Lời nói vốn rất nhẹ, nếu không được buộc vào một hành động thật nặng để giữ lại, lời nói sẽ dễ dàng bị gió cuốn bay đi.
Lời nói vốn đi rất nhanh, nhưng khi nó đi nhanh đến mức hành động không còn đuổi theo kịp nữa, lúc đó lời nói bắt đầu mất đi giá trị của mình.
Lời nói vốn rất mỏng, nếu không có chiếc khung hành động để giăng mắc vào, lời nói sẽ bị gió mưa trong cuộc sống làm cho nhàu nát.
Nói “thương người” chỉ là chuyện trong một chốc, nhưng có kẻ mất hơn nửa đời vẫn chưa làm được.
Nói “buông xuống” cũng chỉ là chuyện trong một lát, nhưng có người cả đời vẫn nặng lòng.
Chỉ mất vài hôm để vẽ ra một cuộc hành trình, nhưng phải mất thật nhiều đôi giày mòn gót mới có thể hoàn thành được cuộc hành trình đó.
Chỉ có hành động mới chứng tỏ được chúng ta thực sự là ai, và cũng chỉ có hành động mới thực sự tạo nên con người.
Một hành động dù trong im lặng, nhưng bên trong nó luôn tồn tại một sức mạnh mà lời nói không bao giờ có thể có được.
Người ngủ an.
Vô Thường.