/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Giúp đỡ

2510 11:21, 15/03/2023
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Giúp đỡ
Vào buổi sáng mùa đông ở Denver, thời tiết tự như một cô nàng đỏng đảnh. Có lúc, một làn hơi ấm từ đâu thổi đến làm mấy ụ tuyết bên đường tan chảy vào các rãnh nhỏ. Thế nhưng không bao lâu sau, những cơn gió lạnh băng đã quay trở lại, dữ dội hơn trước, khoác lên vạn vật chiếc áo mùa đông lạnh giá. Mùa đông ở Denver có thể làm cho những vị khách không giỏi chịu lạnh không bao giờ muốn quay trở lại

Khi ấy, tôi sắp có một bài phát biểu trước khoảng vài trăm người tại Trung tâm Hội nghị Denver. Vậy mà tôi lại lơ đãng quên mang theo pin lắp vào micro. Vì vậy, tôi vội vàng chạy đi tìm một cửa hàng tiện lợi. Khi thoáng thấy cửa hàng có tên 7-Eleven ở đằng xa, tôi vội bước thật nhanh đến đó, cố tránh những cơn gió lạnh buốt táp vào người.

Bên trong cửa tiệm lúc đó chỉ có đúng 2 người. Đứng sau quầy tính tiền là một cô gái đeo bảng tên Roberta. Nhìn dáng vẻ của Roberta, tôi đoán cô ấy đang ước mình được ở nhà ăn món súp nóng và cuộn mình trong chăn ấm thay vì phải đứng đây bán hàng.

Ngoài ra, trong tiệm còn có một ông cụ khá lớn tuổi. Với vẻ thoải mái, ông cụ đang chậm rãi dạo bước quanh các kệ hàng. Rõ ràng là ông ấy không hề có ý định mua hàng nhanh chóng rồi rời đi. Tôi thầm nghĩ, nếu ông cụ này không mất trí thì hẳn là đang bị lạc đường. Một ngày thế này mà ông cụ này lại chọn đi dạo quanh các kệ hàng trong một cửa hàng tiện lợi thay vì ở nhà sưởi ẩm, đúng là lạ lùng.

Nhưng tôi cũng không có thời gian để quan tâm đến ông ấy. Ngay lúc này, tôi cần mua pin vì hàng trăm người đang bận rộn đợi tôi đến. Tôi đến đây với một mục đích rất rõ ràng.

Chỉ một lát sau, ông cụ đã bước đến quầy thu ngân, ngay trước mặt tôi. Cô Roberta nhìn ông mỉm cười. Ông vẫn không nói lời nào. Roberta cầm mấy món hàng lặt vặt người khác cao tuổi đã chọn và đưa từng món qua máy tính tiền.

Theo tôi quan sát những món hàng thì ông cụ này quyết định ra đường giữa tiết trời lạnh lẽo này chỉ để mua một trái chuối, hộp bánh xốp loại thường. THật chẳng bõ công! Nếu đơn giản muốn ăn chuối và bánh xốp, một người bình thường sẽ chờ đến trưa, khi thời tiết trở nên ấm áp hơn rồi đi cũng chưa muộn. Nhưng có lẽ ông cụ này không được bình thường cho lắm.

Khi nhận hóa đơn tính tiền, ông cụ nặng nền dúi bàn tay già yếu vào sâu trong túi áo đã sờn màu. Nhanh lên nào! Ông có thể đang rảnh cả ngày nhưng tôi thì không, tôi suốt ruột thầm nhủ.

Ông cụ lấy ra những tờ tiền cũ mèm đặt lên quầy. Sau đó, ông chẳng nói lời nào mà chỉ run run đưa bàn tay nhăn nheo ra trước quầy tính tiền. Cô Roberta nhẹ nhàng xỏ quai chiếc túi xốp đựng đồ vào cổ tay ông rồi mỉm cười với ông.

Tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy cô gái bán hàng chợt nắm lấy bàn tay còn lại của ông và dùng đôi bàn tay của mình xoa xoa vào hai tay của ông để sưởi ấm. Cô cũng chỉnh lại chiếc khăn choàng cổ đã bị rơi xuống vai cho ông và không quên cài lại cái nút ở tay áo của ông. Ông vẫn không nói lời nào.

“Được rồi bác Johnson, bác nhớ đi đường cẩn thận nhé”, cô vừa nói vừa chỉnh lại chiếc mũ len trên đầu ông. “Mai bác lại ghé nhé!”

Ông mỉm cười, gật đầu chào cô rồi chầm chậm quay lưng bước ra cửa. Chờ đón ông bên ngoài là cái lạnh buốt giá của mùa đông Denver.

Tôi chợt nhận ra rằng ông cụ ấy đến đây không phải để mua một trái chuối hay một hộp bánh. Ông ấy đến để trái tim mình được sưởi ấm.

Tôi quay sang hỏi Roberta: “Ông ấy là người thân hay một người bạn đặc biệt của cô à?”.

Cô gái mỉm cười đáp đây chỉ là một vị khách thường hay mua hàng ở cửa hàng thôi. Đối với cô, bất kỳ vị khách nào cũng quan trọng và đáng được giúp đỡ.

Team Uống Trà Thôi sưu tầm
0 0 6,903 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Ô cửa số bệnh viện
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
920 15:03, 14/08/2021
1 0 14,297 0.0
Ô cửa số bệnh viện
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Hai người đàn ông bị bệnh nặng cùng nằm điều trị chung một phòng bệnh. Một người bị bệnh nước trong phổi còn người kia bị liệt nửa người. Vào mỗi buổi trưa, người bị bệnh phổi phải ngồi dậy khoảng một tiếng đồng hồ để phổi được khô ráo.

Giường ...
Câu truyện: Xây Cầu Brooklyn
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
918 12:49, 14/08/2021
1 0 13,795 0.0
Đây là một câu chuyện có thật về kỹ sư John Roebling – người xây dựng cây cầu Brooklyn, ở New York, Mỹ.
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Cây cầu được xây vào năm 1870 và hoàn thành sau 13 năm, năm 1883. Vào năm 1870, người kỹ sư tài giỏi này đã nảy ra một ý tưởng táo bạo, xây dựng cây cầu nối giữa New York và Long ...
Chuông reo nửa đêm - Truyện Đọc mùa Vu Lan
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
916 10:42, 14/08/2021
2 0 11,592 10.0
Chuông reo nửa đêm
Nửa đêm. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy “Alô ?”. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.

– Mẹ đấy ạ? – Giọng nói trên điện ...
Học Làm Người
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
913 15:27, 13/08/2021
3 0 13,214 10.0
Học làm người

Đại sư Tinh Vân có một người đệ tử, sau khi tốt nghiệp đại học liền học thạc sĩ, rồi lại học tiến sĩ, sau nhiều năm đèn sách cuối cùng cũng đã hoàn thành luận án tiến sĩ nên vô cùng mừng vui.
Một hôm người đệ tử này trở về, thưa với Đại sư. Thưa thầy nay con đã có học vị tiến ...
Phật Ở Đâu?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
912 15:23, 13/08/2021
0 0 13,472 0.0
Phật Ở Ðâu?

Thuở xưa có anh chàng đọc kinh, nghe nói về Phật thích lắm, nhất định đi tìm cho gặp Ngài mới nghe. Anh chàng khăn gói quả mướp ra đi. Sau khi trải qua không biết cơ man nào là núi sông, hầm hố, gian nguy hiểm trở... chàng vẫn chưa được gặp Phật giống như hình dáng trong kinh đã diễn tả: “Thân Phật ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!