/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Buông Tay Ra

2710 14:34, 20/06/2023
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Buông Tay Ra

Bị hổ rượt, chàng trai bám vào cành cây sắp gãy cầu cứu Phật, Đức Phật nói: ‘Con hãy buông tay!’

Một người đàn ông bị con hổ dữ rượt đuổi. Anh chạy thục mạng không dám ngoái đầu nhìn lại. Cuối cùng khi đến bờ vực thẳm anh không thể chạy được nữa, trong khi đó con hổ vẫn còn ở phía sau.

Lúc này người đàn ông rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan: Một bên là con hổ đói đang hau háu nhìn, còn một bên là vực thẳm sâu hun hút. Anh nhìn xuống, từ trên vách đá dựng đứng kia có một cành cây chĩa ra. Nghĩ rằng cành cây có thể là cứu tinh giúp anh thoát khỏi nanh vuốt hổ dữ, anh bắt đầu trèo xuống và bám vào đó.

Nhưng thật không may, chẳng mấy chốc cành cây không chịu đựng nổi sức nặng của cơ thể anh. “Thôi rồi, thế là mình chết chắc rồi…” anh vừa nghĩ vừa nhìn xuống phía dưới.

Quá sợ hãi, anh ngẩng đầu lên và cầu nguyện: “Ông Trời ơi, xin hãy cứu con… Con sẽ làm bất kể điều gì nếu như ngài yêu cầu”.

Bỗng một giọng nói vang lên từ không trung: “Con sẽ làm bất cứ điều gì ta yêu cầu chứ?”

Mặc dù rất kinh ngạc trước giọng sấm vang rền ấy nhưng người đàn ông vẫn đáp lại: “Thưa vâng, con sẽ làm mọi thứ… chỉ mong ngài hãy cứu con”.

Giọng nói từ không trung lại trả lời: “Chỉ còn cách duy nhất này thôi, nhưng đòi hỏi con phải có niềm tin và lòng can đảm. Vậy con có tin ta không? Có dám làm như lời ta chỉ dạy không?”

Phía trên vách núi, con hổ vẫn gầm gừ và nhìn anh bằng ánh mắt thèm thuồng, còn cành cây thì trĩu xuống ngày một nặng hơn.

“Con cầu xin ngài, hãy giúp con tai qua nạn khỏi. Hãy cho con biết giờ con cần phải làm gì?”

“Được, ta chỉ có duy nhất một yêu cầu này thôi,” giọng nói trên không từ tốn đáp. “Đó là…

…Con hãy buông tay ra!”

Một giây…

Hai giây…

Một phút trôi qua…

Lại thêm một phút nữa…

Cuối cùng, lấy hết sức bình sinh người đàn ông cũng nhắm mắt và buông tay. Không biết anh đã nằm bất tỉnh bao lâu, chỉ biết rằng khi tỉnh lại, anh thấy mình đang nằm trên chiếc xe chở đầy cỏ khô. Người ta nói rằng anh thật may mắn khi rơi đúng vào lúc đoàn xe này đi ngang qua đó. Nhưng còn một bí mật nữa mà có lẽ anh không biết là, nếu buông tay sớm thêm hai phút nữa, anh sẽ hạ cánh an toàn xuống đoàn xe chở đầy bông và bọt biển; còn nếu chậm thêm chỉ một chút nữa thôi, anh cùng với nhành cây sẽ rơi xuống mặt đường toàn sỏi đá…

Trong cuộc sống, có phải mỗi chúng ta đều nắm giữ những thứ không-thể-buông-bỏ được? Ví như kẻ si tình lưu luyến hình ảnh một “nàng thơ”, dù người ấy nay đã thành gia lập thất? Hay ví như những người coi trọng công danh sự nghiệp luôn phấn đấu hết mình để được thăng quan tiến chức, cho dù họ phải đánh đổi bằng phẩm giá hay nhân cách của mình? Người muốn sống nhưng không buông được nỗi sợ chết trong tâm. Có vô vàn những trường hợp như thế, nhưng dẫu bạn coi trọng điều đó đến đâu, thì suy cho cùng cũng chỉ là những “nhành cây chìa ra từ vách đá”…


Và nếu đó quả thật là những “nhành cây chìa ra từ vách đá”, thì có ích gì để nắm giữ mãi mà không buông? Cứ chấp vào những thứ không nên giữ, thì chúng ta sẽ không thể nhận ra những điều tốt đẹp đang đợi chờ phía trước.

Bởi vậy, khi cuộc sống không diễn ra như mong đợi, có thể đó là lúc nhắc nhở bạn rằng: “Hãy buông tay!” Buông bỏ cũng là một mỹ đức mà chỉ những ai can đảm phi thường mới có thể làm được. Và vì sao Phật gia giảng cần từ bỏ chấp trước, sống thuận theo tự nhiên? Phải chăng khi chúng ta dám buông bỏ, thì một cánh cửa đóng vào cánh cửa khác sẽ mở ra?


Team Uống Trà Thôi Sưu tầm

0 0 7,316 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

The Silent Night: câu chuyện có thật trong đêm Giáng Sinh 1944
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2367 20:44, 21/12/2022
0 0 12,498 0.0
The Silent Night: câu chuyện có thật trong đêm Giáng Sinh 1944

Elisabeth Vincken, một phụ nữ Đức vì trốn tránh chiến tranh nên đưa con trai 12 tuổi của mình tên là Frisbey lánh xa trong rừng thẳm trong một căn nhà gỗ. Tuy rằng xa xa vẫn nghe được tiếng súng vọng lại, nhưng một nơi hoang vắng thế này, nghe chừng như an toàn.

Đêm ...
“HOÀNG TỬ BÉ” ĐÃ DẠY TÔI NHƯ THẾ ĐẤY.
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2364 19:15, 20/12/2022
0 0 13,537 0.0
“HOÀNG TỬ BÉ” ĐÃ DẠY TÔI NHƯ THẾ ĐẤY.

“Nếu cậu đến, chẳng hạn như lúc bốn giờ chiều, thì từ ba giờ tớ đã cảm thấy hạnh phúc rồi.”
[Hoàng tử bé - Antoine De Saint-Exupéry]

Antoine Marie Jean-Baptiste Roger de Saint-Exupéry là một nhà văn và phi công Pháp nổi tiếng. Saint-Exupéry được biết tới nhiều nhất ...
Hội chứng “One More” - cái bẫy của hạnh phúc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2363 08:49, 20/12/2022
0 0 17,271 0.0
Hội chứng “One More” - cái bẫy của hạnh phúc!

Sáng sớm, một người ăn xin cầm chiếc bình bát bước vào vườn thượng uyển. Đó là nơi nhà vua thường đến tản bộ vào buổi sáng; nếu không có khu vườn này, bạn sẽ không có cách nào diện kiến nhà vua, đặc biệt là khi bạn là một người ăn xin – cả triều ...
HOA SALA SẼ RƠI VÀO TAY AI?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2361 18:31, 19/12/2022
0 0 16,401 0.0
HOA SALA SẼ RƠI VÀO TAY AI?

- ai thời đã miên mật ngồi xuống
giữ một thiên đàng bung vô tỷ đóa sala –

Đời tôi đôi lúc cô đơn, lắm chiều buồn tẻ, nghĩ ngợi hoài mà cũng day dứt mãi. Tôi đã từng một mình đi đến Thái Lan, Miến Điện, Nepal hay Ấn Độ chỉ để ngồi Thiền trong nhiều ngày với một hy vọng ...
NGHỊCH LÝ CUỘC ĐỜI: CÀNG THẮNG TRANH LUẬN, CÀNG BẠI CÔNG DANH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2360 17:21, 19/12/2022
0 0 14,494 0.0
Người tranh với trời là không biết lượng sức. Người tranh với người thì nặng nề khó đi. Chỉ có không tranh mới là trí tuệ tuyệt đỉnh của con người.

Trong cuộc sống, tranh thắng thua tức là thua rồi

Việc so kè giữa người với người giống như việc tự chuốc lấy phiền phức cho bản thân. Trong cuộc sống, ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!