/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

PHÉP NHÂN QUẢ

2141 19:52, 19/09/2022
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

 PHÉP NHÂN QUẢ
PHÉP NHÂN QUẢ

Vào một sáng Chủ nhật, một phụ nữ trông rất quý phái đi bộ xuống phố, cô phát hiện một người ăn xin. Người đàn ông không cạo râu và quần áo mặc ngược. Mọi người qua đường nhìn anh với sự khinh miệt.
Nhưng khi người phụ nữ này nhìn thấy anh ăn xin, cô bỗng trở nên xúc động. Người ăn xin không có được quần bộ áo thích hợp thời tiết rất lạnh.
Cô cúi xuống hỏi người ăn xin:
- Thưa anh? Anh không có chỗ trú chân trong thời tiết giá lạnh sao?
Người ăn xin nhìn cô gái và nghĩ rằng: cô, giống như mọi người khác, chỉ để chế giễu anh ta. Anh tự ái, gầm gừ lên tiếng:
- Hãy để cho tôi yên!
Người phụ nữ mỉm cười với anh và nhẹ nhàng hỏi:
- Anh có đói không?
Người ăn xin trả lời với một vẻ mỉa mai:
- Không, tôi ăn uống với tổng thống!
Sau một hồi tranh luận, với sự trợ giúp của cảnh sát khu vực, người phụ nữ cũng đưa được anh chàng ăn xin vào quán ăn.
Họ vừa ngồi vào bàn, nhân viên phục vụ quán đã đuổi khéo vì có sự xuất hiện một gã ăn xin bẩn thỉu. Nhân viên quán ăn cho rằng, người ăn xin không xứng đáng được họ phục vụ.
Người phụ nữ lấy chiếc ví ra và rút một danh thiếp đưa cho nhân viên quán, trong đó có dòng chữ: “Sara, Giám đốc nhân sự Ngân hàng Thành phố”. Nhân viên quán ngạc nhiên và chấp nhận phục vụ.
Người phụ nữ hỏi anh ăn xin:
- Anh có nhớ một cô gái rét và đói, người thường xuyên đến viếng nơi này khi anh làm việc ở đây không?
Anh chàng ăn xin nhìn cô một hồi và khung cảnh quá khứ hiện về...
Người phụ nữ kể:
- Lúc đó, tôi vừa tốt nghiệp và đến thành phố tìm việc làm. Trong một thời gian dài, tôi không tìm được việc làm. Tôi hết tiền và bị yêu cầu dọn ra khỏi căn hộ cho thuê. Thế là tôi sống lang thang trên các đường phố. Lúc đó là cái lạnh của tháng hai, tôi vẫn còn nhớ…
Khuôn mặt của người ăn xin đột nhiên sáng lên:
- A, tôi nhớ cô rồi! Khi đó, tôi bán bánh tại quầy, cô đến và hỏi tôi cho một cái gì đó để ăn. Tôi nói rằng, nếu làm như vậy là chống lại chính sách của công ty.
- Tôi biết chứ, - người phụ nữ nói. - Sau đó, anh vẫn mạnh dạn cho tôi chiếc bánh sandwich lớn nhất kẹp thịt bò nướng, một tách cà phê, rồi cho tôi ngồi và thưởng thức bữa ăn.
Người phụ nữ nói tiếp:
- Nhớ lại thời khốn khổ, sáng nay tôi ghé qua con phố này, không ngờ lại gặp được anh! Anh đừng tự ái: tôi có thể kiếm việc làm và chỗ ở cho anh. Anh đừng lo, tôi có thể sắp xếp được vì tôi hiện nay là Giám đốc nhân sự của một ngân hàng lớn trong thành phố.
Những giọt nước mắt rơi trên khuôn mặt của người ăn xin:
- Biết bao giờ tôi có thể trả ơn để đáp đền lòng tốt của cô!
Người phụ nữ đỡ lời:
- Anh đừng nghĩ thế! Hãy cám ơn Thượng đế, Ngài dẫn tôi đến với anh...
Khi hai người rời quán, người phụ nữ nói với nhân viên:
- Cảm ơn vì tất cả sự phục vụ của các bạn!
Nhân viên quán ăn đáp:
- Ô không, thưa quý bà! Ngược lại, phải cảm ơn quý bà, bởi lẽ hôm nay chúng tôi được chứng kiến sự kỳ diệu của phép nhân quả!
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
1 0 12,476 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

MỘT CÂU NÓI DỊU DÀNG !
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2608 08:45, 06/05/2023
0 0 7,975 0.0
Đây là câu chuyện mà tôi được một nhà tỷ phú kể cho nghe:
"Nhiều năm về trước, có một cậu bé mồ côi tên Jim, 12 tuổi, gầy gò.
Jim sống lang thang, là đầu mối của mọi trò cười và trêu chọc của mọi người sống trong thị trấn. Không ai đối xử tử tế với Jim. Những nghi ngờ của mọi vụ ăn cắp hay rắc ...
Chiếc Ví Bị Đánh Rơi
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2600 01:56, 02/05/2023
0 0 8,394 0.0
Kenneth Behring là một nhà τừ thiện người мỹ. Năm 1990, ông cùng trợ lý củα mình đi quα khu vực Vịnh Sαn Frαncisco. Trong lúc di chuyển trên đường, ông bỗng кʜôɴɢ nhìn thấy chiếc ví củα mình ở đâu. Người trợ lý củα ông nghĩ rằng chiếc ví có τʜể вị мấτ khi đi bộ quα khu ổ chuột ở Berkeley lúc ...
CHÍNH TRỰC
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2599 01:50, 02/05/2023
0 0 8,398 0.0
Đây là câu chuyện có thật do chính người trong truyện thuật lại. Ông là một giáo viên người Anh. Mỗi khi kể, ông thường không cầm được nước mắt, xúc động nghẹn ngào.

Ông nói:
Nhà tôi ở một phố giữa Thủ đô London. Một hôm, tôi vừa ra khỏi cửa thì gặp một cậu bé chừng mười hai, mười ba tuổi ăn mặt ...
NHỮNG GIỌT Nước Mắt...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2596 09:35, 27/04/2023
0 0 9,222 0.0
- Ngày xưa, khi tạo ra người mẹ đầu tiên trên thế gian, ông Trời đã làm việc miệt mài suốt 6 ngày liền, quên ăn quên ngủ mà vẫn chưa xong việc. Thấy vậy, một vị thần bèn hỏi:
– Tại sao ngài lại mất quá nhiều thời giờ cho tạo vật này?
Ông Trời đáp:
– Ngươi thấy đấy. Đây là một tạo vật cực kỳ phức ...
Người Đang Làm Trời Đang Nhìn, Thiện Ác Chỉ Khác Nhau Ở Một Niệm
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2594 06:45, 26/04/2023
0 0 9,048 0.0
Tɾong một ngôi làng nọ, có một giα ᵭình nghèo кʜό Ьần cùng, người chα vì кʜôɴɢ có τιềɴ, thường ʟợι dụng Ьαn ᵭêm lẻn vào vườn ɾαu nhà hàng xóm hái tɾộm. Hôm ᵭó, αnh tα ᵭưα cậu con tɾαi ᵭi cùng. Khi người chα vừα mới nhổ một cây củ cải, ᵭứα con Ьỗng nhiên ở sαu lưng khẽ kêu:
– ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!