/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

CÁ BƠI TRONG NƯỚC, KHÔNG THẤY NƯỚC - NGƯỜI ĐANG TRONG MỘNG, TỈNH LẠI MÊ

3753 13:33, 20/05/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

CÁ BƠI TRONG NƯỚC, KHÔNG THẤY NƯỚC - NGƯỜI ĐANG TRONG MỘNG, TỈNH LẠI MÊ

“Con cá bơi trong nước cả đời mà không biết nước là gì. Người sống trong vọng tưởng cả đời mà không nhận ra mình đang mộng.”


Con cá sống trong nước từ lúc sinh ra đến lúc chết đi. Nước ở khắp nơi quanh nó, thấm vào da thịt nó từng giây, từng phút. Nhưng vì quá quen thuộc, quá gần gũi, nên cá chẳng hề hay biết mình đang chìm trong nước.

Con người chúng ta cũng vậy. Sống giữa bao nhiêu suy nghĩ, cảm xúc, ước muốn… mà ngỡ rằng đó là “mình”. Bao nhiêu tham lam, giận hờn, so đo, lo sợ… cứ thế bủa vây quanh tâm mình như nước đối với cá. 

Nhưng vì quá quen, quá đắm chìm trong đó, nên ta chẳng nhận ra. Ta tưởng mình sáng suốt, tưởng mình tự chủ, nhưng kỳ thực lại đang trôi dạt trong một giấc mơ dài.

Nói là mơ, bởi vì những thứ ta theo đuổi, tiền bạc, danh vọng, tình yêu, hơn thua, đều là những bóng hình thay đổi không ngừng. Có được rồi lại mất, vui đấy rồi buồn đấy. Cả đời lao tâm khổ tứ, nhưng khi ngoảnh lại, có khi chẳng còn giữ được gì trong tay. Đời người, suy cho cùng, như một giấc mộng vậy.


 


Có lần tôi nghe một vị thầy kể:

Người đang nằm mơ, trong mơ khó mà biết mình đang mơ. Chỉ khi tỉnh dậy mới biết rằng mọi chuyện vừa qua chỉ là hư ảo.

Cuộc đời cũng thế. Chúng ta bị cuốn theo bao nhiêu chuyện được-mất, yêu-ghét, đúng-sai… Tưởng đâu đó là điều thật trọng đại, là ý nghĩa cuộc sống. 

Nhưng nếu một ngày nào đó tâm mình lặng lại, ngồi yên một chỗ, buông bỏ hết những bận lòng, ta sẽ chợt nhận ra: bao nhiêu năm qua, mình đã sống trong một giấc mộng dài.

Thức tỉnh không phải là chuyện đi tìm kiếm điều gì lớn lao bên ngoài. Thức tỉnh chỉ là dừng lại, soi vào trong tâm mình. Thấy rõ: à, thì ra nỗi giận kia không phải “mình”, niềm ham muốn kia cũng không phải “mình”, những nỗi lo kia, những mong cầu kia… đều chỉ là những đợt sóng nổi lên rồi tan đi.
Khi nhìn thấy được như thế, tự nhiên lòng nhẹ hẳn

Có người hỏi:

–Làm sao để thoát khỏi vọng tưởng?

Câu trả lời giản dị lắm:

– Trước tiên phải nhận ra mình đang lạc trong đó đã.

Giống như con cá, muốn biết nước là gì, thì phải có lúc nó nhảy lên khỏi mặt nước, nhìn lại. Còn nếu cứ bơi mãi trong nước, thì suốt đời cũng không biết mình đang ở đâu.

Chúng ta cũng vậy. Nếu cứ chạy theo những thứ bên ngoài, không chịu dừng lại, không chịu soi vào chính lòng mình, thì cả đời cũng chỉ loanh quanh trong mộng tưởng mà thôi.

Khi tỉnh ra rồi, người ta mới thấy cuộc đời này đẹp biết bao. Không phải vì có thêm nhiều thứ, mà vì bớt đi nhiều vọng tưởng. Một chiếc lá rơi cũng thấy đẹp, một ánh nắng chiều cũng thấy ấm áp. Không cần phải bon chen, giành giật, hơn thua gì nữa. Mọi thứ trở nên trong trẻo và tự nhiên như nó vốn là.


 


Có câu:

“Mộng lý bất tri thân thị khách, nhất thanh hà xứ thị quê hương.”
(Trong mộng không biết mình là khách, chợt nghe tiếng hạc bay xa, mới hay đâu là quê.)

Khi còn trong mộng, ta tưởng mình đang ở nhà, đang làm chủ cuộc đời. Nhưng khi tỉnh rồi, mới hay mình là khách qua đường, lưu lạc giữa chốn nhân gian.

Tỉnh mộng rồi, lòng nhẹ như mây bay. Không còn chấp nữa, không còn khổ nữa. Lúc ấy, mới thật sự sống.

Bạn đang ở đâu vậy?

Đang sống hay đang mộng?

 

Team Uống Trà Thôi sưu tầm

0 0 4,418 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Cuộc sống thời nay... phải linh hoạt?!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1933 15:15, 26/06/2022
0 0 19,665 0.0
Không nên “phản ứng” mà “ứng phó”.

Một con gián, không biết từ đâu, bay vào nhà hàng và đậu lên vai một bà thực khách.

Bà này vô cùng hoảng hốt. Khuôn mặt sợ đến tái mét, vừa la hét, vừa nhảy ra khỏi ghế ngồi, cố lắc thật mạnh để tách con gián ra.

Con gián bay sang đậu lên vai một bà thực khách khác.
Tương ...
VÌ SAO DÙ NGHÈO ĐÓI CỠ NÀO, NHẬT BẢN KHÔNG BAO GIỜ CÓ NGƯỜI ĂN XIN?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1929 21:02, 24/06/2022
0 0 23,082 0.0
VÌ SAO DÙ NGHÈO ĐÓI CỠ NÀO, NHẬT BẢN KHÔNG BAO GIỜ CÓ NGƯỜI ĂN XIN?

Một điều kì lạ khi đến Nhật Bản đó là thật khó có thể gặp một người vô gia cư hay ăn xin nào đang ngửa tay ra xin tiền người qua đường trên phố. Tại sao vậy?

Một người Việt Nam trong lần đến thăm thành phố Ginza của Nhật Bản đã bắt ...
Làm người khó nhất là gì?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1926 17:18, 23/06/2022
0 0 26,140 0.0
Làm người khó nhất không phải là giàu có, thành công, nổi danh mà khó nhất lương thiện
Phật dạy, lương thiện là một loại trí tuệ, hơn nữa còn là trí tuệ đỉnh cao. Bởi để thiện cần phải có sự hiểu biết, có đôi mắt sáng để phân biệt đúng sai, có tính kiên nhẫn để kiềm chế bản thân, không để bị ...
HAI CUỘC ĐỜI KHÁC BIỆT CỦA NGƯỜI ĐỌC SÁCH VÀ KHÔNG ĐỌC SÁCH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1921 13:54, 22/06/2022
1 0 27,687 0.0
Đã bao lâu rồi bạn chưa đọc sách…?

01.

Mỗi ngày dậy sớm đọc sách, thói quen này, tôi đã duy trì được 5 năm. Thay vì nói tôi thích đọc sách, chi bằng nói tôi không thể xa rời được sách. Những thứ mà tôi đọc được, theo thời gian, sớm đã được "chuyển hóa" thành những thứ của tôi. Mỗi khi gặp phải những ...
KHÔNG AI HOÀN HẢO VÀ CHẲNG AI LÀ NGƯỜI VÔ DỤNG NẾU MÌNH HIỂU GIÁ TRỊ CỦA CHÍNH MÌNH!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1914 12:16, 20/06/2022
0 0 19,853 0.0
Ngày xưa, ở ngôi làng nọ của Ấn Độ, có anh chàng gánh nước bằng hai chiếc bình, một chiếc bị nứt, còn chiếc kia thì nguyên vẹn.
Khi gánh nước, anh treo mỗi chiếc bình vào một đầu đòn gánh. Chiếc bình nguyên vẹn không bao giờ để rơi một giọt nước nào trên đường về. Còn chiếc bình nứt thì dẫu có đổ ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!