/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Tăng Tử giết lợn thuở xưa.

3719 11:09, 06/04/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

 Tăng Tử giết lợn thuở xưa.

 

Ngày ấy, vợ Tăng Tử dẫn con ra chợ, con quấy khóc, nàng dỗ:
“Về nhà, cha sẽ giết lợn cho con ăn.”
Một câu thuận miệng, dỗ cho qua chuyện.

Nào ngờ, Tăng Tử về nghe con kể lại, liền ra chuồng cầm dao, chuẩn bị giết thật.

Vợ hoảng hốt ngăn: “Thiếp chỉ nói đùa để dỗ trẻ, nào phải thật lòng.”
Tăng Tử đáp:

“Con trẻ chưa hiểu sự đời, chỉ biết học theo lời người lớn. Nay nói mà không làm, thì dạy nó học gì? Dạy con phải bắt đầu bằng sự thành thật.”

Rồi ông giết lợn, nấu thịt, cho con ăn thật. Một con lợn có thể quý trong cảnh nhà nghèo, nhưng giữ lòng tin với con trẻ quý hơn gấp bội.

Ngẫm chuyện xưa mà nhìn chuyện nay, chỉ thấy một điều:

Lời nói không bao giờ là chuyện nhỏ.
Lời nói, một khi chạm vào niềm tin người khác, thì không còn là “cá nhân” nữa. Đó là trách nhiệm. Là đạo lý. Là nhân cách.

Khổng Tử từng nói:
“Nhân vô tín, bất lập.”
Người không giữ chữ tín, thì không thể đứng vững trong đời.

Sống trung thực có thể không đem lại hào quang lập tức, nhưng nó cho phép ngẩng đầu đi giữa đời mà không phải giật mình vì lời mình từng nói ra.

Giữa thời buổi thật giả lẫn lộn,
thì một lời nói ngay, một việc làm thật,
chính là thứ đáng quý nhất.

“Quân tử sợ nhân, tiểu nhân sợ quả.”

Quân tử sợ gieo cái sai từ đầu, nên cẩn trọng từng lời, giữ lòng ngay thẳng, không dám nói dối dù chỉ một câu chơi miệng.

Tiểu nhân thì không sợ nói dối, chỉ sợ lúc bị lộ. Không sợ làm sai, chỉ sợ bị bắt. Không sợ gieo nhân xấu, chỉ sợ gặt quả đắng.

Mà trong cuộc đời này, lời nói dối chính là nhân, và ngày sự thật phơi bày chính là quả.

Người ta có thể quên mình đã nói gì, nhưng sự thật thì không quên ai.

Lời nói dối có thể qua được một ngày, một tháng, thậm chí một năm. Nhưng rồi sẽ có lúc, sự thật bước vào và khi ấy, “cụ ra đi chân lạnh toát”

Chúc anh chị em đang buôn bán, kinh doanh… mỗi ngày đều sống ngay thẳng, nói điều thật lòng, làm việc quang minh, để đêm ngủ yên và không phải cúi đầu trước chính mình.

 

Nguồn: Nguyễn Vĩnh Cường

Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

CON NGƯỜI KHI CHẾT LIỆU CÓ THỂ MANG THEO ĐƯỢC GÌ?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3653 15:30, 20/01/2025
0 0 5,518 0.0
Đạo gia cho rằng con người là trân quý nhất. Việc lớn nhất mà con người nên theo đuổi là tìm ra mục đích của sinh mệnh, cuối cùng là đắc Đạo thành tiên, phản bổn quy chân. Đạo gia đề cao việc khám phá sinh mệnh, trong đó sinh tử là một vấn đề quan trọng mà họ quan tâm hàng đầu. Hôm nay chúng ta sẽ tìm hiểu ...
Nhân sinh cảm ngộ: Người có phúc thì không phú cũng quý
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3647 09:49, 14/01/2025
0 0 5,328 0.0
Tiền bạc, danh vọng và của cải không phải đích đến cuối cùng của cuộc sống. Cuộc sống của bạn phải là thứ có thể khiến bạn thực sự tự hào, một là công đức, hai là chăm chỉ, ba là may mắn. Nếu một người sở hữu được ba điểm này, thì số phận của họ trong cuộc đời này sẽ không tệ. Ngược ...
19 điều cảm ngộ về cuộc sống
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3646 11:41, 13/01/2025
0 0 4,415 0.0
1. Lý do tại sao đài phun nước đẹp là vì nó có áp suất; lý do tại sao thác nước ngoạn mục là vì nó không có lối thoát; lý do tại sao nước có thể xuyên qua đá là vì nó luôn tồn tại. Cuộc sống chính là như vậy. 2. Không ai trên thế giới này có nghĩa vụ phải tốt với bạn, cho nên bạn nên nghĩ như thế này: ...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3638 17:00, 08/01/2025
0 0 4,932 0.0
Một lần, có một vị tiền bối đến thành phố tôi đang ở để làm khảo sát nghiên cứu. Với tư cách là người bản địa, việc đưa tiền bối đi khắp nơi để tham quan là điều đương nhiên. Tại lối vào của một khu danh lam thắng cảnh, anh ấy đã bị vài đứa bé ăn xin bảy, tám tuổi chặn lại. Bọn trẻ túm ...
Về Vương Dương Minh
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3639 10:43, 08/01/2025
0 0 4,045 0.0
Ngày xưa, có một triết gia người Trung Hoa tên thật là Vương Thử Nhân (1472 – 1528), biệt hiệu là Vương Dương Minh. Ông là một nhà nho, cha đậu Trạng Nguyên, lớn lên ông cũng đỗ tiến sĩ. Từ nhỏ, người ta hỏi ông học để làm gì, ông trả lời học để làm Thánh, trong khi bao nhiêu người khác nói học để làm quan. ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!