
Lối cũ trầm tư mấy dặm dài
Đá mòn in dấu chân thiền sử
Mây trắng rủ mành khói trúc say.
Chén nhỏ nghiêng chiều đón gió Đông
Trà thơm tưới mát cõi hư không
Nghe tiếng chuông Làng giữa rừng thông
Đất lắng hồn ai - lá khẽ rung.
Thềm nắng như gương bước thiền hành
Dấu yêu vô cùng tựa như ảnh
Hạt sương rơi xuống cạnh bờ đá
Vũ trụ như in giữa lặng thinh.
Gập ghềnh đất đỏ nẻo vô thường
Cỏ dại mở lời trong "tịch dương"
Hóa kiếp bụi trần lá chiều thu
Một đời - như nắm gió "phiêu diêu"?
Henry