/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

NGƯỜI BẠN TRUNG THÀNH

3490 19:01, 01/10/2024
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

NGƯỜI BẠN TRUNG THÀNH

 

    Nơi góc chợ của một thị trấn nhỏ miền biên giới gần đây người ta bỗng thấy xuất hiện một người hành khất tiều tụy, rách rưới bên một con chó xơ xác.

   Người ăn xin sống lay lắt qua ngày với những của bố thí. Chẳng ai biết lão từ đâu tới, cũng không ai hiểu vì sao lão lại ra nông nỗi này?...Rồi người ta bàn tán: -Tại sao lão lại không vất quách con chó đi cho rảnh, thân lão còn không lo nổi huống chi lại có thêm một con vật.

   Ngày lại qua ngày, người ta cũng quen với hình ảnh một người một chó nơi góc chợ bẩn thỉu. Kẻ qua đường mỗi khi rủ lòng vứt cho những đồng tiền lẻ. Mỗi lần như thế con chó lại tỏ ra nhanh nhẹn chạy ra gặm lấy đồng tiền đem về cho chủ. Còn có người chỉ vì tò mò ném ra một mẩu bánh mỳ, nó cũng chân trọng dùng cái mõm gặm đưa lại. Còn người xin ăn thong thả bẻ đôi mẩu bánh đưa cho nó một nửa. Cứ như thế một người một vật sống lần nữa qua ngày…

   Rồi một hôm, có ông thợ dệt thổ cẩm dừng lại chăm chú nhìn con chó, có vẻ thích thú bèn lên tiếng:

   - Này ông lão, ông bán cho tôi con chó này nhá.
  Nói xong người thợ rút ra 30 đồng và tự cho rằng: mình cũng đã làm một việc tốt không kém ai.
  Ông già ngước đôi mắt đục về phía người thợ nói đứt đoạn:

  - Ta cũng không còn sống được bao lâu nữa, anh hãy đem nó về mà nuôi! - Ông nhẹ nhàng với tay vuốt lên đầu con chó giọng chua xót: - Nó là con vật có nghĩa, có tình.
  Người thợ tìm được sợi dây mang đến. Tay ông già run run luồn dây quanh cổ con chó, nó bỗng hạ thấp hai chân trước như thể cầu cứu van xin. Ông vỗ nhẹ:

  - Không hề gì đâu, anh bạn nhỏ ạ! Ta vẫn còn có mọi người đấy thôi. Xong rồi ông đẩy nó về phía người thợ dứt tình:- Thôi ngoan nào!.
  Con chó cong lưng cưỡng lại, ông phải ôm nó vào lòng cất giọng rưng rưng:
  - Ta không thể sống cùng con được bao lâu nữa đâu, hãy đi đi…
   
   Khó khăn lắm người thợ cũng đem được con chó về…
  Hai ngày sau, người ta lại thấy người thợ đem con chó đến với ông già khốn khổ. Nó bây giờ có vẻ bảnh chọe, bóng mượt, dưới cổ còn thắt chiếc nơ làm dáng. Người thợ nói với ông lão cùng với mọi người xung quanh:

  - Tôi xin trả lại con chó này cho ông vì suốt hai ngày nay nó không chịu ăn uống gì cả mặc dù nhà tôi không thiếu, có lẽ nó nhớ ông!? - Rồi anh ta thừa nhận: - Đúng là một con chó trung nghĩa.

  Người thợ vừa lỏng tay, con chó phóng ra nhào vào lòng người ăn xin, nồng nhiệt liếm lên đôi bàn tay lạnh giá với cái đuôi mừng rỡ khôn cùng. Ông già vuốt ve nó như đã từ lâu không gặp đồng thời rút mấy đồng bạc trả lại cho người thợ. Người thợ xua tay:

  - Thôi, thôi coi như tôi tặng ông và cũng như tôi đã mua rồi, nếu không làm sao tôi biết được một con chó tốt đến thế! - Anh kết thúc: - Coi như ta đã sòng phẳng với nhau rồi nhá…

  Mùa đông tới, khắp vùng biên giới gió rít từng cơn, lá vàng cuộn thành đống nơi góc chợ.
  Buổi sáng ngày đó người ta không còn thấy hình ảnh quen thuộc. Con chó nằm phủ phục bên đống chăn cũ nát. Người ăn xin đã chết đêm hôm qua. Thảo nào người đi chợ sớm nghe thấy tiếng con chó tru lên từng hồi, rợn cả người.

  Nhà chức trách thị trấn cho người đến giải quyết sự việc với cái xác vô chủ. Lục tìm trong ông họ không thấy có thứ gì ngoài một tấm thẻ có từ thời Pháp bị cháy sém chỉ còn rõ con số 1938…và 30 đồng.

   Con chó ngồi đó im lặng nhìn người ta ghép vội mấy miếng gỗ tạp làm một cái gọi là quan tài. Xong xuôi họ khiêng cái xác lạnh ngắt ép xuống. Chiếc quan tài được buộc vào giữa hai cây gỗ như một cái thang, hai đầu thang quét xuống đất.

   Con bò già lững thững kéo chiếc xe quẹt đi, ngay lập tức con chó vùng dậy theo sau. Nhìn đám ma người xấu số và thấy hành động của một con chó bất giác có một nhúm người đi theo sau đưa đám
.
  Một đám ma không có tiếng khóc, đằng sau chiếc quan tài là một con chó xám, sau nữa là một nhúm người im lặng.

  Những con người đi sau như mắc nợ với người nằm trong quan tài, món nợ thật dễ trả nhưng không bao giờ họ làm được.

  Bên nấm mồ vô chủ mấy ngày sau người ta vẫn thấy con chó nằm phủ phục bất động, đầu ghếch lên nấm đất mới. Bên cạnh nấm mồ, con chó cũng kịp bới một ô trũng hình lòng chảo. Hai ngày sau nó chết dưới vũng đất ấy.

  Đám đất bên vệ đường cứ to lên mãi. Người qua đường, kẻ đi chợ không ai bảo ai, người hòn đất, người hòn gạch, hòn đá ven đường! Người đời trả nợ cho ông. Và người ta lan truyền rằng: Đắp một nắm đất lên đó thì làm việc gì cũng gặp may mắn. Không biết ai đã đặt tên cho là : Đất Nghĩa.

   Một ngày nào đó, người bạn tốt nhất của ta cũng có thể bỏ mặc ta trong cơn hoạn nạn. Con cái ta dầy công nuôi nấng chăm chút cũng sẽ trở thành kẻ vong ơn bội nghĩa. Con người lâu nay ta gửi gắm nâng đỡ thành sự nghiệp cũng sẽ thơ ơ lạnh nhạt khi ta thất thế. Sự nghiệp của ta một ngày nào đó cũng có thể trở thành mây khói, ta thành một kẻ cô đơn không còn ai cậy nhờ chia sẻ.

    Nhưng đối với con chó thì Không! Cho dù ta có vinh quang, sống trong giầu sang phú quí hay ta trở thành một kẻ khốn khổ, nó vẫn là người bạn gần gũi nhất, sẵn sàng chia ngọt sẻ bùi mà cùng ta đi tới tận cùng trời cuối đất. Khi trở về dù trắng tay nó vẫn nồng nàn liếm lên bàn tay ta nóng hổi. Trên đời này có người bạn nào tốt và trung thành hơn thế ?

Team Uống Trà Thôi sưu tầm

NGƯỜI BẠN TRUNG THÀNH
0 0 1,599 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Tập đón nhận hạnh phúc giản dị
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
24 15:14, 10/05/2019
2 0 22,569 10.0
Ở miền núi Hòn Vọng, có một người đàn bà bán rượu tên là Wong.
Một hôm, xuất hiện một vị thiền sư đạo đức đến trọ ở gần quán, dù không có tiền, ngài cũng được bà chủ quán tiếp đãi nồng hậu.
Vị thiền sư ở đó khoảng ba năm. Trước khi cáo từ, ngài đào một giếng cạnh quán.
Mọi người ngạc nhiên ...
KHÔNG NÊN BỚI MÓC LỖI NGƯỜI !
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1563 12:52, 21/01/2022
0 0 15,974 10.0
KHÔNG NÊN BỚI MÓC LỖI NGƯỜI !
Một sư Thầy được mời đi dự tiệc, giữa bàn tiệc bày đầy những món ăn chay trang trí vô cùng đẹp mắt, bỗng Thầy phát hiện trong một đĩa có miếng thịt heo, một đệ tử đi theo Sư cố ý dùng cái đũa bới miếng thịt lên, ý định để cho gia chủ trông thấy, nhưng thật không ngờ ...
ANH SẼ NHẬN RA EM LÀ NGƯỜI CÓ MỘT BÔNG HỒNG TRÊN VE ÁO
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1555 11:21, 16/01/2022
0 0 22,446 0.0
ANH SẼ NHẬN RA EM LÀ NGƯỜI CÓ MỘT BÔNG HỒNG TRÊN VE ÁO

John Blanchard rời khỏi băng ghế, chăm chú nhìn dòng ngươi đang ra khỏi nhà ga xe lửa trung tâm thành phố. Anh đang chờ người con gái mà trái tim đã rất quen thuộc với anh nhưng khuôn mặt thì anh chưa từng gặp, một cô gái với một bông hoa hồng.

13 tháng trước ...
CHÍN BỎ LÀM MƯỜI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1553 08:11, 15/01/2022
0 0 16,138 0.0
CHÍN BỎ LÀM MƯỜI

Tôi có ᵭọc một câu chuyện. Câu chuyện xảy ɾα ở một ᵭám cưới. Nhà tɾαi tổ chức nghiêm chỉnh, lễ nghĩα ᵭầy ᵭủ. Các thủ tục diễn ɾα một cách tốt ᵭẹρ. Đại diện ᵭàng tɾαi, ᵭàng gái ᵭều làm cho họ hàng hαi Ьên vừα lòng, mát ɾuột. Cô dâu chú ɾể ɾα lạy Ьàn thờ giα ...
Duyên đến duyên đi, hết thảy đều là phúc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN PHẬT GIÁO
1550 13:22, 12/01/2022
0 0 5,676 0.0
Trước đây, ở trong ngôi chùa Thiện Quốc, Long Sơn có hai vị hòa thượng là Ngộ Không và Ngộ Liễu. Ban đầu, hai người họ mỗi ngày đều cùng nhau ra ngoài hóa duyên (khất thực), về sau chỉ còn Ngộ Không là thường xuyên đi.

Nguyên lai là bởi vì, Ngộ Liễu phát hiện ra đi hóa duyên ở dưới núi rất dễ, cứ xuống ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!