/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

CÂY VIẾT MÁY

3284 15:17, 02/05/2024
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

CÂY VIẾT MÁY

Một câu chuyện rất cảm động nói lên sự từ bi của một cô giáo. Chuyện có thật hay là một hư cấu không phải là vấn đề nhưng nó cho ta một bài học: nếu có thể làm một việc tốt giúp được một người mà mình có thể làm được thì tại sao lại không làm ?

CÂY VIẾT MÁY

Ngày ấy, có được cây viết máy Hero của Trung Quốc là niềm mơ ước lớn lao của bất cứ đứa học trò nào. Cả khối lớp 7 trường tôi chỉ có khoảng năm đứa con nhà khá giả là có được diễm phúc ấy.

Thế mà vào ngày sinh nhật của tôi, tôi lại được ba mẹ tặng cho một cái. Khỏi phải nói niềm sung sướng và kiêu hãnh của tôi khi mang cây viết đến lớp.

Khoảng một tuần sau - tôi còn nhớ hôm ấy là thứ bảy - ra chơi vào tôi rụng rời cả chân tay : cây viết của tôi đã không cánh mà bay. Cả lớp lập tức xôn xao, đứa bò xuống gầm bàn, đứa lục hộc bàn, ngăn cặp, đứa rũ tung sách vở của tôi xem cây viết có lẫn vào không. Tôi cũng máy móc làm theo đám bạn, mặc dù nhớ chắc chắn rằng trước khi ra khỏi lớp mình đã cất cây viết vào hộp. Đúng lúc đó thì cô Hoa bước vào lớp.

Sau khi nghe các tổ báo cáo tình hình xong, cô Hoa bảo tôi đứng lên kể chi tiết về sự việc cho cô nghe. Tôi hăm hở kể tất cả : nào là cây viết hiệu gì, màu gì, ai cho, thường hay để đâu, mất vào lúc nào… Thằng Kiệt nhanh nhẩu :

Cô cho xét cặp hết lớp mình là ra liền đó cô!

Cô Hoa hình như không nghe thấy lời nó :

Ra chơi hôm nay ai ở lại canh lớp ?

Dạ, Thảo và Mai ạ.

Mai đứng lên :

Thưa cô, em định ở lại canh lớp với Thảo cho vui, nhưng Thảo nói em cứ ra ngoài sân chơi đi, để mình Thảo ở lại canh lớp được rồi.

Lập tức trong lớp nổi lên tiếng nhao nhao :

Xét cặp Hồng Thảo đi cô….Xét cặp Hồng Thảo đi cô….
 

Xung quanh tôi, đám bạn đang dồn mắt về phía Hồng Thảo, chỉ chờ cô ra lệnh là sẽ lục tung chiếc cặp kia ngay lập tức. Mà cô Hoa thì vẫn nổi tiếng là cô giáo nghiêm khắc nhất trường…

Mặt Hồng Thảo hết đỏ bừng lên rồi lại tái mét đi. Nó run rẩy lắp bắp :

Em không lấy đâu cô…Không phải em…

Thôi, các em, hết giờ rồi, sau tiết này cô còn bận hợp giáo vụ. Thứ hai cô sẽ giải quyết tiếp - Cô Hoa đột ngột lên tiếng rồi bước ra cửa, nhanh đến nổi cả lớp ngơ ngác không kịp đứng dậy chào.

Sáng thứ hai, sau giờ chào cờ nhà trường cũng dành khoảng mười lăm phút cho cô giáo chủ nhiệm dặn dò lớp. Cô Hoa bước vào, gật đầu ra hiệu cho chúng tôi ngồi xuống :

Lớp mình tuần qua hạnh kiểm và học tập đều tốt, cô không cần nhắc nhở gì thêm. Còn về chuyện cây viết của Nga…

Cả lớp chăm chú nhìn cô. Tôi liếc sang Hồng Thảo, tay nó run run bám chặt lấy mép bàn.

…Hôm thứ bảy cô họp xong thì bác lao công có đưa cho cô một cây viết, bảo rằng bác nhặt được khi quét lớp mình. Có phải cây viết của em đây không ?

Tôi nhìn vào tay cô. Nắp vàng…thân xanh…chữ Hero lấp lánh…Đúng là cây viết của tôi rồi.

Tôi vui sướng nói :

Thưa cô, đúng rồi. Em cảm ơn cô.

Em về chỗ đi. Lần sau nhớ giữ gìn dụng cụ học tập cẩn thận.

Cô đi rồi, tôi còn nghe trong lớp bàn tán :

May quá, không thì mất rồi.

Tội nghiệp, vậy mà cứ nghĩ cho Hồng Thảo.

Hôm ấy ra về lớp tôi lại ríu rít bên nhau, đám con gái cứ luôn miệng trò chuyện với Hồng Thảo như để bù lại sự lạnh nhạt hôm trước. Bất giác tôi thấy lòng mình vui vui và nhẹ nhỏm kỳ lạ.

Nhưng có một điều mà tôi biết, và cả Hồng Thảo cũng biết, là cây viết mà cô Hoa đưa cho tôi hôm ấy chỉ giống hệt, chứ không phải là cây viết của tôi. Ngay từ khi viết những dòng đầu tiên, tôi đã nhận ra điều đó.

Sau năm học lớp 7, tôi theo gia đình chuyển đi nơi khác. Bao nhiêu năm xa cách, không ngờ tôi và Hồng Thảo lại có dịp ngồi bên nhau. Nhắc lại chuyện xưa, Hồng Thảo mỉm cười :

Thế mà cho đến nay mình vẫn chưa nói được lời cảm ơn cô về chuyện ấy. Nga có thể tưởng tượng được không, mình đã định nghỉ học vì xấu hổ bởi hành động dại dột ấy.

Còn mình, mình cũng biết ơn cô đã dạy cho mình một cách ứng xử trong cuộc sống.

Ôi, sao mà chưa bao giờ như lúc này, tôi nhớ cô giáo của tôi đến thế!

 

Team Uống Trà Thôi sưu tầm

4 0 4,415 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

ĐỪNG SỐNG TRONG QUÁ KHỨ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2574 11:18, 15/04/2023
2 0 10,150 0.0
Cho dù quá khứ có như thế nào thì tất cả cũng đã trôi qua. Bạn không thể làm được gì để thay đổi bất cứ điều gì đã qua, do đó bạn cần phải chuyển sự tập trung của mình vào những gì đang xảy ra ở ngay tại đây và ngay lúc này. Rất khó để có thể quên đi những gì đã qua nữa, nhưng nếu bạn muốn thành ...
TÔI ĐÃ TỪNG KHÔNG THÍCH THIỀN ĐỊNH NHƯNG SUY NGHĨ NÀY ĐÃ THAY ĐỔI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2573 11:02, 15/04/2023
0 0 9,846 0.0
Tôi đã từng không thích thiền định nhưng suy nghĩ này đã thay đổi
Thiền định có thể là bộ môn không thú vị vì nó quá yên tĩnh và nhẹ nhàng. Tuy nhiên, nếu đã một lần thử, bạn chắc chắn sẽ phải bất ngờ vì những lợi ích mà bộ môn này mang lại.

Tôi đã từng không thích thiền nhưng khi đã thử và tập ...
 NGƯỜI THÔNG MINH CHƯA CHẮC ĐÃ KHÔN NGOAN: THÔNG MINH LÀ KHẢ NĂNG SINH TỒN, KHÔN NGOAN LÀ CẢNH GIỚI SỐNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2572 10:52, 15/04/2023
0 0 9,226 0.0
Nói đến trí tuệ đời người, không thể không bàn tới hai phạm trù thông minh và khôn ngoan, thực ra, thông minh và khôn ngoan là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.

Thế gian này không có nhiều người thông minh, có lẽ 10 người may ra mới được 1 người; nhưng kẻ trí thì lại càng hiếm hơn, tỷ lệ 1/100. Ngay cả triết gia lỗi ...
NGUYÊN TẮC 3 GIÂY: GIẢI PHÁP GIÚP BẠN BỚT GÁNH NẶNG VÔ CỚ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2571 11:26, 14/04/2023
2 0 9,207 0.0
Nguyên tắc 3 giây: Giải pháp giúp bạn bớt gánh nặng vô cớ
Bạn có phải là típ người đồng ý làm mọi thứ người khác nhờ vả một cách không hề do dự không?
Chẳng hạn như trông nhà giùm hàng xóm?
Giúp một người bạn trong lớp làm bài tập?
Phụ đồng nghiệp làm dự án của họ?
Ở lại muộn hơn vì sếp yêu ...
Câu chuyện về đóa hoa nhỏ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2568 13:09, 12/04/2023
0 0 10,281 0.0
Một đóa hoa nhỏ xinh rất vui khi được sống dưới một cây tùng cao lớn, cái cây đã trở thành mái nhà yên ổn cho nó khi dù có mưa, gió đi qua bao nhiêu lần mà cây hoa cũng không phải lo lắng gì cả vì đã có cây lớn che chắn cho mình.

Một ngày nọ, có một đám công nhân tới đốn mất cây tùng lớn để mang đi. Dù ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!