/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

TỪ TỪ SẼ QUA

2345 14:13, 13/12/2022
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

TỪ TỪ SẼ QUA
TỪ TỪ SẼ QUA
“Khôn ngoan chẳng lọ thật thà

Lường thưng tráo đấu chẳng qua đong đầy”
Những đám mây bồng bềnh lúc cao lúc thấp, có khi muốn đè xuống cả tòa nhà chúng tôi đang làm việc. Nhiều người muốn thốt ra vài lời rồi lại thinh lặng nhìn nhau, tôi đoán vài người cũng cảm thấy mình chẳng ăn nhập gì với nơi này. Từ tầng 18, bất lực nhìn qua cửa kính cường lực vững chãi nhưng sao lòng tôi mong manh quá. Nhắm mắt lại, tôi thấy tôi là cánh chim băng qua đại dương, bay qua thiên hà, xa lắm.

Bất giác, tôi đi lại bàn, mở word lên và bắt đầu soạn Đơn Xin Thôi Việc. Sếp tôi là người rất thương tôi, vị ấy đã lượm tôi về từ diễn đàn sinh viên trẻ trâu để rồi dạy dỗ, uốn nắn và cho phép tôi đồng hành với công ty này từ năm 2 Đại Học. Thường thì Sếp tôi cũng sẽ không từ chối bất cứ đề xuất nào của tôi cả.

Khoảng 2 tiếng sau, Sếp gọi tôi lên phòng, nhìn tôi cười hiền lành:
- Đến lúc đi rồi, phải không em?
- Dạ, chắc anh hiểu ý em.
- Ừa, anh đâu có tệ đến vậy. Em đi đi.

5 năm sống ở Sài Gòn, lần đầu tiên bước chân xuống phố nhìn dòng người xa lạ, tôi tưởng tôi đang đi ngang qua cuốn phim của đời mình. Tôi đang đóng vai diễn viên quần chúng sầu não, xương xẩu, mắt hốc hác vì deadline và mất ngủ, run run đi trên phố Sài Gòn nắng gắt một chiều cuối Thu.

Ngồi trên chuyến bay đêm, tôi nhìn xuyên qua một giấc mơ khác, thấy lũy tre xanh rì in hình trên nền nhà cũ của Ông tôi. Tôi tưởng vĩnh viễn tôi sẽ không quay lại nơi này nữa.

Quay về quê nhà, tôi chỉ có khoảng 1 tháng để nằm yên không làm gì rồi sau đó không chịu nỗi áp lực, lại tiếp tục vật vờ hết đất này đến đất khác, làm lụng mưu sinh, vắt mình kiệt như tìm chút nước trong chày. Cuối ngày, khi quay về với ngôi nhà thênh thang lạnh lẽo, bất giác tôi cảm thấy như mình đang khô đi, từng hạt còn sót lại nặng nề rơi xuống gối. Trên gương mặt chỉ hiện lên sự nhàu úa. Hóa ra, con đường tôi đi lại sai rồi.

Tôi thèm kinh khủng cảm giác chẳng phải chờ đợi ai cả, chẳng phải làm gì cả, thèm được bỏ xứ ra đi, thèm được sống một đời tử tế, và thèm tìm lại cảm giác thanh thản đã bị đánh mất mấy mươi năm rồi kể từ dạo còn sống với Ông. Cảm giác ấy da diết đến xé lòng.

Nhưng may thay, luôn có những vùng đất, những khoảng trời, những con người, phù hợp với chúng ta, đang kham nhẫn chờ mình ghé đến.

Rồi tôi đi, tôi đi để nhịn cọng cỏ, để ngắm hàng cây xiêu vẹo trong nắng chiều, ngồi bên con suối trong trẻo, lắm khi bị đục ngầu. Thỉnh thoảng, tôi nhoẻn miệng cười thư giãn vì cuối cùng tôi đã tự do sống cuộc đời của mình mà không bị áo cơm ghì sát đất. Càng đi, tôi càng rõ hơn về mình, tôi có nhiều cơ hội để tìm ra khoảng sống hợp với mình nhiều hơn, vừa vặn hơn và đúng đắn hơn.

Mỗi chặng đường đi qua, lắm khi tôi cũng bị tên trúng, cũng vài lần bị thương, đôi lần trầm mặc cũ kỹ. Những chuyện tham sân si thường ngày vẫn làm tôi hơi hoảng hốt, và có buồn một chút. Nhưng sau tất cả, thì cái an nhiên trong nụ cười của tôi là thật, thanh thản trong lòng tôi là thật. Tôi cũng chẳng phải sống để lấy lòng ai cả. Quãng đường xa chừng như vui hơn khi có những người bạn đồng hành mà tôi muốn gặp.

Rồi đời tôi mỗi ngày một đông đúc hơn. Cho dù có phải bắt gặp những ánh mắt tò mò hấp háy, hay những ánh mắt trìu mến đáng yêu nhìn trộm, tôi vẫn bình tĩnh bước qua. Như hôm qua khi tôi đang cắm cây để cho mấy thân dây leo bò lên. Khi đang hì hụi trên sân, nhìn những cây cải tàu bay mọc hoang ngoài đường bắt đầu trổ bông, thì văng vẳng bên tai tiếng chú thợ mộc đang đục đẽo “Cô gái đi vào nhà đi, trời sắp mưa rồi cô ơi”. Thật ra thì, chẳng ai ghét một người chả bao giờ động chạm đến lợi ích hay ăn thua đủ gì với họ cả.

Tôi đã từng ôm giấc mộng lớn, từng muốn chu du thiên hạ làm bá làm vương. Nhưng giờ thì, những điều đó chẳng có nghĩa lý gì với tôi hết. Bây giờ tôi biết tôi phải tự ổn định mình trước khi giúp người khác. Tôi phải sống cuộc đời của mình trước. Điều tôi quan tâm hàng đầu là những bông hoa xoan đầu ngõ đã nở bung từng chùm trắng xoá chưa, màu trắng của nó là trắng muốt hay trắng có pha tím? Người già trong làng đã có đủ than sưởi cho mùa rét hay đứa trẻ gần nhà đã có đủ áo ấm?

Bạn thân mến, nếu bạn thấy đời mình quá tải, biết đâu, đã đến lúc bạn cũng cần CẤT BƯỚC RA ĐI. Vấn đề là, bạn phải tự tìm cho được con đường của mình. Tôi chúc cho đời sống của bạn cũng rất chill và trôi qua êm, nhé!

- Team Uống Trà Thôi Sưu Tầm -
1 0 21,180 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

NGƯỜI ĐẠI LƯỢNG MỚI CÓ THỂ CÚI ĐẦU NHẬN LỖI VỀ MÌNH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3901 11:42, 10/11/2025
0 0 262 0.0
Ngẩng đầu giải thích không bằng cúi đầu nhận lỗiMột người khi phạm phải sai lầm hay bị người khác chỉ ra khuyết điểm thì nên là cực lực giải thích hay là nên thẳng thắn thừa nhận? Một người khi bị người khác hiểu lầm thì nên mỉm cười mà bỏ qua, tin rằng bản thân thanh sạch thì tự sẽ thanh sạch, ...
BÍ MẬT CÙA ÂM PHÚC: LÁ BÙA HỘ MỆNH VÔ HÌNH QUYẾT ĐỊNH VẬN MỆNH BỀN VỮNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3900 08:00, 07/11/2025
0 0 571 0.0
Có phúc một việc không dễ không phải ai cũng muốn hiểu muốn làm và làm đúng.Có bao giờ bạn thắc mắc: Tại sao có người cả đời làm việc thiện nguyện, xây cầu, làm đường, nhưng gia đạo vẫn lận đận? Ngược lại, có những người sống rất đỗi bình thường, chẳng phô trương, nhưng cuộc đời họ cứ thế ...
“Sự nghiệp của tự do không thuộc về một chủng tộc hay một giáo phái, một đảng phái hay một giai cấp — đó là sự nghiệp của toàn nhân loại.”
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3899 09:00, 06/11/2025
0 0 340 0.0
Sinh ra trong cảnh nô lệ năm 1858. Nhận bằng tiến sĩ tại Sorbonne khi 67 tuổi. Sống đến 105 tuổi. Lời nói của bà giờ đây xuất hiện trên mọi cuốn hộ chiếu Mỹ. Đây là Anna Julia Cooper — người phụ nữ mà lịch sử từng cố xóa tên.Một bé gái chào đời tại Bắc Carolina, thân thể của cô về mặt pháp lý thuộc ...
Vitalis
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3898 19:00, 05/11/2025
0 0 656 0.0
Suốt nhiều năm, họ thấy ông bước vào những nhà chứa và gọi ông là kẻ đạo đức giả.Nhưng khi ông chết, những người phụ nữ mà ông đã cứu đã tiết lộ sự thật — và Alexandria bật khóc.Tên ông là Vitalis, và ông đã giữ kín một trong những bí mật đẹp đẽ nhất trong lịch sử suốt cả cuộc đời.---Người ...
Ở ĐỜI CÓ NHỮNG THỨ CÀNG NHIỀU CÀNG GÂY HỌA
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3896 09:00, 05/11/2025
0 0 544 0.0
Người nói nhiều, giống như có đoàn tàu lửa chạy loạn trong miệng, một hồi trời Nam, một hồi lại là biển Bắc, cuối cùng lại thành nói hớ. Nhân sinh có những thứ tương tự như vậy, càng nhiều lại càng gây họa. 1. Nhiều ham muốn sẽ khổ hải vô biênNgười có nhiều ham muốn, nếu không được thỏa mãn sẽ ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!