“Nếu muốn có được những ngày thật vui và bình yên nhưng lại không biết trân trọng và gìn giữ từng hành vi thiện; kẻ đó không khác gì một người đứng giữa đêm tối, thổi tắt ngọn đèn đang cầm trên tay rồi loay hoay khắp nơi tìm ánh sáng”.(1)
Thổi tắt ngọn đèn đang cầm trên tay rồi mò mẫm khắp nơi tìm ...
Gió vô hình nhưng có thể làm nên những mùa hoa dại, có thể thay màu cho núi rừng và có thể mang hai mùa nắng mưa về với núi.
Tâm con người cũng vô hình, nhưng có thể làm nên đôi mắt hiền, đôi tay ấm, đôi chân không ngại khó, và làm nên cuộc đời của mỗi người, buồn vui sướng khổ khác nhau.
Chẳng mấy ai có ...
Khi còn mang trong tâm những suy nghĩ không thiện, trong một lần không thắng được nó, người ta cố tích góp mãi những ham muốn theo từng ngày, nhiều hơn, lớn thêm, rộng ra, sâu hơn. Rồi thành cả một đại dương rộng mênh mông không bến bờ, đôi tay chẳng còn đủ sức để tát cạn, đôi chân chẳng còn đủ sức để ...
Nếu biết kiếp người rất ngắn, không ai nỡ bỏ hoang cuộc đời của mình cả, không ai chấp nhận để những suy nghĩ xấu ác lẫn tạp trong tâm, không ai muốn gieo trồng vào cuộc đời mình bất cứ thứ gì ngoài những yêu thương, không ai để cuộc sống của mình vô nghĩa.
Khi chúng ta thực hành từ bi với cuộc sống, ...
Đôi khi do vô tình bắt gặp ánh mắt hay nụ cười của ai đó ngang qua khiến chúng ta nhận ra, mình thực sự chưa bao giờ bình yên cả, vì suốt bao nhiêu năm chưa bao giờ mình có được một ánh mắt ấm đến như vậy. Làm thế nào để đôi mắt dù nhìn thấy bao nhiêu giá lạnh từ cuộc sống nhưng vẫn luôn giữ được ...