/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Bệnh thời hiện đại chăng?!

2027 18:51, 06/08/2022
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Bệnh thời hiện đại chăng?!
Hôm rồi mình chở con gái đi học. Khi con gái đã vào trường và vào lớp rồi mình mới yên tâm ra lấy xe về. Vừa chạy xe ra đến cổng trường, vô tình mình thấy một bé gái tầm tuổi con gái mình, cháu cứ thầm thà thầm thụt nữa muốn vào trường nữa không muốn bước vào. Thấy lạ mình tấp xe vào lề đến hỏi bé

- Tại sao con không vào lớp mà cứ bước vào rồi lại đi ra hoài vậy. Vào lớp kẻo trễ giờ đó con

Cháu ngước lên nhìn tôi rồi cuối mặt xuống không trả lời. Tôi nhìn thấy trong ánh mắt của cháu có điều gì đó vừa sợ vừa lo lắng. Tôi liền trấn an

- Có ai ăn hiếp con phải không? Nói đi để bác dẫn cháu vào gặp cô giáo bác nói cho

Cháu rụt rè nói

- Con sợ lắm. Con sợ cô phạt và đánh đòn con

Nghe vậy tôi liền nói

- Chắc con hay đi học trễ giờ đúng không? Chắc chắn là vậy. Vì bác thấy con đến trường mà không chịu vào lớp nên trễ giờ đúng không nào

Cháu ngước lên nhìn tôi rưng rưng

- Dạ không phải. Bởi vì giờ thể dục mà con không mang giày thể thao đi học

Mình lại nói

- Con hư quá. Giờ thể dục mà không mang giày là cô phạt đúng rồi

Cháu liền cuối mặt xuống trả lời

- Tại con không có giày

Tôi ngạc nhiên hỏi

- Sao con không nói mẹ mua?

Cháu rưng rưng trả lời

- Con có nói mẹ mua, nhưng mẹ con không có tiền, mẹ nói ráng chờ hết tháng mẹ có tiền rồi mẹ sẽ mua cho con. Lần này nữa là lần thứ 3 con không có giày đi học. Lần trước cô giáo nhắc nhở, lần hai cô phạt con úp mặt vào tường và đánh hai roi vào tay con, nên con sợ lắm, lần này mà không có giày con sợ cô giáo đánh đòn và đuổi học con

Nghe cháu nói mà mình nghẹn đắng nơi cổ họng, nước mắt muốn trào ra. Mình thò vội tay vào túi móc ra chỉ còn đúng 27k không đủ để mua cho cháu đôi giày. Mình nhéc 27k vào tay cháu rồi nói

- Con cầm nhiêu đây về đưa cho mẹ để thêm mua giày cho con. Mà sao con không kể lý do không mang giày thể thao đi học cho cô giáo biết

Cháu rụt rè trả lời

- mỗi lần không mang giày là cô la và phạt. Nên con sợ lắm không dám nói

Mình năn nĩ một lúc cháu mới chịu theo mình vào trường. Mình dẫn cháu đến ngây phòng giám hiệu gặp hiệu trưởng và trình bày hoàng cảnh của cháu. Thầy hiệu trưởng cho gọi cô giáo xuống. Cô giáo vừa bước vào phòng thầy hiệu trưởng nhìn thấy cháu bé liền lên tiếng

- lại không chịu mang giày thể thao đi học giờ thể dục chứ gì. Trò này lỳ lắm. Tôi nhắc nhiều lần rồi mà không nghe

Nói xong. Cô giáo quay qua nhìn mình nói

- Anh là phụ huynh của cháu hả? Giờ thể dục mà cháu không chịu mang giày thể thao làm cho lớp bị sao đỏ ghi điểm 2 lần mất thành tích thi đua của lớp. Tôi nhắc nhiều lần mà cháu không nghe

Mình chưa kịp trả lời thì thầy hiệu trưởng đính chính mình là không phải phụ huynh của cháu và kể lại sự việc mình vừa trình bày. Cô giáo nghe vậy liền phán câu

- Chắc là trò này vẻ chuyện đó. Làm gì có chuyện đó

Nghe cô giáo nói vậy. Mình kìm chế cơn tức giận rồi nói

- Muốn biết sự thật cháu có nói thật hay không. Cô hãy cho tôi xin số điện thoại của cha mẹ cháu để tôi gọi ngây và luôn

Cô giáo lục cặp một lúc và đưa số mình gọi thì mẹ cháu nghe máy. Mình đưa máy cho cô giáo nói chuyện và mở loa to. Sau khi mẹ cháu biết là cô giáo gọi thì mẹ cháu trình bày luôn

- Mong cô thông cảm cho cháu học đến cuối tháng tôi sẽ mua giày cho cháu. Mấy Hôm rồi cháu cứ đòi mua giày mà tôi không có tiền nên tôi chưa có mua, có tiền là tôi mua liền cho cháu cô ạ

Tắt điện thoại. Tôi nhìn thấy nét mặt cô giáo có chút bối rối còn thầy hiệu trưởng thì đanh nét mặt lại. Tôi nhìn qua cháu bé thấy cháu sợ hãi co rúm người. Lúc đó tôi cảm thấy khó thở và tức nơi lồng ngực. Tôi liền buộc miệng nói

- Bệnh thành tích nó đã làm cho chúng ta trở nên vô cảm và lạnh lùng rồi phải không thưa thầy hiệu trưởng, thưa cô giáo

Tôi nói xong thì cô giáo và thầy hiệu trưởng có vẻ hơi bẻng lẻn

Thật sự tôi cũng không trách gì cô giáo. Trách chăng là trách cái xã hội và những người đẻ ra cái bệnh thành tích để cho những thầy cô giáo trở thành những cổ máy, những cái CD phát ra tiếng nói đã thuộc lòng và những thợ dậy, rồi dần dần sẽ đánh mất đi cái nghề cao quý và hai chữ đầy nhân ái đó là Thầy/cô Giáo thay vào đó là sự vô cảm, vô tâm, thậm chí cả sự nhẫn tâm

Qua bài viết này. Tôi mong rằng thầy hiệu trưởng, cô giáo của bé mà tôi vừa kể và một số thầy cô giáo khác hãy dẹp bỏ bệnh thành tích mà nên đi sâu, gần gủi và quan tâm đến học trò của mình nhiều hơn. Đừng để những chuyện đáng tiếc sẽ xảy ra rồi mới hối hận.

Team Uống Trà Thôi sưu tầm
2 1 11,270 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Bình Yên Trong Nhị Nguyên
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2335 08:20, 11/12/2022
1 0 11,642 0.0
Bình Yên Trong Nhị Nguyên.

Sống trong đời này, hễ được cái này thì sẽ mất một cái khác, và hễ mất một cái này sẽ được một cái khác. Mỗi cái lợi luôn đi kèm với một cái hại tương ứng và ngược lại mỗi cái hại luôn luôn đi kèm với một cái lợi tương ứng. Đó là luật bù trừ hay là luật đánh đổi.

Bớt ...
KIẾN THỨC ĐẾN TỪ BÊN TRONG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2332 08:21, 10/12/2022
0 0 14,222 0.0
Thường trước khi đọc một quyển sách, xem một bộ phim, hay tham gia một lớp học vài ngày, vài tháng, thậm chí lâu hơn; mình thường vô tình hình dung hoặc mô tả về kiến thức ấy. Đôi khi mình sử dụng ngôn từ giống hệt những gì sẽ diễn ra trong quyển sách, bộ phim và khoá học ấy.

Có một lần trong buổi đầu ...
Giáng sinh αn lành
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2329 15:48, 08/12/2022
0 0 8,399 0.0
Câu chuyện cảm động đầy ý nghĩα nhân văn và thấm đẫm tình người
Một công ty nọ có truyền thống tổ chức tiệc và rút thăm trúng thưởng vào Giáng sinh mỗi năm. Theo quy định rút thăm trúng thưởng, mỗi thành viên thαm giα đều ρhải đóng góρ 10 USD làm lệ ρhí…

Toàn công ty có 300 người, và ρhần thưởng ...
Cậu bé thiên thần
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2328 12:01, 08/12/2022
0 0 10,246 0.0
Câu chuyện thật cảm động về một sự tận tâm đã cứu rỗi một con người tuyệt vọng

Trong một ngày mưα, một cậu bé nói với chα là Mục sư:

– Chα ơi, đã đến lúc con ρhải rα ngoài để ρhâп ρhối các tờ rơi.

– Con trαi, ngoài trời lạnh lắm và có mưα ρhùn, thời tiết này chα sẽ không rα ngoài.

– ...
DỪNG LẠI VÀ NGHỈ NGƠI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2327 09:57, 08/12/2022
1 0 9,208 10.0
Khi một con thú trong rừng bị thương, nó sẽ tìm một nơi yên tĩnh để nằm nghỉ mà không làm gì cả. Nó không nghĩ tới chuyện săn mồi hoặc ăn uống. Tất cả mọi năng lượng của nó đều dành cho việc trị liệu. Còn chúng ta thì sao?!

Chúng ta bắt cơ thể làm việc không ngừng, cả trong công việc lẫn trong ăn uống. ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!