/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

CÁ BƠI TRONG NƯỚC, KHÔNG THẤY NƯỚC - NGƯỜI ĐANG TRONG MỘNG, TỈNH LẠI MÊ

3753 13:33, 20/05/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

CÁ BƠI TRONG NƯỚC, KHÔNG THẤY NƯỚC - NGƯỜI ĐANG TRONG MỘNG, TỈNH LẠI MÊ

“Con cá bơi trong nước cả đời mà không biết nước là gì. Người sống trong vọng tưởng cả đời mà không nhận ra mình đang mộng.”


Con cá sống trong nước từ lúc sinh ra đến lúc chết đi. Nước ở khắp nơi quanh nó, thấm vào da thịt nó từng giây, từng phút. Nhưng vì quá quen thuộc, quá gần gũi, nên cá chẳng hề hay biết mình đang chìm trong nước.

Con người chúng ta cũng vậy. Sống giữa bao nhiêu suy nghĩ, cảm xúc, ước muốn… mà ngỡ rằng đó là “mình”. Bao nhiêu tham lam, giận hờn, so đo, lo sợ… cứ thế bủa vây quanh tâm mình như nước đối với cá. 

Nhưng vì quá quen, quá đắm chìm trong đó, nên ta chẳng nhận ra. Ta tưởng mình sáng suốt, tưởng mình tự chủ, nhưng kỳ thực lại đang trôi dạt trong một giấc mơ dài.

Nói là mơ, bởi vì những thứ ta theo đuổi, tiền bạc, danh vọng, tình yêu, hơn thua, đều là những bóng hình thay đổi không ngừng. Có được rồi lại mất, vui đấy rồi buồn đấy. Cả đời lao tâm khổ tứ, nhưng khi ngoảnh lại, có khi chẳng còn giữ được gì trong tay. Đời người, suy cho cùng, như một giấc mộng vậy.


 


Có lần tôi nghe một vị thầy kể:

Người đang nằm mơ, trong mơ khó mà biết mình đang mơ. Chỉ khi tỉnh dậy mới biết rằng mọi chuyện vừa qua chỉ là hư ảo.

Cuộc đời cũng thế. Chúng ta bị cuốn theo bao nhiêu chuyện được-mất, yêu-ghét, đúng-sai… Tưởng đâu đó là điều thật trọng đại, là ý nghĩa cuộc sống. 

Nhưng nếu một ngày nào đó tâm mình lặng lại, ngồi yên một chỗ, buông bỏ hết những bận lòng, ta sẽ chợt nhận ra: bao nhiêu năm qua, mình đã sống trong một giấc mộng dài.

Thức tỉnh không phải là chuyện đi tìm kiếm điều gì lớn lao bên ngoài. Thức tỉnh chỉ là dừng lại, soi vào trong tâm mình. Thấy rõ: à, thì ra nỗi giận kia không phải “mình”, niềm ham muốn kia cũng không phải “mình”, những nỗi lo kia, những mong cầu kia… đều chỉ là những đợt sóng nổi lên rồi tan đi.
Khi nhìn thấy được như thế, tự nhiên lòng nhẹ hẳn

Có người hỏi:

–Làm sao để thoát khỏi vọng tưởng?

Câu trả lời giản dị lắm:

– Trước tiên phải nhận ra mình đang lạc trong đó đã.

Giống như con cá, muốn biết nước là gì, thì phải có lúc nó nhảy lên khỏi mặt nước, nhìn lại. Còn nếu cứ bơi mãi trong nước, thì suốt đời cũng không biết mình đang ở đâu.

Chúng ta cũng vậy. Nếu cứ chạy theo những thứ bên ngoài, không chịu dừng lại, không chịu soi vào chính lòng mình, thì cả đời cũng chỉ loanh quanh trong mộng tưởng mà thôi.

Khi tỉnh ra rồi, người ta mới thấy cuộc đời này đẹp biết bao. Không phải vì có thêm nhiều thứ, mà vì bớt đi nhiều vọng tưởng. Một chiếc lá rơi cũng thấy đẹp, một ánh nắng chiều cũng thấy ấm áp. Không cần phải bon chen, giành giật, hơn thua gì nữa. Mọi thứ trở nên trong trẻo và tự nhiên như nó vốn là.


 


Có câu:

“Mộng lý bất tri thân thị khách, nhất thanh hà xứ thị quê hương.”
(Trong mộng không biết mình là khách, chợt nghe tiếng hạc bay xa, mới hay đâu là quê.)

Khi còn trong mộng, ta tưởng mình đang ở nhà, đang làm chủ cuộc đời. Nhưng khi tỉnh rồi, mới hay mình là khách qua đường, lưu lạc giữa chốn nhân gian.

Tỉnh mộng rồi, lòng nhẹ như mây bay. Không còn chấp nữa, không còn khổ nữa. Lúc ấy, mới thật sự sống.

Bạn đang ở đâu vậy?

Đang sống hay đang mộng?

 

Team Uống Trà Thôi sưu tầm

0 0 3,038 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Cội nguồn của sự trưởng thành
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
824 09:34, 30/07/2021
0 0 23,860 1.0
Cội nguồn của sự trưởng thành
Hồi còn nhỏ, tôi có một người hàng xóm mà mọi người gọi là bác sĩ Gibbs. Ông không giống như bất kỳ bác sĩ nào tôi từng biết, ông rất giản dị và hiền từ, nhất là đối với bọn nhóc nghịch ngợm chúng tôi.
Ngoài giờ làm công việc cứu người, bác sĩ Gibbs thường trồng cây. ...
Tiếng chuông đưa tôi đi...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
812 12:55, 27/07/2021
0 0 21,649 0.0
Tiếng chuông đưa tôi đi...

Thắp một nén nhang trầm, tiếng chuông Tây Tạng quyện tròn căn phòng nhỏ, tôi để tôi phiêu lãng theo tiếng chuông về miền cao nguyên khoáng đạt. Không còn khung cảnh của xây dựng ngổn ngang, không còn khí hậu nóng bức của miền Trung gió Lào...

Tiếng chuông đưa tôi đi...

Tôi đi, nhưng chân ...
Vàng hay Thuốc độc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
809 11:24, 27/07/2021
0 0 28,065 0.0
VÀNG HAY THUỐC ĐỘC
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

☘Một ông sư già gầy như que củi cùng một chủ tiểu, sau một ngày đi hoá duyên không mấy kết quả, đang thất thểu lê bước về chùa.
Để về chùa hai sư đồ phải đi qua một cánh rừng rậm rạp.
Ông sư già thì lặng lẽ bước đi, không ngó ngàng gì đến xung quanh.
Âu ...
Chiếc Quần Dài
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
808 10:12, 27/07/2021
0 0 19,032 0.0
Chiếc Quần Dài
Cô gái mua một chiếc quần về mặc, song ống quần quá dài so với chân.
Cô gái liền nhờ bà ngoại sửa giúp chiếc quần.
Bà ngoại bảo bận, thế nên cô gái chuyển sang nhờ mẹ.
Mẹ cũng không rảnh tay, cuối cùng cô gái đành nhờ chị mình.
Chị cô thấy thế cũng ậm ờ cho qua chuyện.
Rốt cuộc, chẳng ...
Chiếc bát vỡ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
806 09:00, 27/07/2021
0 0 19,888 0.0
Chiếc bát vỡ
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Một người đàn ông đang gánh chạn bát qua đường.
Đi qua đoạn dốc, quang gánh nghiêng, làm một chiếc bát trượt xuống đường và vỡ nát.
Ông lão cứ thế đi tiếp mà không hề ngoảnh đầu lại nhìn.

Thấy lạ, người đi đường bèn nói: “Ông lão ơi, sao bát rơi vỡ mà ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!