Một ông chủ giàu có và đầy quyền lực của một ngân hàng đầu tư ở New York đi nghỉ mát ở một ngôi làng nhỏ yên tĩnh thuộc miền duyên hải Mexico. Gần trưa, khi đang thư giãn và tận hưởng vẻ đẹp của biển xanh, ông trông thấy một ngư dân trở về sau chuyến ra khơi. Khi người đàn ông Mexico xách hai con cá ngừ vây vàng khá lớn ra khỏi thuyền, vị khách người Mỹ liền tiến đến hỏi người đánh cá - có vẻ như cũng trạc bằng tuổi ông:
- Chào ông, ông mất bao nhiêu thời gian để bắt được mấy con cá đó?
Người ngư dân nhún vai:
- Không lâu lắm, vì tôi có thể biết được ở đâu có cá, ở đâu không.
Nghe vây, vị khách người Mĩ hỏi người ngư dân là tại sao ông ta không đi lâu thêm nữa để có thể bắt được nhiều cá hơn.
Người ngư dân đã giải thích đơn giản rằng:
- Tôi chỉ bắt cá đủ cho gia đình tôi ăn thôi.
Ông chủ ngân hàng liền hỏi tiếp:
- Vậy ông làm gì với thời gian rảnh rỗi trong ngày?
Người đánh cá trả lời:
- Ồ, buổi sáng thì tôi thường dạy trễ và ra khơi muộn hơn mọi người. Sau khi đánh được một ít cá, tôi trở về nhà, chơi đùa với mấy đứa con của tôi, sau đó ăn một chút gì đó và rồi nghỉ trưa với bà xã. Sau bữa tối, tôi đi tản bộ ra khu thương mại, uống bia và chơi đàn guitar cùng những người bạn.
Và với nụ cười thật sáng khoái, người nông dân rạng rỡ nói:
- Tôi đã có một cuộc sống thật đầy đủ và hạnh phúc.
Vị chủ ngân hàng tỏ vẻ ngạc nhiên:
- Cuộc sống đầy đủ ư? Nghe này ông bạn ơi, tôi có thể giúp ông trở nên giàu có.
Người ngư dân lúng túng hỏi:
- Vâng, bằng cách nào?
Ông chủ ngân hàng người Mỹ cao hứng:
- Tôi có bằng MBA ở trường Harvard. Hãy nghe cho kỹ nhé: Nếu mỗi buổi sáng ông dạy thật sớm, đi ra biển lâu hơn và bắt nhiều cá hơn thì chẳng bao lâu nữa là ông sẽ kiếm được nhiều tiền hơn, và rồi ông có thể mua được cả một đội tàu đánh cá.
Người ngư dân Mexico lịch sự đứng nghe vị khách người Mỹ tỉ mỉ vạch cả một kế hoạch làm giàu:
- Tiếp đó, ông có thể xây dựng một nhà máy chế biến cá rồi đem bán sản phẩm cho một công ty lớn và kiếm được nhiều tiền.
Người ngư dân đáp lời với cặp mắt long lanh:
- Vâng, và sau đó chắc ông sẽ khuyên tôi chuyển đến một ngôi làng nhỏ, yên tĩnh bên bờ biển, mỗi buổi sáng không cần phải dạy sớm, mỗi ngày chỉ cần bắt được một ít cá rồi về chơi đùa với mấy đứa con, nghỉ trưa với bà xã; đến tối lại đi bộ vào khu trung tâm thương mại, nhấm nháp vài ngụm bia với bạn bè, vừa chơi guitar vừa ca hát.
"Câu chuyện trên được trích từ cuốn sách Đi tìm ý nghĩa cuộc sống của tác giả Ernie Carwile"
Bạn nhận ra điều gì sau khi đọc câu chuyện trên?
Tôi tin mỗi người cũng đều sẽ có một bài học cho riêng mình.
Hãy ghi lại bài học của bạn, và luôn mang nó theo bên mình. Nó sẽ nhắc nhở bạn, giá trị thật sự của cuộc sống này là gì?
Đừng mải chạy theo những thứ bên ngoài mà đánh mất chính mình.
Hãy biết đâu là điểm dừng, dừng lại để có thời gian suy ngẫm bạn nhé!
Uống Trà Thôi