/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

CÂU CHUYỆN VỀ MỘT NGƯỜI THỢ SƠN THUYỀN

2639 09:00, 22/05/2023
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

CÂU CHUYỆN VỀ MỘT NGƯỜI THỢ SƠN THUYỀN
CÂU CHUYỆN VỀ MỘT NGƯỜI THỢ SƠN THUYỀN.
Có một chủ thuyền quyết định thay chiếc áo mới cho con thuyền của mình, nên gọi một người thợ sơn tới và nhờ người này sơn chiếc thuyền đẹp nhất có thể cho ông.
Như thỏa thuận của họ, hôm sau, người thợ sơn mang chổi và sơn đến, cẩn thận xem xét rồi sơn con thuyền theo đúng màu yêu cầu của chủ thuyền.
Trong khi sơn con thuyền ấy, người thợ phát hiện ra rằng ở thân thuyền có một lỗ thủng rất bé, phải tinh mắt lắm mới có thể nhận ra.
Tiện tay, anh ta tìm vật liệu trám lại lỗ thủng ấy.
Sau khi sơn xong toàn bộ con thuyền, người thợ nhận tiền công rồi rời đi, cũng không nhắc gì đến chuyện mình vừa sửa chữa thêm cho con thuyền. Anh ta trộm nghĩ rằng, việc bé như vậy, giúp được người ta thì giúp thôi, không cần phải nói tới làm gì.
Tưởng rằng mọi việc đã kết thúc ở đây. Thế nhưng hóa ra không phải. Hôm sau, chủ thuyền tìm đến tận nhà người thợ sơn, tận tay mang theo cả tiền bạc và mấy món quà quý giá để bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc của mình.
Người thợ sơn vô cùng ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì xảy ra nên khi sau khi mời chủ thuyền vào nhà, đợi ông ta uống xong chén trà đã không kìm được mà hỏi chuyện ngay:
- "Hôm qua ông đã trả tiền công đầy đủ cho tôi rồi mà. Sao hôm nay ông lại tìm đến đây để làm gì vậy?".
Chủ thuyền đặt chén trà xuống bàn, vừa cười vừa nói:
- "Đó là tiền công cho việc sơn thuyền, còn hôm nay, tôi mang theo quà quý đến đây tặng anh là để cảm ơn anh đã trám lại cái lỗ thủng trên thuyền của tôi".
Hiểu ra được lý do, người thợ sơn vội xua tay:
- "Đó chỉ là chuyện vặt thôi. Tôi thấy có lỗ thủng nhỏ nên tiện tay lấy vật liệu trám nó lại thôi mà, không cần ông phải cất công đến tận đây, còn mang cả tiền và quà nhiều như thế, thật khiến tôi khó nghĩ quá."
Chủ thuyền xua xua tay, giọng bỗng trầm xuống:
- "Anh bạn, anh chưa hiểu tôi nói gì đâu. Để tôi kể cho anh nghe chuyện này.
Khi tôi nhờ anh sơn cho tôi con thuyền, do quá bận rộn nên tôi chỉ nhớ đến việc sơn thuyền mà quên không nói cho anh biết là con thuyền đã bị thủng một lỗ bé xíu.
Sau khi anh sơn xong và nước sơn đã khô, bọn trẻ nhà tôi thấy con thuyền mới đẹp quá nên phấn khích, rủ nhau đi câu cá mà không nói gì với tôi hết. Khi đó tôi không ở nhà nên không hề biết sự việc này lại xảy ra.
Sau khi về nhà, được người nhà thông báo các con đã đi câu cá bằng chiếc thuyền ấy, tôi đã nhớ ra cái lỗ thủng bé xíu mà tôi quên mất không nhờ anh sửa lại hộ.
Tôi phát điên lên vì sợ hãi, vội chạy ra con sông gần đó để cứu chúng, thì thấy chúng vẫn đang bình an vô sự, cảm thấy trong tim gánh nặng đã được trút bỏ, hạnh phúc muốn trào nước mắt.
Tôi đến kiểm tra con thuyền, mới thấy rằng cái lỗ thủng đó đã được anh trám lại một cách cẩn thận, dù rằng tôi chẳng hề nhờ anh làm chuyện đó.
Anh đã thấy mình làm được điều tuyệt vời gì rồi chứ? Không chỉ cứu sống các con của tôi, anh thực ra còn cứu được cả tôi qua cơn đại nạn.
Thử hỏi, nếu các con tôi chẳng may có mệnh hệ gì từ sai sót của tôi, liệu tôi có thể sống tiếp được hay không? Hay tôi sẽ chết dần chết mòn bởi sự giày vò ấy?
Chính vì thế, mấy thứ quà tặng này chẳng là gì so với việc anh đã cứu cả nhà tôi qua đại nạn. Mong anh hãy nhận chúng để tôi vui lòng".
Phải chăng có nhiều người đi làm nhưng vẫn có tư duy, rằng họ sẽ chỉ làm những việc mà mình được trả công, còn ngoài ra, những việc khác họ sẽ không quan tâm, không lo chuyện bao đồng, vì sẽ chỉ khiến họ mất thời gian vô ích.
Nếu bạn cũng nghĩ như vậy, có lẽ bạn không sai, và cũng không ai có thể trách được bạn, nhưng khi đó, bạn cũng sẽ tước đi của mình cơ hội để giúp đỡ người khác, thậm chí giúp cho họ tránh khỏi những khó khăn, tai ương mà họ có thể sẽ gặp phải bởi sự vô tâm của bạn.
Ngoài ra, trên đời này chẳng ông chủ nào là không coi trọng những người làm việc vừa chăm chỉ, hiệu quả lại có trách nhiệm.
Họ chính là những nhân tài không bao giờ lo thiếu việc, cũng không bao giờ lo nghèo khó, sớm muộn cũng sẽ đạt được thành công và có một cuộc sống sung túc.
Team Uống Trà Thôi Sưu tầm.
0 0 10,805 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

TÂM ĐỐ KỴ HẠI MÌNH HẠI NGƯỜI TRONG LỊCH SỬ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3583 19:00, 22/11/2024
0 0 727 0.0
Người Trung Quốc trong quá khứ chịu ảnh hưởng của Nho giáo, tính cách rất hướng nội, và điều này đã làm tăng trưởng tâm đố kỵ rất mạnh mẽ. Trong lịch sử Trung Quốc, đã xuất hiện rất nhiều nhân vật nổi tiếng với tâm đố kỵ. Trong số đó, Bàng Quyên và Chu Du là 2 người có tính cách ganh tỵ tật đố ...
THIÊN ĐỊA BẤT NHÂN, DĨ VẠN VẬT VI SÔ CẨU
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3578 09:00, 22/11/2024
0 0 1,264 0.0
Câu Chuyện Thật đã xảy ra ở Trung Quốc vào năm 2008, và đã được đưa lên BBC & CNN.Một chiếc xe bus chở đầy khách đang chạy trên đường đồi. Giữa đường, ba thằng du côn có vũ khí để mắt tới cô lái xe xinh đẹp. Chúng bắt cô dừng xe và muốn “vui vẻ” với cô. Tất nhiên là cô lái xe kêu cứu, nhưng tất cả ...
BẠN CÓ THẤY VÌ SAO MÌNH VẪN MÃI NGHÈO KHÔNG?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3575 09:00, 20/11/2024
0 0 1,217 0.0
Có một người bán đậu phụ muốn đổi nghề vì không kiếm được tiền.Mỗi đêm, anh ta đều lập ra nhiều kế hoạch khác nhau cho tương lai. Chẳng hạn, anh sẽ coi bán đậu phụ là nghề phụ, sau đó mua một con lừa và chuyển sang bán muối. Khi kiếm được nhiều tiền hơn, anh ta sẽ mua thêm lừa và thành lập đội vận ...
CUỘC ĐỜI CÓ MƯỜI ĐIỀU MÀ DÙ CÓ CỐ GẮNG ĐẾN MẤY CŨNG VÔ ÍCH!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3573 13:00, 19/11/2024
1 0 7,534 10.0
Có rất nhiều thứ dù bạn có nỗ lực đến đâu cũng không có tác dụng. Lâm Tắc Từ là người sống vào cuối triều đại nhà Thanh đã đề xuất mười điều vô ích trong kiếp sống nhân sinh, chính là nói có mười điều mặc dù khi nhìn thì tưởng là tốt, nhưng khuyên bạn đừng làm, nếu không cũng chỉ là vô ích.1. ...
LÒNG TỐT
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3572 10:56, 18/11/2024
0 0 1,626 0.0
Chú bé Lula, sinh ra vào tháng 10 năm 1945, tại một gia đình nông dân ở Brazil. Nhà nghèo, nên từ lúc mới 4 tuổi, chú đã phải đi bán đậu phộng ngoài đường, nhưng vẫn quần áo tả tơi, và thiếu ăn.Sau khi lên tiểu học, lúc đó gia đình đã dọn lên thủ đô Rio de Janeiro, tan học, chú bé thường đi với hai người bạn ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!