/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

ĐỪNG TƯỞNG MÌNH GHÊ GỚM

3320 10:28, 29/05/2024
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

ĐỪNG TƯỞNG MÌNH GHÊ GỚM

Booth Tarkington là nhà văn và nhà soạn kịch nổi tiếng của nước Mỹ thế kỷ 20. Hai cuốn tiểu thuyết “The Magnificent Ambersons” và “Alice Adams” của ông từng được tặng giải thưởng Pulitzer. Trong thời kỳ tên tuổi Booth Tarkington còn nổi đình nổi đám trên văn đàn Mỹ, ông thường hay kể một câu chuyện như sau.

"Chuyện xảy ra trong một triển lãm các tác phẩm nghệ thuật do Hội Chữ thập đỏ Mỹ tổ chức. Hôm ấy tôi tới với tư cách khách mời đặc biệt. Khi đang đứng trong gian trưng bày, bỗng tôi thấy có hai cô gái chừng 17-18 tuổi tiến lại trước mặt mình và chân thành xin tôi chữ ký.

- Rất xin lỗi là tôi không mang theo bút máy, liệu tôi có thể dùng bút chì để ký tên được không, thưa hai cô?

Thật ra trong bụng tôi thừa biết hai cô gái sẽ không từ chối việc tôi ký tên bằng bút chì, nhưng tôi chỉ muốn tỏ ra mình có phong thái đại gia - tuy là một nhà văn nổi tiếng mà vẫn khiêm tốn với các bạn đọc bình dân.

- Dĩ nhiên là được ạ!

Quả nhiên hai cô vé vui vẻ đồng ý. Nhìn thấy nét mặt hân hoan phấn khởi của họ, dĩ nhiên tôi rất khoan khoái, tự hào.


 

Một cô gái lấy ra từ ví cuốn sổ bìa cứng gáy mạ vàng rất xinh đẹp đưa cho tôi. Tôi rút bút chì, lịch lãm đề tặng mấy câu khích lệ họ rồi ký tên mình.

Sau khi nhìn thấy chữ ký của tôi, cô gái bỗng nhíu hai hàng lông mày chăm chú nhìn kỹ tôi rồi hỏi:

- Thế ra ông không phải là Robert Sherwood (1) ạ?”.

- Ồ, không phải! - Tôi vô cùng tự phụ trả lời - Tôi là Booth Tarkington, tác giả cuốn Alice Adams, hai lần đoạt giải Pulitzer.


 


 

Cô gái liền quay đầu lại phía bạn mình rồi nhún vai bảo:

- Mary, cho tớ mượn cái tẩy của cậu một tý.

Giây phút ấy, tất cả mọi niềm kiêu hãnh, tự phụ của tôi lập tức tan như bong bóng xà phòng. Từ đó trở đi, tôi luôn tự nhắc nhở bản thân: Cho dù mình có tài giỏi đến đâu đi nữa thì cũng chớ bao giờ tưởng rằng mình ghê gớm lắm."

 

 

Ghi chú:

1. Robert Emmet Sherwood (1896-1995): nhà soạn kịch Mỹ 4 lần đoạt giải Pulitzer với các vở kịch Idio’s Delight (1936), Abe Lincohn in Illinois (1939), There Shall No Light (1940), và truyện tiểu sử Roosevelt and Hopkins (1949).

5 0 4,498 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

TÂM & TƯỚNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
700 13:31, 14/07/2021
3 0 13,303 9.8
TÂM & TƯỚNG
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Người xưa có câu rằng: “Có tâm mà không có tướng, tướng sẽ theo tâm ấy mà sinh ra; có tướng mà không có tâm, tướng ấy sẽ theo tâm kia mà tiêu mất”. Những lời này nói rõ rằng: tướng mạo của một người tùy theo tâm của người đó là thiện hay ác mà biến hóa theo.
Trước ...
CÂU TRUYỆN CHÀNG ĐẬU
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
699 13:24, 14/07/2021
0 0 14,209 0.0
Hãy cùng đọc câu chuyện sau:
Ở làng nọ có một anh chàng tên Đậu, ngay từ khi chào đời chàng Đậu đã bị gọi là ngốc. Được cái tính tình anh lương thiện, vì thế mọi người rất quý mến. Nhà Đậu tương đối khá giả, nên đã bỏ tiền “mua” một cô gái về làm vợ cho cậu.
Đêm tân hôn, Đậu len lén đến ...
ĐỨC TIN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
698 13:18, 14/07/2021
0 0 13,388 0.0
ĐỨC TIN.
Sưu tầm Team Uống Trà Thôi

Trên tuyến xe lửa đi về Paris, có một thanh niên trẻ ngồi cạnh một cụ già. Chỉ ít phút sau khi đoàn tàu chuyển bánh, cụ rút trong túi áo ra một cỗ tràng hạt và chìm đắm trong cầu nguyện. Người sinh viên quan sát cử chỉ của cụ già với vẻ bực bội.
Sau một hồi lâu, xem chừng ...
CÚ LỪA NGOẠN MỤC
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
691 16:15, 13/07/2021
1 0 13,737 10.0
CÚ LỪA NGOẠN MỤC
Ngày xưa có một thương nhân Do Thái đến một thị trấn nọ buôn bán. Nhưng ông ta mang một túi quá nhiều tiền vàng nên đi đâu đều phải mang theo người, vừa nặng lại vừa không an toàn.
Ông bèn đến một nơi vắng vẻ gần thị trấn, nhìn trước nhìn sau không một bóng người, bèn đào một cái ...
Chúng con xin được gọi Mẹ ơi...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
681 12:58, 13/07/2021
2 0 13,250 9.5
Chúng con xin được gọi Mẹ ơi...
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Tôi lấy chồng năm 18 tuổi, đã kịp khôn đâu, vì ở chung nên hay lục đục với mẹ chồng.
Trong một lần hai vợ chồng đi cuốc đất trồng khoai. Tôi bàn chồng xin ra ở riêng, chồng không ưng, cãi nhau, tức lên chồng lấy cán cuốc phang ba cái .
Tôi về nhà ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!