/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Chiếc Ví

3165 14:38, 01/02/2024
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Chiếc Ví

CHIẾC VÍ

 

Ngẫm hay muôn sự tại trời

Trời kia đã bắt làm người có thân

Bắt phong trần phải phong trần

Cho thanh cao mới được phần thanh cao

(Truyện Kiều - Nguyễn Du)


 

Lâu lắm rôi mới đọc được một câu chuyện tình thật cảm động của nước ngoài. Nó đơn giản lắm, thật nhẹ nhàn ít thấy ở trời Tây nhưng sẽ làm tim bạn thắt lại và mắt rưng rưng. Nó không chớp nhoáng như trong Titanic, không chết chóc như Romeo và Juliet, chia lìa trong khổ đau như trong "love story", nhưng nó ray rức kéo dài trong hơn nửa đời người bởi vì theo tôi nó có thật trong cuộc sống này chứ không phải là truyện tiều thuyết. Đọc đi các bạn. (LKH)


 

CHIẾC VÍ

Khi bước về nhà trong một ngày lạnh giá, tôi vấp phải một cái ví ai đó đánh rơi trên đường. Tôi nhặt lên và nhìn vào bên trong để tìm xem tung tích chủ nhân để điện thoại cho họ. Nhưng trong chiếc ví chỉ vỏn vẹn 3 đô la và một lá thư nhàu nhò như thể đã cũ nhiều năm.


 

Bao thư đã bị mở và điều duy nhất dễ dàng đọc được đó là địa chỉ người gởi.(?) Tôi bắt đầu mở lá thư và hy vọng tìm thấy chút đầu mối. Thế rồi tôi thấy dòng ngày tháng… 1924. Lá thư đã được viết cách đây gần 60 năm

Lá thư được viết bằng một nét chữ phụ nữ rất đẹp trên nền giấy màu xanh nhạt với một cành hoa nhỏ bên góc trái.Có một dòng chữ: “Anh thân yêu” đề cập đến một người con trai có tên là Michael. Lá thư nói rằng người viết sẽ không bao giờ gặp lại anh ta nữa vì bị mẹ cấm đoán, nên đã viết lá thư này để nói rằng cô vẫn luôn yêu anh. Lá thư ký tên người viết là Hannah.

Đó là một lá thư đẹp, nhưng không ai có thể biết được chủ nhân của nó là ai ngoại trừ nhân vật tên là Michael. Có lẽ tôi hỏi phòng dịch vụ thông tin, họ có thể cho tôi số phone dựa vào địa chỉ bên ngoài bao thư. Sau một thời gian cố gắng giải thích, họ đã giúp đỡ tôi liên lạc được với một người sống ở địa chỉ trên bao thư.


 

Tôi hỏi người phụ nữ ở đầu dây bên kia có biết ai tên là Hannah không, bà nói gấp gáp: “Ồ, chúng tôi mua căn nhà này từ một gia đình có một cô con gái tên là Hannah. Nhưng cách đây đã 30 năm rồi”.

“Vậy bà có biết bây giờ họ ở đâu không ạ? Tôi hỏi.

“Tôi nhớ là Hannah đã phải đưa mẹ vào viện dưỡng lão cách đây nhiều năm. Nếu anh gặp họ, có thể họ sẽ chỉ cho cô biết cô con gái hiện đang ở đâu.” Người phụ nữ trả lời và cho tôi tên của viện dưỡng lão. Khi tôi gọi điện thoại đến người ta cho tôi biết bà mẹ đã qua đời các đây vài năm nhưng họ vẫn có số điện thoại của nơi cô con gái đang sống, tôi cảm ơn họ và gọi tiếp. Một giọng nữ trả lời cho tôi biết là Hannah hiện đang sống trong một viện dưỡng lão.


 

Toàn bộ những điều này quá ngốc nghếch, tôi tự nhủ. Tại sao tôi lại gắng công tìm kiếm chủ nhân của một chiếc ví chỉ có 3 đô la và một lá thư cũ gần 60 năm?


 

Tuy nhiên, tôi đã gọi đến viện dưỡng lão và một người đàn ông đã trả lời điện thoại cho tôi: “Vâng, Hannah hiện đang sống với chúng tôi".

Mặc dù lúc đó đã 10 giờ đêm, nhưng tôi vẫn hỏi xem mình có thể đến gặp Hannah không. “Được ạ", anh ta đáp với vẻ lưỡng lự, “nếu anh muốn tận dụng cơ hội, bà ấy đang ở đây xem ti vi”. Tôi cảm ơn anh ta và lái xe đến nơi. Cô y tá và viên bảo vệ chào tôi nơi cổng. Chúng tôi lên tầng 3 của tòa nhà rộng lớn. Trong phòng lớn, cô y tá giới thiệu tôi với Hannah. Bà có nụ cười dịu dàng ấm áp, đôi mắt có những nếp nhăn và tóc đã bạc. Tôi nói với bà việc tìm thấy chiếc ví và đưa cho bà bức thư. Ngay sau khi bà nhìn thấy phong thư màu xanh với cành hoa nhỏ bên trái. Bà hít một hơi và nói: “Cậu biết không, lá thư này là mối liên lạc sau cùng giữa tôi và Michael." . Bà nhìn ra xa trong giây lát trong một suy nghĩ sâu xa và nói nhẹ nhàng. “Tôi yêu anh ta lắm, nhưng thời đó tôi chỉ mới 16 tuổi và mẹ tôi cảm thấy tôi còn quá trẻ. Ồ, anh ấy rất đẹp trai, giống như diễn viên Sean Connery vậy” 

Vâng. Bà tiếp tục. “Michael Goldstein là một người kỳ diệu. Nếu cậu tìm thấy anh ấy thì nói ràng tôi luôn nghĩ đến anh ấy. Và, bà ngập ngừng trong giây lát, gần như cắn môi, “Hãy nói với anh ta là tôi vẫn yêu anh ấy. Cậu biết không. Bà mỉm cười mắt ngấn lệ " Tôi đã không bao giờ thành thân. Tôi nghĩ không ai có thể sánh được với Michael..." Tôi cảm ơn Hannah và chào tạm biệt. Khi xuống thang máy đến tầng 1, viên bảo vệ hỏi tôi” “Bà già ấy có giúp gì được anh không?" Tôi nói với anh ta là bà đã cho tôi một đầu mối. “Ít nhất tôi đã có một cái tên. Nhưng tôi đã quên mất và lại mất cả ngày để tìm chủ nhân của chiếc ví này”

Tôi lấy chiếc ví ra xem lại, nó đơn giản bằng da màu nâu và trang trí bằng viền thêu màu đỏ. Khi người bảo vệ nhìn thấy, anh ta nói: "Này, đợi chút, đó là chiếc ví của ông Goldstein. Tôi biết nó vì có đuờng viền sáng màu đỏ. Ông ta luôn mất ví. Tôi phải tìm trong nhà này đến lần thứ ba rồi".

Ông Goldstein là ai vậy?" Tôi hỏi mà tay tôi bắt đầu run

Ông ấy là một trong những người kỳ cựu trên tầng 8. Chắc chắn là chiếc ví của ông Mike Goldstein. Ắt hẳn ông ấy đánh rơi trong lúc đi dạo.

Tôi cảm ơn người bảo vệ và chạy ngược lại phía phòng y tá. Tôi kể với cô y tá về những điều người bảo vệ nói. Chúng tôi lên thang máy. Tôi cầu mong cho ông Goldstein hãy còn thức.

Trên tầng 8, cô y tá nói “Ông ấy vẫn còn ở trong đại sảnh. Ông ấy thích đọc sách ban đêm, đó là một ông già đáng mến."

Chúng tôi đến căn phòng duy nhất còn sáng đèn và có một người đàn ông đang đọc sách. Cô y tá đến trước mặt ông và hỏi có phải ông bị mất chiếc ví. Ông Goldstein ngước lên ngạc nhiên, thọc tay vào túi và nói: Ồ, mất rồi !"


 


 

“Có người tìm thấy và chúng tôi muốn hỏi có phải là của ông không? Tôi đưa cho ông Goldstein chiếc ví và ngay khi ông nhìn thấy nó ông mỉm cười nhẹ nhõm: “Vâng, đúng là nó. Chắc nó mới rơi mất hồi chiều. Tôi muốn tặng cậu món quà”


 

“Dạ không, cảm ơn ông” Tôi nói “Nhưng cháu muốn nói với ông là cháu đã đọc lá thư với hy vọng tìm thấy chủ nhân chiếc ví”

Nụ cười bỗng dưng biến mất trên khuôn mặt ông: “Cậu đã đọc lá thư đó sao?”

"Không chỉ đọc, cháu nghĩ cháu còn biết Hannah ở đâu nữa kia.”

Ông bỗng nhợt nhạt. “Hannah? Cậu biết cô ấy ở đâu hả? Cô ấy thế nào? Cô ấy có còn xinh đẹp như mọi khi không? Làm ơn nói cho tôi biết đi”. Ông nài nỉ.

“Bà ấy vẫn khỏe và … đẹp như lúc ông gặp bà”. Tôi đáp khẽ.

Ông già mỉm cười với một vẻ như đã biết trước câu trả lời và hỏi: “Cậu có thể cho tôi biết cô ấy ở đâu không, tôi muốn gọi cho cô ấy ngay ngày mai”. Ông nắm lấy tay tôi và nói: “Cậu biết không, tôi đã quá yêu cô ấy đến nỗi khi nhận lá thư đó, đời tôi cuối cùng đã kết thúc. Tôi không bao giờ lập gia đình. Tôi biết tôi luôn yêu cô ấy”

“Ông Goldstein”, tôi nói “Đi với cháu”

Chúng tôi vào thang máy xuống tầng 3. Lối đi vào sảnh đường đã tối hơn và giờ chỉ còn một hai ngọn đèn thắp sáng hành lang dẫn đến nơi Hannah đang ngồi một mình xem truyền hình. Cô y tá đến trước mặt bà

“Hannah," cô khẽ nói và chỉ vào Michael, đang cùng tôi đứng đợi trước cửa. "Bà có biết vị này không”

Bà sửa lại cặp kính, nhìn trong giây lát, nhưng không nói một lời. Michael nói khẽ như thì thào: “Hannah, Michael đây mà. Em có nhớ anh không?”

Bà thở gấp gáp: "Michael! Em không thể tin được. Michael! Đúng là anh Michael của em rồi!"

Ông bước chậm chạp về phía bà và họ ôm chầm lấy nhau. Cô y tá và tôi lặng lẽ rời đi, nước mắt chảy tràn trên mặt chúng tôi. 

“Hãy xem” Tôi nói. “Hãy xem ông trời đặt để kìa, bắt phong trần thì phải phong trần, cho thanh cao thì được thanh cao”


 


 

Khoảng ba tuần sau đó, tại sở làm tôi nhận được cú điện thoại từ nhà dưỡng lão: “Cậu có thể bỏ chút thì giờ đến tham dự lễ cưới không? Michael và Hannah sẽ kết hôn”.


 

Đó là một đám cưới tuyệt đẹp với tất cả mọi người ở viện dưỡng lão đều phục sức thật đẹp để tham dự lễ cưới. Hannah mặc một chiếc váy len màu sáng và trông rất duyên dáng. Michael trong bộ y phục màu xanh sẫm cao lớn. Họ xem tôi như một người tốt nhất trên đời. Nhà dưỡng lão dành cho họ một căn phòng riêng và nếu bạn muốn thấy một cô dâu 76 tuổi và chú rể 79 tuổi trong vai đôi uyên ương tuổi cập kê, hãy đến thăm họ.

Thật là một kết thúc có hậu của một mối tình kéo dài gần 60 năm.


 


 

WildBILL

Nhị Tường dịch

1 0 4,368 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Nghịch lý Stockdale
961 07:57, 21/08/2021
0 0 13,578 0.0
Stockdale ở đây chính là tướng James Stockdale, nguyên đô đốc của lực lượng hải quân Mỹ trong chiến tranh. Ông từng bị cầm tù suốt 8 năm ròng mà vẫn sống sót không cần đến quyền tù binh, không biết trước ngày được trả tự do, không biết chắc mình có còn sống để gặp lại gia đình hay không. Ông nhận trách ...
Covid 19
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
960 06:40, 21/08/2021
1 0 11,613 10.0
Thằng bé cao gần mét tám, nặng 80 kg hai tuần trước vào viện, hôm rồi được các anh bộ đội đưa hũ tro cốt về nhà.
Mấy ngày sau khi phát hiện dương tính với Covid, cậu sốt và được đưa vào bệnh viện dã chiến. Cậu trai trở nặng rất nhanh, nhưng ngay khi đó phòng cấp cứu bệnh viện cũng quá tải. Chiều muộn, ...
Thượng Đế giá bao nhiêu?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
959 16:25, 20/08/2021
0 0 13,061 10.0
- Chú ơi, ở đây có bán Thượng Đế không?
Người chủ cửa hàng trợn mắt quát:
- Đi chỗ khác chơi, con nít quỷ…
Cậu bé Bonnie trạc 5, 6 tuổi, đi khắp các cửa hàng để tìm mua Thượng Đế trong nhiều tiếng đồng hồ, nhưng đều bị những người lớn quát mắng và đuổi đi…
Đến một cửa hàng thứ 29, cậu bé cũng ...
Lương tâm giá bao nhiêu
953 18:59, 19/08/2021
1 0 13,142 10.0
Hôm nay, xe đang bon bon chạy trên đường bỗng nhiên "khực" một cái rồi dừng lại. Hỏng rồi! Gã lái xe xuống đến bên vệ đường vác hai hòn đá to chặn bánh sau lại rồi chui vào gầm sửa xe. Khoảng hơn hai tiếng đồng hồ thì xong. Gã lên xe nổ máy chuẩn bị đi tiếp.
Đúng lúc đó có một ông lão chăn bò bên cạnh ...
Trong cái rủi lại có cái may
946 19:54, 18/08/2021
3 0 16,670 10.0
Ngày xưa có một ông vua có rất nhiều cận thần thân tín. Tuy nhiên ông ta tỏ ra đặc biệt yêu mến một người trong số họ bởi người này rất thông minh, giỏi giang và luôn luôn đưa ra những lời khuyên hữu ích.

Một ngày nọ, nhà vua bị một con chó cắn vào ngón tay và vết thương ngày càng trở nên trầm trọng. Nhà ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!