/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Dẫn đường cho kiến

213 12:00, 06/06/2021

( từ)

Dẫn đường cho kiến
"DẪN ĐƯỜNG CHO KIẾN".
Một vị tỷ phú quanh năm bận rộn đã quyết tâm dành ra một ngày rảnh rỗi để về quê hương thăm người thân. Trên con đường làng, ông tình cờ bắt gặp một cậu bé đang ngồi bệt giữa đường, tay cầm một cọng cỏ miệt mài vẽ gì đó dưới đất.
Thấy hết sức tò mò, vị tỷ phú lại gần cậu bé và hỏi chuyện:
- "Cậu bé, cháu đang làm gì vậy?".
Nghe tiếng ông ta, cậu bé trả lời mà không buồn ngẩng đầu lên:
- "Cháu đang dẫn đường cho đàn kiến".
Vị tỷ phú bật cười và tự nhủ:
- "Có con kiến nào phải cần cháu dẫn đường để đi cơ chứ?".
Tuy nhiên, cậu bé vẫn hết sức nghiêm túc kể rằng:
- "Ông thấy không, chú kiến này đang bị lạc đàn, hoảng hốt đi tìm bạn đồng hành của mình mãi mà không thấy. Cháu phải giúp nó tìm đường về tổ của mình cho đỡ cô đơn một mình, rồi nhỡ người ta giẫm chết thì sao".
Nói rồi, cậu bé tiếp tục dùng nhánh cỏ trong tay để đẩy con kiến đi về phía trước. Dưới sự thúc đẩy từng chút một, cuối cùng, chú kiến đã tìm được phương hướng chính xác của cả đàn. Ngay khi gặp lại các bạn đồng hành, con kiến lập tức vui mừng tới chạm râu với những chú kiến còn lại rồi đi theo đoàn về tổ một cách an toàn.
Chứng kiến hành động của cậu bé, vị tỷ phú hết sức cảm động và nhận ra người tốt việc tốt có thể bắt đầu từ những việc nhỏ nhất như cứu giúp một chú kiến bị hoảng loạn vì lạc đàn. Điều ý nghĩa hơn cả đó chính là sự kiên trì dẫn dắt từng chút một của cậu bé thay vì đẩy thẳng chú kiến về tổ.
Từ đó, với cương vị là ông chủ lớn của một chuỗi siêu thị khổng lồ tại thành phố, vị tỷ phú thể hiện lòng tốt của mình bằng cách hào phóng giúp đỡ người nghèo và thường xuyên tạo điều kiện để những người khác có cơ hội phát triển hơn.
Một ngày nọ, khi vị tỷ phú vừa đến trước cửa công ty thì ông bất ngờ bị một người phụ nữ ngăn lại. Cô dắt theo một đứa trẻ khoảng 7-8 tuổi, cả hai vừa khóc lóc vừa kể rằng:
- "Chồng tôi đang ốm nặng, tôi lại thất nghiệp ở nhà, cuộc sống của hai mẹ con vô cùng khó khăn gian khổ, cầu mong ông hãy rủ lòng từ bi thương xót mà giúp đỡ chúng tôi một chút."
Vị tỷ phú chân thành lắng nghe và tràn đầy cảm thông đối với hoàn cảnh khó khăn của hai mẹ con họ. Nếu điều đó xảy ra trong quá khứ, ông có thể lập tức rút ra một số tiền mặt rất lớn để hỗ trợ họ vượt qua những ngày khó khăn trước mắt. Nhưng hôm nay, thay vì làm như vậy, ông lại ân cần hỏi người phụ nữ rằng:
- "Trước đây cô đã làm công việc gì?".
Người phụ nữ trả lời trong nước mắt:
- "Tôi từng làm nghề tài chính".
Vị tỷ phú nghe vậy, mắt sáng lên và nói:
- "Tôi có thể lập tức sắp xếp nhân sự tới kiểm tra năng lực của cô, nếu không có vấn đề gì, cô sẽ được làm việc trong bộ phận tài chính của siêu thị này, và cô có thể được ứng trước ba tháng tiền lương".
Không ai ngờ được, lòng tốt ấy của vị tỷ phú đã giúp ông có được một chuyên gia tài chính với khả năng kinh doanh cực kỳ khôn khéo, luôn có tư tưởng phải đổi mới và sáng tạo không ngừng, nâng cao doanh thu của hệ thống siêu thị lên đáng kể.
Trong buổi tiệc Giáng sinh, người phụ nữ ngày nào tới trước mặt vị tỷ phú, vừa khóc vừa cười cảm ơn ông đã cho mình một con hướng đi trong cảnh đường cùng ấy.
Vị tỷ phú mỉm cười và nói:
- "Người cô cần cảm ơn là chính mình thì có. Hãy biết ơn tài năng và sự chăm chỉ của cô".
Có thể thấy rằng, nếu lúc đó ông cho người phụ nữ một số tiền mặt thì sẽ giúp họ giải quyết được những vấn đề cấp bách trong thời điểm đó, nhưng sau đó, họ có thể sinh ra tư tưởng lười biếng, muốn phụ thuộc vào người khác.
Sự thay đổi trong cách giúp đỡ của ông đã gián tiếp thay đổi cả cuộc đời của gia đình nghèo khổ năm xưa.
Đó không chỉ thể hiện sức mạnh nhân cách, phẩm giá của một người đàn ông mà còn là minh chứng của một trí tuệ và tầm nhìn rộng lớn.
Phải chăng, dẫn đường cho một chú kiến là chuyện nhỏ, nhưng dẫn đường cho niềm tin và lý tưởng của một con người lại là việc lớn.
Chỉ có tự lực cánh sinh, dựa vào chính mình, chúng ta mới có thể đạt được cơ hội đánh thức trí tuệ và tiềm năng, tự tạo ra sức mạnh để đứng lên và thay đổi hiện trạng của bản thân.
#Sưu tầm.
Dẫn đường cho kiến
0 0 17,353 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Giúp người là đức, chịu thiệt là phúc, im lặng là vàng, nhẫn nại là bạc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3343 08:00, 19/06/2024
1 0 3,688 0.0
Đường đời muôn nẻo, ít nhiều đều có chông gai. Cuộc sống muôn vị, cay đắng ngọt bùi, không có nỗi buồn thì chẳng có niềm vui. Vậy nên sống ở đời, có những lúc lực bất tòng tâm thì hãy tùy kỳ tự nhiên, ấy cũng là thuận với đạo làm người.Có những người không thể cưỡng cầu thì cười nhẹ bỏ qua, ...
Đời người có 8 cái ân, đến chết ta cũng không được quên, càng biết tri ân sẽ càng gặp may.
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3342 13:03, 18/06/2024
2 0 3,074 0.0
Ngay trong những mối quan hệ thân tình, không ít người cho rằng việc đã là thân nhau nên không cần phải quá quan trọng việc thể hiện lòng biết ơn. Đa số chúng ta đều ngại nói lời biết ơn đến những người thương yêu bên cạnh vì cho rằng những gì họ làm cho mình đó là điều đương nhiên và cuộc sống đủ bận ...
BUÔNG BỎ LÀ CẢNH GIỚI CỦA BẬC TRÍ GIẢ, BUÔNG THẢ LÀ SAI LẦM CỦA KẺ VÔ MINH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3338 13:34, 14/06/2024
0 0 3,627 0.0
Cùng là “buông”, nhưng “buông bỏ” không phải là buông tha, bỏ cuộc, càng không phải là “buông thả”. Buông bỏ là cảnh giới của bậc trí giả, là con đường để một người trưởng thành, cũng là cách đối diện với nhân sinh. Buông tha bỏ buộc lại là tìm nơi lẩn trốn, không dám đối mặt. Còn buông thả là ...
Bài học cuộc sống từ người thαnh niên chọn bát
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3334 13:00, 11/06/2024
1 0 3,296 10.0
Có một người thαnh niên tɾẻ tuổi đi đến một cửα hàng bát đĩα để muα bát. Anh tα vừα đến cửα hàng liền thuận tαy cầm một chiếc bát lên ngắm nghíα. Sαu đó, αnh tα cầm chiếc bát đó tɾong tαy và Ьắt đầu dùng chiếc bát đó chạm nhẹ vào những chiếc bát khác để thử. Lần nào chạm cũng đều nghe ...
 LÒNG NGƯỜI – HAI MẶT
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3331 08:04, 09/06/2024
2 0 3,307 9.0
Ngày xưa, ở một ngôi làng nọ…Dưới cái nắng cháy da, một gã ăn mày rách rưới, nằm bất động trên đường. Bỗng một dòng nước mát lạnh, rưới chầm chậm vào đôi môi nứt nẻ của gã. Khi tỉnh lại, gã cảm động, bởi trước mặt là bà lão ân nhân với nụ cười hiền hậu. Từ đó, ngày hai buổi trước ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!