Vivian hôm nay đi phỏng vấn tìm việc. Đó là một công ty có tiếng và có vị trí việc làm phù hợp với năng lực của cô ấy. Cô rất háo hức với viễn cảnh nhận được công việc chính thức đầu tiên của của đời.
Có việc, có thu nhập cô sẽ ngay lập tức rời khỏi nhà của bố mẹ, lên thành phố này thuê trọ và tận hưởng cuộc sống của tự do. Nghĩ đến cuộc sống tại gia đình với hàng nghìn công việc lặt vặt, vô nghĩa, chẳng tạo ra thu nhập, chẳng xứng đáng với năng lực của mình làm cô phát ngán. Không những thế, bố mẹ cô còn phàn nàn liên tục, nhắc nhở liên tục, nhận xét liên tục về những công việc vô nghĩa đó.
Nào là phải dậy đúng giờ dù là ngày nghỉ, là phòng phải gọn gàng trước khi bước chân ra khỏi nó, để đồ vật vào đúng vị trí sau khi sử dụng, tắt đèn, tắt quạt khi ra khỏi phòng, kiểm tra vòi nước, dọn sạch sàn và đóng cửa phòng tắm trước khi rời khỏi nó vân vân và mây mây... Ôi những lời nhắc nhở, những điều tủn mủn khiến anh phát điên…
Cô đã là một thanh niên, cô có học thức, cô không muốn bị nhắc nhở những điều tầm thường như thế, nếu có những lời nhắc nhở, cô muốn nó phải là những điều gì đó lớn lao, về khởi nghiệp, về khát vọng, về thành công…
Phải tỉnh táo, phải tự tin, mình phải thắng trong buổi phỏng vấn này: “Chỉ khi mình thành công trong cuộc phỏng vấn ngày hôm nay thì mình mới có thể thoát khỏi ngôi nhà tù túng với những lời càu nhàu không ngớt ấy. Mình sẽ được hít thở bầu không khí tự do. Mỗi lần về thăm nhà bố mẹ sẽ phải ứng xử với mình theo cách khác, như một vị khách, như một người trưởng thành…”. Cô gái vừa tự trấn an mình, lên dây cót cho mình vừa ôn lại trong đầu những bí quyết vượt qua phỏng vấn tuyển dụng mà cô đã đọc trong cả chục cuốn sách…
Công ty lớn, vị trí việc là tốt và mức lương hấp dẫn nên ứng viên rất nhiều. Cô ấy vẫn phải ngồi đợi đến lượt mình dưới phòng chờ của công ty. Nhìn quanh, Cô ấy thấy có rất nhiều ứng viên đang ngồi trong văn phòng đó. Họ sốt ruột, họ bồn chồn, họ lặng im hoặc họ đang giở những cuốn bí kíp của mình ra đọc lại một lần nữa…
Cô gái nhìn thấy đèn hiên trong văn phòng vẫn sáng và đã mười giờ sáng. Nhớ lời cha dặn, cô đứng dậy tắt đèn.
Sau đó cô nhìn thấy cây lọc nước hai vòi nóng lạnh đặt ở góc phòng chờ, vòi nước nóng đang rỉ nước tí tách. cô đi đến và gạt cần gạt nước về đúng vị trí của nó. Nước nóng đã thôi chảy tí tách ra ngoài. cô lấy khăn giấy khô ở đó lau những giọt nước bắt ra xung quanh để máy nước trông khô ráo và sạch sẽ.
Buổi phỏng vấn thực hiện trên phòng nhân sự, tầng 2 của tòa nhà.
Đã đến lượt mình, Vivian rời phòng đợi để lên tầng 2, khi đi lên lầu, cô nhìn thấy có một chiếc ghế ở ngay lối đi, cô ta đã dọn nó ra và để sang một bên rồi đi lên tầng hai.
Hành lang đợi ngoài phòng phỏng vấn cũng khá đông những người đã được gọi lên trước cô ngồi chờ. Vài chiếc ghế lộn xộn giữa đường, cô xếp lại nó vào đúng chỗ, những mẩu giấy ướt, vỏ bánh trên ghế, Vivian nhặt cho nó vào thùng rác.. và ngồi vào vị trí đợi của mình.
Lúc này, Vivian quan sát thấy các ứng viên phỏng vấn trước cô bước vào phòng phỏng vấn và lập tức bước ra sau khoảng 1 phút. Người nào cũng vậy.
Vivian giữ một ứng viên lại và hỏi thăm thì biết, người phỏng vấn cũng không hỏi gì cả. Họ chỉ nhận hồ sơ từ ứng viên, nhìn họ vài giây và để họ ra về với câu nói: Chúng tôi sẽ liên lạc lại khi có nhu cầu.
Số đến lượt Vivian đã đến. cô ta đi vào trong và đưa hồ sơ của mình cho người phỏng vấn. Sau khi xem hồ sơ của cô, người phỏng vấn nói: “Khi nào cô có thể bắt đầu đi làm?”
Cô gái đớ người vì ngạc nhiên. Cô đã được nhận???!
Nhìn mặt Vivian, người phỏng vấn nói: “Hôm nay phỏng vấn không hỏi ai gì cả. Chúng tôi nhận thấy hành vi của mọi người trên màn hình thông qua camera trong phòng đây. Mọi hành vi của các bạn từ lúc bước vào tòa nhà, bạn chào người mở cửa ra sao, làm gì khi ngồi phòng đợi, lên cầu thang và vào đây đều được ghi lại. Mọi người đến nhưng không ai chào cảm ơn người bảo vệ già mở cửa, không ai tắt vòi máy nước nóng, không ai tắt đèn. Khi lên cầu thang, chiếc ghế chắn đường cũng không có ai dọn nó. Không ai thấy những mẩu rác trên ghế ngồi. Bạn có những giá trị và thói quen tốt.
Người không có kỷ luật tự giác thì dù thông minh, thông minh đến đâu cũng không thể thành công trong quản lý và cuộc sống”.
Sau khi cuộc phỏng vấn kết thúc. Vivian về đến nhà và ôm lấy bố mẹ.
Cô ấy xin lỗi bố mẹ, cảm ơn họ và nói: “Trong cuộc đời con, bằng cấp của con không có giá trị gì so với những bài học con học được từ cha mẹ, từ những lời cằn nhằn của cha mẹ trong những vấn đề tưởng như nhỏ nhặt.
Hôm nay, con biết rằng không chỉ trình độ học vấn mà cả những thói quen và giá trị tốt cũng có tầm quan trọng riêng nếu con muốn thành công trong cuộc sống.”
Để sống trên thế giới, thiết lập và giữ vững các giá trị tốt đẹp là cần thiết. Tôn trọng cha mẹ một trong những thành phần quan trọng nhất của các giá trị đó.
Sưu tầm
Vivian went to a job interview today. It's a big company and has a vacant position that matches her abilities. She was very excited hopefully she would receiving the first official job of her life.
In her mind, she just want to get this job and has a stable income then
she will immediately move out from her parents’s house and has a freedom life which she always dream for. Her mom always annoyed her with thousands reminders such as cleaning toilet, room, stay up late, going out too much, turn off water, lights to save energy…. All little things make she feel annoyed and mad sometimes
Vivian is just a young and enthusiast lady. She is a smart, has master degree even she just turn to 21. Of course she never want to listen to her mom with all little reminders… she wants to talk about her bright future, about her dream come true, her passion, her successful, her desires but not little households ordinary things
Vivian do exciting but nervous. She keeps remind herself to keep cool, to show her best abilities and definitely get this job. She wants to show the whole world she would achieve it and her parents will be proud of her, then they will let her go in her ways. freedom and fly as high as she wants…
This job is a big opportunity for her as this is a big corporation with high paying. There is not only her but many candidates are here for the job interview. Everyone looks so tense while waiting for their name to be call. Same does to Vivian….
It past 10am and she saw the light in outside of the hallway is still on. Nobody pat attention to it but Vivian remember her Mom always nagging her of saving the electric bills so she stood up and turn off the light. She also noticed the water from the drinking water machine keeps dropping. It’s bothering her as her mom would yelled at her and her sister if they careless at home. She stood up again and fix the water. No more dropping, she get napkins right there and clean up around to make sure it look clean. She fell less nervous… and back to her seat waiting.
The job interview is at second floor. They called her name to get ready.,, She followed the instructions to get to the room. Lots of candidates inside, again she feel nervous and tense. Some candidates done with their interview and left. There were few chairs blocking the way, kinda messy… while walking, she moved all the chairs to make sure it’s not blocking the way… then sit down in front of the interview room. She realized all the candidates spent less than 1 minutes as soon as they got interviewed which made her more nervousness.
When her name to be called, as soon as she entered to the room… the Interviewer stand up and congratulated her as she has accepted and got the job without any questions being asked. The interviewer told her today they chose the candidates through camera. The light, the water dropping, those messy chairs were all the corporation’s ideas to observe the candidates’s behavior. Vivian excellently did everything.
Vivian excellently did everything by herself and got accepted for the job.
Surprised and speechless,she thanked the interviewer, got the job offer and hurry back home. She wants go thanks her mom for all her nagging things that make it a good habit and help her to get her dream job. For the first time, she love her mom’s nagging.