền.

Làm sao mà ông ấy có thể nghĩ đến việc quay lại nói với các con rằng mình không có đủ tiền dẫn chúng vào xem xiếc được cơ chứ?

Nhìn thấy sự việc, cha tôi cho tay vào túi, rút ra tờ 20 đô la và làm rơi nó xuống đất (Thật ra chúng tôi cũng chẳng phải là dân giàu có gì!). Cha tôi cúi xuống, nhặt tờ đô la đoạn vỗ vai người đàn ông ấy: "Xin lỗi ông, ông làm rơi tờ tiền này mà không biết".

Người cha của những đứa trẻ hiểu ngay chuyện gì đang diễn ra. Ông ấy không hỏi xin sự giúp đỡ của người khác nhưng rõ ràng đã tỏ ra rất trân trọng nghĩa cử của cha tôi trong tình thế đầy bối rối, tuyệt vọng và đau lòng ấy. Ông nhìn thẳng vào mắt của cha tôi, cầm lấy tay cha tôi bằng cả hai bàn tay của mình, nắm chặt tờ 20 đô la và trong cơn run rẩy của đôi môi, với một giọt nước mắt chảy dọc theo gò má, ông nói: "Cảm ơn, xin cảm ơn ông. Điều này thật sự có ý nghĩa lắm đối với tôi và gia đình chúng tôi".

Tôi cùng cha trở ra xe và về nhà. Chúng tôi đã không đi coi xiếc tối đó, nhưng không vì thế mà chúng tôi đã về nhà với một tâm hồn trống rỗng.

Team Uống Trà Thôi sưu tầm
1 1 25,226 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

“Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3838 08:00, 24/08/2025
0 0 1,319 0.0
Người xưa có câu: “Mưu sự không có chủ kiến ắt lâm vào cảnh khốn đốn, làm việc không có chuẩn bị tất xôi hỏng bỏng không”. Chỉ một lời răn nhưng là tinh hoa đúc kết từ bao đời, nhấn mạnh hai yếu tố cốt lõi của mọi thành công là chủ kiến và sự chuẩn bị. Người xưa nói: Mưu sự không có chủ ...
Cổ nhân răn dạy: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”, càng ngẫm càng thấm!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3837 08:00, 23/08/2025
0 0 1,074 0.0
Cổ nhân nói: “Không thể nói chuyện biển cả với con ếch ngồi đáy giếng, chẳng thể bàn về băng tuyết với lũ côn trùng mùa hè”. Chỉ một câu nói đơn giản nhưng ẩn sâu là lời cảnh tỉnh sâu sắc về nhận thức, tầm nhìn và giới hạn tư duy của con người.Ếch ngồi đáy giếng: biểu tượng của sự hạn hẹp ...
Người xưa căn dặn: “Dù nghèo cũng chớ ăn lươn trông trăng”, vì sao?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3836 14:36, 22/08/2025
1 0 1,224 0.0
Người xưa căn dặn: “Dù nghèo đến đâu cũng không nên ăn lươn trông trăng”, thoạt nghe ta dễ nghĩ đây chỉ là một kinh nghiệm ăn uống dân gian, nhưng kỳ thực, đó là lời nhắc nhở con cháu về cái gốc làm người, về phẩm giá và sự cẩn trọng trước những thứ dễ dàng mà nguy hiểm.Theo kinh nghiệm dân gian, “ăn ...
DẤU NGẮT CÂU
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3834 08:00, 21/08/2025
0 0 1,650 0.0
Mới đọc xong câu chuyện nói về tính quan trọng của việc bỏ dấu ngắt câu làm tôi nhớ lại một câu chuyện mà tôi đọc lâu lắm rồi từ thời trung học. Bây giờ tôi kể câu chuyện của tôi trước rồi post câu chuyện tôi mới đọc trong bài khác nhé:Hồi xưa ở Trung Hoa chưa sử dụng dấu chấm hay phẩy, các bạn có ...
ĐOẠN VĂN ĐÁNG SUY NGẪM
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3833 15:36, 20/08/2025
0 0 2,203 0.0
Một đoạn văn khắc trên tấm bia làm chấn động cả thế giới, rất nhiều người thấy hối tiếc vì đã không phát hiện ra nó từ sớm hơn!Tại hầm mộ trong tầng hầm nhà thờ Westminster nổi tiếng thế giới ở Luân Đôn, có một tấm bia mộ nổi tiếng thế giới. Kỳ thực, đây chỉ là tấm bia mộ rất bình thường, ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!