“Đại dương kia có thể khô đi, và những cơn mưa có thể lấp đầy trở lại, nhưng đôi mắt người đời chưa bao giờ biết đủ khi đứng trước những sắc tướng trong chốn nhân gian, khi lòng tham vẫn còn”.(1)
Hóa ra, thứ sâu rộng hơn đại dương ngoài kia lại là đôi mắt của chính mình, khi lòng còn tham.
Ai cũng từng ...
Chúng ta, có lẽ, ít ai nhận ra, ngay chính từ những nhu cầu về hạnh phúc của mình đã vô tình tạo ra rất nhiều khổ đau cho ngày mai. Không ai muốn làm khổ mình cả, nhất định là như vậy, nhưng luôn có không ít người chỉ vì một chút niềm vui trước mắt mà vô tình buộc vào ngày mai những nỗi buồn rất dài; không ...
“Người bạn tốt nhất cho hôm nay và mãi mãi về sau chính là những ý niệm thiện(1) của chính mình, nó trở thành một nơi vững chãi cho con người tựa vào để không bị vỡ nát ra giữa thế gian vô thường luôn biến động và đầy bất trắc”.(2)
Nỗi đau lớn nhất của con người chính là nỗi đau không thể nhìn thấy ...
Người đến là duyên hợp, người đi là duyên tan.
Có những mối nhân duyên tan hợp có thể ngồi tính được từng bước chân, nếu ai cũng đến và đi qua nhau bằng bước chân tình thương, thì dù hợp hay tan, ai cũng sẽ để lại phía sau lưng mình những mối nhân duyên thật đẹp.
Mây tụ là duyên còn, mây tan là duyên hết.
Có ...