/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

NGƯỜI BẠN TRUNG THÀNH

3490 19:01, 01/10/2024
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

NGƯỜI BẠN TRUNG THÀNH

 

    Nơi góc chợ của một thị trấn nhỏ miền biên giới gần đây người ta bỗng thấy xuất hiện một người hành khất tiều tụy, rách rưới bên một con chó xơ xác.

   Người ăn xin sống lay lắt qua ngày với những của bố thí. Chẳng ai biết lão từ đâu tới, cũng không ai hiểu vì sao lão lại ra nông nỗi này?...Rồi người ta bàn tán: -Tại sao lão lại không vất quách con chó đi cho rảnh, thân lão còn không lo nổi huống chi lại có thêm một con vật.

   Ngày lại qua ngày, người ta cũng quen với hình ảnh một người một chó nơi góc chợ bẩn thỉu. Kẻ qua đường mỗi khi rủ lòng vứt cho những đồng tiền lẻ. Mỗi lần như thế con chó lại tỏ ra nhanh nhẹn chạy ra gặm lấy đồng tiền đem về cho chủ. Còn có người chỉ vì tò mò ném ra một mẩu bánh mỳ, nó cũng chân trọng dùng cái mõm gặm đưa lại. Còn người xin ăn thong thả bẻ đôi mẩu bánh đưa cho nó một nửa. Cứ như thế một người một vật sống lần nữa qua ngày…

   Rồi một hôm, có ông thợ dệt thổ cẩm dừng lại chăm chú nhìn con chó, có vẻ thích thú bèn lên tiếng:

   - Này ông lão, ông bán cho tôi con chó này nhá.
  Nói xong người thợ rút ra 30 đồng và tự cho rằng: mình cũng đã làm một việc tốt không kém ai.
  Ông già ngước đôi mắt đục về phía người thợ nói đứt đoạn:

  - Ta cũng không còn sống được bao lâu nữa, anh hãy đem nó về mà nuôi! - Ông nhẹ nhàng với tay vuốt lên đầu con chó giọng chua xót: - Nó là con vật có nghĩa, có tình.
  Người thợ tìm được sợi dây mang đến. Tay ông già run run luồn dây quanh cổ con chó, nó bỗng hạ thấp hai chân trước như thể cầu cứu van xin. Ông vỗ nhẹ:

  - Không hề gì đâu, anh bạn nhỏ ạ! Ta vẫn còn có mọi người đấy thôi. Xong rồi ông đẩy nó về phía người thợ dứt tình:- Thôi ngoan nào!.
  Con chó cong lưng cưỡng lại, ông phải ôm nó vào lòng cất giọng rưng rưng:
  - Ta không thể sống cùng con được bao lâu nữa đâu, hãy đi đi…
   
   Khó khăn lắm người thợ cũng đem được con chó về…
  Hai ngày sau, người ta lại thấy người thợ đem con chó đến với ông già khốn khổ. Nó bây giờ có vẻ bảnh chọe, bóng mượt, dưới cổ còn thắt chiếc nơ làm dáng. Người thợ nói với ông lão cùng với mọi người xung quanh:

  - Tôi xin trả lại con chó này cho ông vì suốt hai ngày nay nó không chịu ăn uống gì cả mặc dù nhà tôi không thiếu, có lẽ nó nhớ ông!? - Rồi anh ta thừa nhận: - Đúng là một con chó trung nghĩa.

  Người thợ vừa lỏng tay, con chó phóng ra nhào vào lòng người ăn xin, nồng nhiệt liếm lên đôi bàn tay lạnh giá với cái đuôi mừng rỡ khôn cùng. Ông già vuốt ve nó như đã từ lâu không gặp đồng thời rút mấy đồng bạc trả lại cho người thợ. Người thợ xua tay:

  - Thôi, thôi coi như tôi tặng ông và cũng như tôi đã mua rồi, nếu không làm sao tôi biết được một con chó tốt đến thế! - Anh kết thúc: - Coi như ta đã sòng phẳng với nhau rồi nhá…

  Mùa đông tới, khắp vùng biên giới gió rít từng cơn, lá vàng cuộn thành đống nơi góc chợ.
  Buổi sáng ngày đó người ta không còn thấy hình ảnh quen thuộc. Con chó nằm phủ phục bên đống chăn cũ nát. Người ăn xin đã chết đêm hôm qua. Thảo nào người đi chợ sớm nghe thấy tiếng con chó tru lên từng hồi, rợn cả người.

  Nhà chức trách thị trấn cho người đến giải quyết sự việc với cái xác vô chủ. Lục tìm trong ông họ không thấy có thứ gì ngoài một tấm thẻ có từ thời Pháp bị cháy sém chỉ còn rõ con số 1938…và 30 đồng.

   Con chó ngồi đó im lặng nhìn người ta ghép vội mấy miếng gỗ tạp làm một cái gọi là quan tài. Xong xuôi họ khiêng cái xác lạnh ngắt ép xuống. Chiếc quan tài được buộc vào giữa hai cây gỗ như một cái thang, hai đầu thang quét xuống đất.

   Con bò già lững thững kéo chiếc xe quẹt đi, ngay lập tức con chó vùng dậy theo sau. Nhìn đám ma người xấu số và thấy hành động của một con chó bất giác có một nhúm người đi theo sau đưa đám
.
  Một đám ma không có tiếng khóc, đằng sau chiếc quan tài là một con chó xám, sau nữa là một nhúm người im lặng.

  Những con người đi sau như mắc nợ với người nằm trong quan tài, món nợ thật dễ trả nhưng không bao giờ họ làm được.

  Bên nấm mồ vô chủ mấy ngày sau người ta vẫn thấy con chó nằm phủ phục bất động, đầu ghếch lên nấm đất mới. Bên cạnh nấm mồ, con chó cũng kịp bới một ô trũng hình lòng chảo. Hai ngày sau nó chết dưới vũng đất ấy.

  Đám đất bên vệ đường cứ to lên mãi. Người qua đường, kẻ đi chợ không ai bảo ai, người hòn đất, người hòn gạch, hòn đá ven đường! Người đời trả nợ cho ông. Và người ta lan truyền rằng: Đắp một nắm đất lên đó thì làm việc gì cũng gặp may mắn. Không biết ai đã đặt tên cho là : Đất Nghĩa.

   Một ngày nào đó, người bạn tốt nhất của ta cũng có thể bỏ mặc ta trong cơn hoạn nạn. Con cái ta dầy công nuôi nấng chăm chút cũng sẽ trở thành kẻ vong ơn bội nghĩa. Con người lâu nay ta gửi gắm nâng đỡ thành sự nghiệp cũng sẽ thơ ơ lạnh nhạt khi ta thất thế. Sự nghiệp của ta một ngày nào đó cũng có thể trở thành mây khói, ta thành một kẻ cô đơn không còn ai cậy nhờ chia sẻ.

    Nhưng đối với con chó thì Không! Cho dù ta có vinh quang, sống trong giầu sang phú quí hay ta trở thành một kẻ khốn khổ, nó vẫn là người bạn gần gũi nhất, sẵn sàng chia ngọt sẻ bùi mà cùng ta đi tới tận cùng trời cuối đất. Khi trở về dù trắng tay nó vẫn nồng nàn liếm lên bàn tay ta nóng hổi. Trên đời này có người bạn nào tốt và trung thành hơn thế ?

Team Uống Trà Thôi sưu tầm

NGƯỜI BẠN TRUNG THÀNH
0 0 2,616 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

“Tái Ông mất ngựa”
2481 22:22, 26/02/2023
0 0 11,440 0.0
Sách Hoài nam tử chép rằng: Có một ông lão kia sinh sống gần biên ải (tức Tái Ông). Nhà ông nuôi một con ngựa quý. Thế nào nó tự nhiên đi vào đất bắc mất hút. Những người quen biết đến nhà hỏi thăm, ông nói với họ: “Mất ngựa biết đâu lại là điềm may”. Quả nhiên, mấy hôm sau con ngựa nọ trở về, lại ...
TU GIỮA ĐỜI THƯỜNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2478 16:41, 25/02/2023
0 0 13,077 0.0
TU GIỮA ĐỜI THƯỜNG

Sau mọi lẽ hơn thua khép lại, cũng chỉ còn ta với ta mà thôi. Lời nói và hành động có từ tâm, chỉ mình ta biết. Người mình thương có thông cảm, có đồng hành, có bao dung, có ở đó chờ ta hay ít nhiều tổn thương do chính cơn bão lòng ta mang đến cho họ, chỉ mình ta biết. Trái tim ta đó còn ...
Hãy làm mọi việc vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2472 07:59, 21/02/2023
0 0 9,274 0.0
Hãy làm mọi việc vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời

Tại sao chúng ta phải cẩn thận khi chọn hình thức giải trí?

“Hãy làm mọi việc vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời”.—1 CÔ-RINH-TÔ 10:31. Điều này có nghĩa là chúng ta dâng mình cho Đức Chúa Trời ngay cả trong những lúc nghỉ ngơi thư giãn hay giải trí, chứ ...
Mettā
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2470 20:19, 19/02/2023
0 0 9,556 0.0
Mettā

Dù người khác đối xử với ta như thế nào đi nữa, ta cũng phải huân tập và giữ bền tâm xả, không thốt lời hung ác, sống với lòng lân mẫn, với tâm thiện lành, với nội tâm không sân hận.

Vì ta chân thành và ngay thật, dù không ở gần nhau, cách xa ngàn trùng, ta vẫn ở trong tim nhau. Bất cứ ai đi ngang đời ...
Sống ở đời xin đừng: Hứa cho vui, tranh khi giận, than khi buồn!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2468 11:47, 17/02/2023
0 0 10,610 0.0
Người xưa dặn, người thường xuyên nở nụ cười sẽ không dễ gặp xui xẻo. Sống với suy nghĩ tích cực, vận khí sẽ tốt; sống bi quan, vận khí không tốt.

Đừng hứa khi vui

Khi tâm trạng thay đổi thất thường thì sẽ dễ dẫn đến những lựa chọn mang tính “bốc đồng”, người có thể kiểm soát được tốt ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!