/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

NỤ HÔN TẠI TOÀ

2270 17:03, 08/11/2022
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN

( từ)

NỤ HÔN TẠI TOÀ
Xúc động và thương cảm cho cặp vợ chồng có duyên nhưng không có nợ với nhau

✪ Buổi sáng hôm đó, người ta vẫn thấy cảnh tượng quen thuộc đó là anh dắt chiếc xe máy ra khỏi nhà, tay cầm chiếc mũ bảo hiểm rồi đứng đợi vợ khóa cửa. Khi chị ra, anh vẫn trìu mến đội mũ lên đầu cho vợ, tự tay cài quai mũ.

Trước khi phóng xe máy vút đi, anh đều quay lại hỏi: "Xong chưa em, anh đi nhé". Người dân khu phố này đã quen với hình ảnh đó suốt 10 năm nay. Vào mỗi sáng sớm, nếu thấy vợ chồng anh chị, người ta sẽ trêu đùa: "Đôi bồ câu đi làm đấy hả?".

Còn hôm nay, mọi người ai nấy đều nhìn với vẻ ái ngại. Chẳng ai dám hỏi điều gì, cũng không ai dám gọi với theo. Mọi người lặng lẽ khép cánh cửa nhà mình lại để không làm anh chị phải ngại khi thấy có người nhìn theo mình. Bởi vì hôm nay, anh chị không đi làm, mà đi tới tòa án để… ly hôn.

Hai người trở thành vợ chồng đến nay cũng được gần 10 năm. Tổ ấm nhỏ bé đó sẽ trở thành một nỗi ước ao với bao người nếu như nó trọn vẹn hơn bằng việc có thêm tiếng cười con trẻ. Gần 10 năm, anh chị sống mà không có lấy một câu to tiếng với nhau. Mỗi lần nhìn anh chị, người ta đều cảm giác thấy dường như anh chị đang vội vã yêu chỉ vì sợ ngày mai biết đâu có điều gì thay đổi. Thế mới nói anh chị khiến nhiều người ngưỡng mộ và ghen tỵ vì tình yêu quá lớn dành cho nhau.

Điều duy nhất chính là khiếm khuyết của tổ ấm đó khiến anh chị suy nghĩ rất nhiều. Gần 10 năm anh chị vật lộn đi chữa trị khắp nơi để cầu mong ông trời thương tình cho mình một mụn con. Thế nhưng, sự mong mỏi ấy dường như là vô vọng khi bác sĩ kết luận chị không có khả năng sinh con. Nỗi đau cứ lớn dần, nó lớn ngang với tình yêu mà anh chị dành cho nhau.

Anh là con trai duy nhất trong gia đình. Vì thế, anh không thể nào né tránh được trách nhiệm sinh con nối dõi. Gần 10 năm, bố mẹ anh cũng nín nhịn chờ đợi anh chị có cách giải quyết nào tốt hơn cho tương lai sau này của cả một dòng họ. Nhưng ngoại trừ việc anh chị vẫn hạnh phúc, vẫn yêu nhau say đắm thì chẳng có một biến chuyển nào tích cực.

Bỗng một buổi tối mùa đông, ngồi trong căn phòng ấm áp, chị không ngừng tay đan chiếc khăn len màu xanh:

- "Anh này…"

Anh ngừng việc đọc cuốn sách còn dang dở, ngước lên nhìn chị:

- "Sao thế em?"

- "Mình ly hôn đi"

Miệng chị nói nhưng tay vẫn đan nhanh thoăn thoắt. Đôi mắt chị vẫn chăm chú nhìn vào từng mũi đan, gương mặt, ánh mắt của chị chẳng chút ưu tư, buồn thảm. Vẻ dửng dưng của chị làm anh thấy sợ:

- "Sao lại như thế? Anh không hiểu? Em bị áp lực từ phía gia đình anh đúng không? Anh không muốn thì không ai bắt được. Rồi chúng ta sẽ xin con nuôi".

Cho đến khi cuộn len hết sợi thì chị mới dừng lại. Chị ngước lên nhìn anh trìu mến:

- "Không phải áp lực từ phía ai, cũng không phải hờn giận hay oán thán. Em nghĩ đã đến lúc rồi thôi. Cuộc sống vốn như vậy, đừng cố gắng vì những điều không thể để rồi cả hai đều bị thương. Em quyết định rồi đấy. Nếu anh yêu em thì anh đồng ý đi. Đừng để cả đời em phải sống trong nỗi dày vò. Không thể có con đã là một điều đau đớn nhưng nếu bắt người mình yêu cũng phải chịu cùng đau đớn đó thì còn tồi tệ hơn nữa. Ly hôn em không đau khổ mà tìm cho mình những điều lý thú khác thay vì ngồi bên anh và cảm thấy tội lỗi. Còn anh, anh có thể tìm cho mình một cơ hội khác".

Điều mà hai người trò chuyện trong buổi tối hôm đó cuối cùng được thực hiện. Không phải do anh là kẻ dứt tình nhanh chóng mà là anh hiểu cảm giác mà vợ mình phải trải qua. Vì hiểu, vì yêu nên anh mới quyết định làm theo vợ mình mong muốn. Không phải để hy vọng tìm được người khác cho mình mà là để vợ được giải thoát khỏi những áp lực mà bao năm qua cô ấy phải chịu.

Đêm trước hôm ra tòa, anh chị vẫn nằm bên nhau, anh vẫn ôm chị suốt đêm như không hề có chuyện chia ly của ngày mai…

Ở tòa, trước khi chính thức ly hôn, người ta hỏi anh chị có gì muốn nói với nhau không, anh chị nhìn nhau trìu mến. Và rồi anh lặng lẽ bước đến gần chị, anh đặt lên môi chị một nụ hôn. Chị khẽ nhắm mắt và đón nhận, như tuổi 20 chị yêu anh lần đầu.

Chị nói: "Cảm ơn anh vì đã yêu em, cảm ơn anh vì đã đồng ý ly hôn để em không còn bị bủa vây bởi những cảm giác đầy tội lỗi".

Bước ra khỏi tòa, chị gọi một chiếc taxi còn anh thì lầm lũi dắt chiếc xe máy quay về. Hai người rẽ về hai hướng khác nhau.

Cuộc đời đôi khi vẫn có những nghịch lý như thế. Giống như việc những người ở tòa chứng kiến một nụ hôn tại phiên tòa ly dị. Tình yêu đôi khi cũng nghịch lý như thế, chia tay không phải hết yêu mà là yêu nhiều đến độ dám xa nhau để người kia không đau khổ.

Team Uống Trà Thôi sưu tầm
0 0 2,825 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Anh hùng tương ngộ
1740 08:52, 10/04/2022
0 0 3,376 0.0
Gió lạnh như từng ngọn dao chém xuống. Vạn vật y hệt những con cá nằm trên thớt tuyết, chết lạnh cứng đơ.

Ngàn dặm tuyết rơi, bầu trời như một biển muối mênh mông trắng xóa.

Tuyết cứ tiếp tục rơi, gió lạnh không ngừng.

Một cỗ xe ngựa vượt đường từ phương bắc, bánh xe nghiến lên băng giá rào rào ...
Chỉ thấy như là một quá giang...
1738 10:32, 09/04/2022
1 0 3,753 0.0
Cõi nào sau trước thôi đành vậy. Chỉ thấy như là một quá giang...

Trong khoang thuyền rộng xuôi Trường Giang về Hán Khẩu, Bảo Thư ngồi dựa lưng vào vách thuyền, ngó mông ra mặt sông bát ngát, sóng nước dạt dào. Buồm căng gió, thuyền lướt băng băng trên sóng. Nguyên Huân ngồi phía đối diện nhìn nét buồn trên ...
Say nắng
1718 10:02, 04/04/2022
1 0 5,373 7.0
Sau bữa chiều, từ cái phòng ăn sáng ánh đèn và nóng nực, họ bước lên boong tàu và dừng lại bên hàng lan can. Nàng nhắm mắt lại, đưa hai bàn tay lên má, lòng bàn tay để lộ ra ngoài, rồi cười không kiểu cách rất đáng yêu - từ người đàn bà nhỏ nhắn này, toát ra một cái gì thật đáng say mê. Nàng nói:

- Tôi ...
Bệnh
1715 17:09, 03/04/2022
1 1 4,994 8.0
Xuống xe rồi bây giờ nàng mới thấy được cái Thính Tuyết Lâu trong truyền thuyết.

Quả thật có cái khí tượng danh môn đại phái đấy, vào cửa mà như vào trong hoàng cung thượng uyển, trong vườn cây mọc xanh rì như biển, nhìn quanh mãi không thấy có nhà cửa đâu. Phải nhìn xa lắm mới thấy hình như có lầu đài ...
DUYÊN NỢ BA SINH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
1714 16:06, 03/04/2022
1 0 5,039 0.0
DUYÊN NỢ BA SINH
Tác giả: Long Hổ Phong Vân
o O o

Chị Tư thỉnh thoảng cứ đi ra rồi lại đi vào căn nhà trệt cũ kỹ của mình để mà ngắm nghía , từ đầu nhà cho tới cuối nhà , dễ đến mười mấy lần .

Chị cứ xịch đi xịch lại những chỗ chưa vừa ý , từ bộ vi tính để bàn , những bức tranh treo tường cho ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!