/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Hạt thóc

2181 19:37, 03/10/2022

( từ)

Hạt thóc
Chuyện kể về một gã tâm thần. Gã từng là nhà văn, từng làu làu tiếng Pháp. Thế rồi chẳng biết do ngộ chữ thế nào đó, gã đâm ra lẩn thẩn. Gã cứ nghĩ mình là hạt thóc bé bỏng tội nghiệp. Và vì thế, cứ trông thấy gà qué ở đâu là gã co cẳng chạy.

Thật tội nghiệp cho gã! Thà gã cứ nghĩ mình là một cục cứt để rồi mà sợ chó, thì đời gã chẳng đến nỗi khổ như vậy. Chó đang thưa vắng dần. ở làng quê bây giờ, có bói cũng chẳng tìm thấy bóng dáng một chú chó nhỏ. Để phòng bệnh dại, người ta đã triệt chó. Trên vùng núi cao, ở những bản xa mù, thỉnh thoảng lắm mới có tiếng chó sủa eo óc, nghe như tiếng ếch kêụ Mà cũng chẳng biết có phải đấy là tiếng chó sủa thật không, hay chỉ là chút ký ức vẩn lên trong tâm trí người bộ hành mệt mỏi, thấp thỏm bước trên những con đường rừng khuya khoắt, mong có chỗ dừng chân, muốn gặp một bản làng, mà rồi nghĩ ra vậỵ Chỉ ở Hà Nội mới có chó. Rất nhiều chó. Chó ngào ngạt suốt một rẻo đê Nhật Tân. Nhưng đó lại là những con chó hoà bình, chẳng có gì phải sợ. Khốn nỗi gã lại là hạt thóc. Một hạt thóc bé nhỏ nên mới sợ gà. Mà gà thì ở đâu chẳng có. Chúng sinh sôi nảy nở đàn đàn lũ lũ ở các nông trường, các trại gà công nghiệp, các làng quê xóm bản. Đến cả những phố phường sầm uất, sang trọng, ồn ào người xa gần cũng có thể bất thần nghe thấy tiếng gà gáy te te ngay trên ban-công, ở những biệt thự cao tầng chìm lấp sau những giàn hoa giấy khuê các. Bởi vậy tính mạng gã luôn bị đe dọa.

May sao, có một người hiểu được nỗi bất hạnh ấy của gã. đó là ông bác sĩ tâm thần. Ông niềm nở đón gã vào viện. Bệnh viện của ông cũng lạ. Nó chẳng giống những bệnh viện tâm thần mà ta thường thấỵ Nhìn khắp bốn phía chẳng có tường ngăn, rào chắn. Ngày đêm cửa mở thông thống. Bệnh nhân không ai bị trói giữ, giam nhốt. Đến nỗi chính gã cũng chẳng biết mình mang bệnh và đang ở trong một bệnh viện tâm thần. Gã hoàn toàn tự do, có thể tha thẩn đi hái thuốc cùng mấy cô y tá trẻ đẹp, có thể suốt ngày ngồi đàm đạo văn chương với mấy ông bác sĩ. Đôi lúc cao hứng, gã còn mang những bài thơ gã viết bằng tiếng Pháp đọc cho bác sĩ nghẹ Rồi ông bác sĩ cũng lại mang những bài thơ viết từ thời đang còn là sinh viên Trường Y ra đọc, nhờ gã góp ý, sửa chữạ Nói gì thì nói, chứ cái khoản văn chương thơ phú này, em cứ phải tôn ông anh là bậc đại sư phụ. Thế thì ai dám bảo gã là hạt thóc. Chỉ được cái bố láo!

Cứ thế, gã được kính trọng, được cư xử thân ái như cư xử với một con ngườị Và bằng tấm lòng nhân ái ấy, ông bác sĩ tài ba đã cứu được gã, đă đưa gã từ cõi mộng mị hoang tưởng về nơi xứ ngườị Ông anh làm nghề gì? Tớ là nhà văn. Cóc phải! Người ta bảo ông anh là hạt thóc! Bậy! Tớ là con ngườị Cậu nói gì mà lạ thế? Tớ là người!

Gã tròn mắt kinh ngạc thật sự. Còn bác sĩ thì tủm tỉm cười, gương mặt thật rạng rỡ. Sau đó ít ngày, gã ra viện. Cuộc chia tay thật bịn rịn. Rồi gã thung thăng ra về. Nhưng thật oái oăm, chính lúc ấy, cái lúc gã đang ung dung bước như một con người ấy, thì ở xóm ven đê, lại vút lên tiếng gà gáy. Thế là gã lại co cẳng chạy. Gã chạy tất tưởi, chạy cuống quýt, lao bừa vào bụi rậm, vào các xó xỉnh khuất lấp để lẩn trốn. Bác sĩ há mồm kinh ngạc. Ông không hiểu sao căn bệnh tái phát nhanh đến thế. Khó nhọc lắm, bác sĩ mới lôi được gã lẩy bẩy từ sau bồ thóc ra. Ông anh làm sao thế hả? Con gà... con gà... gã líu lưỡi lại. Ông anh có phải là hạt thóc không? Bậy! Tôi không phải là hạt thóc. Tôi là người. Là con người! Thế sao thấy gà anh lại chạy. Khổ! Cậu thấy đấy. Tôi không phải hạt thóc. Nhưng con gà, vâng, chính là con gà ấy, nó vẫn cứ tưởng tôi là hạt thóc thì sao?
Phù Thăng
1 2 12,202 8.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Trong kết giao hãy nhớ bài học cổ xưa: “Mượn gạo không mượn củi, mượn quần áo không mượn giầy”
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2722 10:41, 26/06/2023
0 0 6,346 0.0
Trong kết giao hãy nhớ bài học cổ xưa Mượn gạo không mượn củi, mượn quần áo không mượn giầy (ảnh: Pinterest)Khi con người sống trong xã hội, tất nhiên ai cũng có lúc sẽ gặp khó khăn, cần nhờ vào sự giúp đỡ của người khác. Giúp đỡ lẫn nhau cũng là nền tảng của giao tiếp giữa người với người.Nhưng, ...
“Định luật cây nấm”
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2719 15:47, 23/06/2023
0 0 7,724 0.0
 Định luật cây nấmChịu được nổi khổ lớn, thành tựu được điều lớn laoKhổ là tiên tri của chân phúc, là ngọn nguồn của ngọt ngàoCổ nhân có câu: “Chưa chịu một phen lạnh thấu xương, khó biết hoa mai tỏa mùi hương“. Chỉ sau khi phó xuất, chịu đựng gian nan, thì người ta mới nếm trải được hương ...
Người vợ hay ghen hỏi nhà Sư: “Con bất an vì luôn hoài nghi chồng, con phải làm sao?”, câu trả lời mang đến hạnh phúc gia đình
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2718 10:00, 23/06/2023
1 0 7,298 0.0
Trong cuộc sống của mỗi người, có được sự tín nhiệm, tin tưởng của người khác là điều vô cùng quý giá, một khi đã đánh mất rồi thì có thể sẽ vĩnh viễn không lấy lại được. Đồng thời nếu một người mà cứ ôm giữ thái độ hoài nghi đối với những người bên cạnh, thì sau cùng chỉ mang lại phiền ...
Vì sao nhiều học sinh cá biệt ra đời lại thành công hơn người học giỏi?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2716 16:19, 22/06/2023
0 0 6,681 0.0
Họ không quan tâm đến điểm sốHọ không làm mọi thứ một mìnhHọ cho phép mình không hoàn hảoHọ không ép bản thân làm mọi thứHọ có những việc khác để làm ngoài bài tập về nhàHọ không sợ thất bạiHọ sẵn sàng chấp nhận rủi ro. Các nhà tâm lý học của Viện Liệu pháp Gestalt (Moskva, Nga) đã thực ...
Nhân ρhẩm là học vị cαo nhất, câu chuyện là một bài học ý nghĩα sâu sắc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2713 16:19, 21/06/2023
1 0 9,828 0.0
Một thαnh niên nọ ᵭi ρhỏng vấn xin việc, ᵭột nhiên gặρ một người cαo tuổi tɾong tɾαng ρhục giản dị tiến lên ρhíα tɾước nói: “Tôi tìm ᵭược cậu ɾồi, thật cảm ơn cậu quá! Lần tɾước tɾong công viên, chính là cậu, là cậu ᵭã cứu con gáι tôi Ьị ngã xuống hồ nước lên“. “Bác à, chắc ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!