/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

CHIẾC ĐÀN PIANO MÀU GỤ ĐỎ

2866 12:07, 16/09/2023
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN

( từ)

CHIẾC ĐÀN PIANO MÀU GỤ ĐỎ

 

Khi tôi 20 tuổi, tôi bán hàng thuê cho một hiệu đàn piano ở St. Louis. Một lần, chúng tôi lại nhận được một "đơn đặt hàng" là một bưu thiếp từ vùng Đông Nam Missouri. Trên bưu thiếp đó có viết "Xin hãy mang một chiếc đàn piano màu gụ đỏ tới cho cháu tôi. Tôi sẽ trả góp 10 đôla mỗi tháng bằng tiền bán trứng gà". Qua nét chữ có thể đoán đó được người viết là một bà cụ. Bà ấy viết câu đó lặp đi lặp lại kín mít tấm bưu thiếp, viết cả ra những diềm giấy còn thừa ở mặt trước cho đến khi chỉ còn ra một khung nhỏ ghi địa chỉ.

Tất nhiên công ty chúng tôi không thể bán piano trả góp 10 đô mỗi tháng. Nên chúng tôi lờ tờ bưu thiếp đi.

Tuy nhiên, đến một ngày, ở vùng Đông Nam Missouri đó có thêm vài người đặt mua đàn piano và chúng tôi phải chở đàn đến đó. Vì tò mò, tôi muốn đến địa chỉ của bà cụ xem sao. Gần như giống hệt những gì tôi tưởng tượng: bà cụ sống trong một túp lều lụp xụp cạnh cánh đồng.

Sàn căn lều rất bẩn. Gà thỉ chạy lung tung: không xe, không điện thoại, không nghề nghiệp. Chẳng có gì cả trừ một mái nhà, và đó cũng không phải là một cái mái tốt. Cháu gái của bá cụ khoảng 10 tuổi, đi chân đất và mặc váy vá.

Tôi giải thích cho bà cụ rằng chúng tôi rất buồn vì không giúp được bà cụ. Nhưng dường như những gì tôi giải thích chẳng có hiệu quả. Cứ 6 tuần một lần, chúng tôi lại nhận được một cái bưu thiếp y như nhau. Cần có một cái đàn piano màu gụ đỏ, và thề thốt rằng bà sẽ trả 10 đôla/tháng. Khoảng hai năm sau, tôi mở được một công ty giao bán piano của riêng mình, và đôi khi tôi đăng quảng cáo trên báo địa phương Missouri. Tôi bắt đầu nhận được những bưu thiếp như từng nhận ở công ty cũ. Trong hàng tháng trời, tôi cũng lờ những tờ bưu thiếp đó đi, vì tôi biết làm gì cơ chứ?

Nhưng rồi, một hôm ở công ty tôi có nhập vể một số đàn piano kiểu mới, trong đó có một chiếc đàn màu gụ đỏ. Dù biết mình có thể gây thua thiệt cho công ty, tôi vẫn quyết định đưa chiếc đàn lên xe ô tô chở tới nhà bà cụ và nói rằng nếu bà trả 10đôla/tháng thì bà sẽ phải trả 52 lần. Tôi đặt piano vào nơi ít có khả năng bị dột nhất. Tôi cũng dặn bà và cháu bé giữ cho bọn gà đừng nhảy lên đàn piano. Rồi tôi lên xe về công ty đinh ninh rằng thế là coi như mình đã cho không một cây đàn.

Nhưng cứ 10 đôla được gửi đến cho tôi rất đều đặn mỗi tháng. Cả 52 tháng. Đôi khi không chỉ là tiền giấy mà là những đồng xu được dùng băng dính đính vào bưu thiếp.

Nhận đủ tiền tôi không có liên lạc gì với bà cụ nữa trong suốt 20 năm. Cho đến một ngày khi đi công tác ở Memphis, tôi ghé vào một nhà hàng để dùng bữa. Ở đó, tôi được nghe thấy tiếng đàn piano hay nhất mà tôi từng được nghe. Và do một cô gái rất xinh đẹp đang chơi.

Tôi lại gần cô ấy và đứng nghe nhạc. Khi chơi xong bản nhạc, chúng tôi nói chuyện với nhau, và thật như một điều kì diệu, đó chính là cô bé mặc váy vá trong căn lều nhỏ 20 năm trước.

Cô gái kể từ khi được bà đã đặt mua cho chiếc đàn piano màu gụ đỏ, cô đã giành được nhiều giải thưởng âm nhạc ở trường và địa phương. Bây giờ cô đã có gia đình còn bà cô đã mất.

Tôi hỏi cô có biết chiếc đàn piano màu gụ đỏ có ý nghĩa như thế nào không. Cô gái nói hồi đó cô còn quá nhỏ, chỉ biết có một chiếc đàn mà không hiểu gì nhiều. Nhưng tôi thì hiểu.

Cuối cùng, tôi bảo cô:

- Tôi rất mừng được gặp lại cô, còn bây giờ tôi phải đi về.

Và tôi thực sự phải đi về, vì bạn biết đấy, đàn ông không bao giờ muốn bị nhìn thấy mình khóc ở nơi công cộng.

Trán Uống Trà Thôi sưu tầm

0 0 2,897 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

TU GIỎI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
3734 08:29, 25/04/2025
0 0 18 0.0
Hôm đó, tôi lên chùa trong tâm thế rất… tự tin.Sau nhiều tháng tụng kinh, ăn chay, giữ giới – tôi thấy mình “khác hẳn”.Không còn thích tiệc tùng, không gần ai “nói chuyện nhảm”, không chịu nổi những người “thiếu tuệ”.Thấy Thiền sư đang tưới cây, tôi bước lại, nói:“Thầy à, càng tu con càng thấy mình… ...
Cuộc gọi đêm khuya
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
3729 19:00, 21/04/2025
0 0 228 0.0
Vợ mất 49 ngày, chồng bỗng nhận được cuộc gọi từ bệnh viện đến đón con, đến nơi thì hốt hoảng…Đã 49 ngày kể từ khi Linh rời xa thế gian. Căn nhà nhỏ trở nên yên tĩnh đến mức đôi khi Hùng sợ cả tiếng đồng hồ tích tắc. Mỗi sáng dậy, anh vẫn quen với việc quay sang bên trái giường, nơi Linh thường ...
TRONG CUỘC ĐỜI NÀY, ÍT NHẤT HÃY MỘT LẦN LÀM KẺ NGỐC
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3723 09:57, 14/04/2025
0 0 1,711 0.0
Bạn của tôi giới thiệu cho tôi một cuốn sách, kể về câu chuyện kiên trì trồng quả táo trong 20 năm của một người Nhật Bản tên là Kimura. Đây đương nhiên không phải là một cuốn sách về kỹ thuật nông lâm nghiệp, chính xác mà nói, đây là một cuốn sách khích lệ ý chí. Bởi vì, rất nhiều người sau khi đọc ...
Chuyến bay nhiều cảm xúc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
3693 19:00, 12/03/2025
0 0 950 0.0
Tôi và người phụ nữ này ngồi cạnh nhau suốt một chuyến bay từ Bangkok về Sài Gòn. Cô ta có rất nhiều nét tính cách, kiểu hành xử làm tôi thấy chán ghét:- Cô chen lấn, không biết lịch sự.- Cô nói chuyện rất to và cười rất to, và thường cười những chuyện không đáng cười.- Cô ngồi không đúng chỗ của mình ...
Người chính trực thì không sợ tà ma quấy nhiễu
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
3669 19:00, 13/02/2025
0 0 1,173 0.0
Ngày xưa có một gia đình giàu có. Nhà ấy ruộng trên ao dưới, trâu bò đầy chuồng, gà vịt đầy sân, gia súc nhiều không sao đếm xuể. Trong số ấy có một con gà trống rất đẹp mã. Ngày nào cũng vậy, từ sớm tinh mơ nó đã dõng dạc cất tiếng gáy báo thức. Tiếng gáy rất to, vang vọng khắp làng trên xóm dưới. Một ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!