/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Thập niên thụ mộc, bách niên thụ nhân

3787 09:32, 23/06/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Thập niên thụ mộc, bách niên thụ nhân

Có lẽ tôi và bạn, chúng ta đều đang sống trong một thời đại kỳ lạ. Người ta nói về tốc độ, về hiệu quả, về việc phải nhìn thấy kết quả ngay lập tức. Mạng xã hội mỗi ngày đều tràn ngập những câu chuyện thành công của người khác. Người kia mua được nhà, người nọ đi du lịch khắp thế giới, người bạn cũ vừa được thăng chức. Mọi thứ cứ như một cuộc đua mà nếu mình chậm lại một chút, mình sẽ là người thua cuộc.

Áp lực đó thật kinh khủng. Nó khiến chúng ta sốt ruột với chính bản thân mình. 

 

Người xưa có câu “Dục tốc bất đạt”, muốn nhanh thì không tới đích. Chúng ta bắt đầu một việc gì đó, dù là học một kỹ năng mới, tập thể dục, hay xây dựng một mối quan hệ, chúng ta đều âm thầm đặt ra một cái hạn chót. “Ba tháng phải có kết quả”, “Sáu tháng phải thành thạo”, “Một năm phải thấy khác biệt”. Và khi mọi thứ không diễn ra nhanh như mình muốn, cảm giác đầu tiên ập đến là thất bại và chán nản.

Bạn có bao giờ cảm thấy như vậy không? 

Cảm thấy nỗ lực của mình như hạt cát bỏ biển, chẳng ai thấy, chẳng ai công nhận, và tệ nhất là chính mình cũng không thấy nó đi đến đâu cả.

Hôm nay, tôi muốn nói với bạn về một chuyện khác, một góc nhìn có thể không hợp thời nhưng tôi tin nó là thật. Đó là câu chuyện về việc “trồng cây”.

Không phải là triết lý gì cao siêu đâu, chỉ là một hình dung rất đơn giản. Bạn gieo một hạt mầm nhỏ xuống đất. Ngày mai, nó vẫn chỉ là một hạt mầm. Tuần sau, có thể nó nhú lên một chút xíu, yếu ớt. 

Tháng sau, nó có thể cao thêm vài phân. Công việc của bạn chỉ là mỗi ngày cho nó một chút nước, bắt cho nó vài con sâu. Một công việc lặp đi lặp lại, nhàm chán và chẳng có gì đáng để khoe với ai.

 

Trong lúc bạn đang làm cái việc tẻ nhạt đó, người khác có thể đã xây xong một bức tường, đã sơn xong một cánh cửa. Thành quả của họ hiện ra rõ ràng, được đo đếm, được nhìn thấy. Còn cái cây của bạn? 

Nó vẫn ở đó, lớn lên từng milimet một cách lặng lẽ. Sẽ có những lúc bạn nản lòng. Bạn tự hỏi mình đang làm cái gì vậy? Việc này có ích gì không? Hay mình đang lãng phí thời gian một cách vô ích?

Đây chính là đoạn khó khăn nhất. Vượt qua được sự nghi ngờ của chính mình khó hơn vạn lần việc vượt qua lời nói của người khác.

Tôi biết có những người cha, người mẹ cả đời làm lụng, không dám ăn tiêu. Họ không mua xe sang, không xây nhà lớn. Tiền bạc họ dành dụm được đều đổ vào việc học cho con. Họ hiểu một cách sâu sắc cái điều mà cổ nhân đã đúc kết: “Thập niên thụ mộc, bách niên thụ nhân”. 

Trồng một cái cây mất mười năm, nhưng trồng một con người có khi cả đời. Đó là một cách “trồng cây” cao cả nhất. Mười mấy hai mươi năm trời, họ chỉ thấy tiền đi ra chứ không thấy gì quay lại. Nhưng họ tin, họ tin rằng cái cây của mình một ngày nào đó sẽ thành người, sẽ có một cuộc đời tử tế. Cái “bóng mát” mà họ mong không phải cho mình, mà là cho tương lai của con cái.

 

Tôi biết có những người bạn, sau giờ làm lại cặm cụi ngồi học một ngôn ngữ mới, học lập trình, học cách làm bánh. Nhìn vào mục tiêu cuối cùng thì thật xa vời, nhưng người xưa chẳng đã nói rồi sao?

 

“Thiên lý chi hành, thủy vu túc hạ”. 

Hành trình ngàn dặm, luôn bắt đầu từ một bước chân. Bạn bè rủ đi chơi, họ từ chối. Họ mệt, họ buồn ngủ, nhưng họ vẫn kiên trì với “bước chân” của ngày hôm nay. Họ không biết liệu có dùng đến kỹ năng đó để kiếm tiền hay không. Nhưng họ làm vì họ tin rằng việc học hỏi và tốt lên mỗi ngày là điều đúng đắn. Đó là cách họ “trồng cây” cho chính bản thân mình, để một ngày nào đó, tâm hồn họ có thêm bóng mát của sự hiểu biết và tự tin.

Sự công nhận từ bên ngoài rất tuyệt, nhưng nó không phải là thứ cốt lõi. Cốt lõi là sự công nhận từ chính bạn. Là cái cảm giác bình yên khi biết rằng, hôm nay mình đã không bỏ cuộc, mình đã làm một việc có ý nghĩa dù chẳng ai thấy. Cái giá trị thật sự của việc trồng cây không chỉ nằm ở ngày nó ra hoa kết quả. Giá trị lớn lao hơn nằm trong suốt quá trình bạn kiên nhẫn chăm bón nó.

Chính quá trình đó đã rèn luyện bạn. Nó dạy bạn cách tin tưởng vào những điều chưa xảy ra. Nó dạy bạn cách đối mặt với sự nhàm chán. Nó dạy bạn cách tìm thấy niềm vui trong những thay đổi nhỏ bé mà người ngoài không thể nào nhận ra. 

Bạn trở thành một người sâu sắc hơn, kiên định hơn, và bình thản hơn. Con người mà bạn trở thành trong quá trình đó, mới chính là “quả ngọt” quý giá nhất.

 

Ảnh Pixabay

Vậy nếu bạn đang làm một điều gì đó lặng lẽ, xin đừng buồn

Nếu bạn đang cố gắng mỗi ngày để cai một thói quen xấu.

Nếu bạn đang kiên nhẫn dạy dỗ con cái từng chút một.

Nếu bạn đang chăm sóc một người thân bị bệnh.

Nếu bạn đang xây dựng một dự án nhỏ bé từ hai bàn tay trắng.

Nếu bạn đang nỗ lực để trở thành một người tử tế hơn, dù không ai yêu cầu.

 

Tất cả những việc đó, chính là bạn đang trồng cây.

Có thể bây giờ nó chỉ là một hạt mầm. Có thể bạn thấy cô đơn và mệt mỏi. Nhưng hãy tin tôi, từng giọt mồ hôi, từng chút kiên nhẫn của bạn đều đang tưới tắm cho cái cây đó. Sẽ có ngày, không sớm thì muộn, nó sẽ lớn lên.

Và có thể, cái bóng mát từ cái cây đó không chỉ để cho bạn. Một ngày nào đó, một người khác đi ngang qua cuộc đời bạn, họ sẽ cảm nhận được sự bình yên, sự vững chãi từ chính con người bạn. Họ sẽ được che chở bởi lòng tốt và sự kiên định mà bạn đã vun trồng trong im lặng suốt bao nhiêu năm.

Lúc đó, bạn sẽ hiểu. Mọi nỗ lực thầm lặng đều không bao giờ là vô nghĩa. Cứ làm thôi, làm cái việc mà mình tin là đúng. Một ngày nào đó, bạn và cả những người xung quanh sẽ được ngồi nghỉ dưới bóng mát từ chính đôi tay của bạn.

 

Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

CHÍN BỎ LÀM MƯỜI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1553 08:11, 15/01/2022
0 0 24,275 0.0
CHÍN BỎ LÀM MƯỜI

Tôi có ᵭọc một câu chuyện. Câu chuyện xảy ɾα ở một ᵭám cưới. Nhà tɾαi tổ chức nghiêm chỉnh, lễ nghĩα ᵭầy ᵭủ. Các thủ tục diễn ɾα một cách tốt ᵭẹρ. Đại diện ᵭàng tɾαi, ᵭàng gái ᵭều làm cho họ hàng hαi Ьên vừα lòng, mát ɾuột. Cô dâu chú ɾể ɾα lạy Ьàn thờ giα ...
73 năm cuộc đời, tôi đã sống thế nào?
1545 23:04, 09/01/2022
0 0 22,039 0.0
22 tuổi, bạn tốt nghiệp đại học, vì chuyên ngành của bạn không dễ tìm việc, mấy năm đầu bạn phải chạy xe ôm, giao hàng nhanh.

24 tuổi, bạn tìm được việc làm, công việc tiền lương cũng không cao, còn thường xuyên phải tăng ca đến tận đêm khuya.

30 tuổi, bạn kết hôn, đối tượng do bà mối giới thiệu, cha ...
THẤT BẠI CỦA ĐỜI NGƯỜI, 98% TỪ HAI CHỮ NÓNG NẢY
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1532 07:33, 03/01/2022
0 0 22,064 10.0
THẤT BẠI CỦA ĐỜI NGƯỜI,
98% TỪ HAI CHỮ NÓNG NẢY

Nếu bạn đúng, bạn không cần phải nổi nóng. Còn nếu bạn sai, bạn không có quyền nổi nóng. Đây mới là người thông minh thực sự, song đa số mọi người đều không suy nghĩ thấu đáo về vấn đề này. Có một câu nói: “Nhịn được cơn tức một lúc, tránh được ...
LÒNG TỐT NHƯ MỘT HẠT MẦM, NẾU ĐƯỢC GIEO TRỒNG SẼ TỰ KHẮC NỞ HOA – CÂU CHUYỆN NHÂN VĂN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1531 07:23, 03/01/2022
0 0 20,488 0.0
LÒNG TỐT NHƯ MỘT HẠT MẦM, NẾU ĐƯỢC GIEO TRỒNG SẼ TỰ KHẮC NỞ HOA – CÂU CHUYỆN NHÂN VĂN

Một Ьuổi xế chiều mùα ᵭông, như thường lệ, tôi xếρ hàng vào dòng người chờ xe Ьuýt ᵭể về nhà. Có năm, sáu người xếρ hàng lặng lẽ và yên tĩnh. Vào lúc ᵭó, một người dắt một chú chó, từ ρhíα xα ᵭến. ...
Lòng Tự Ái
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1530 07:17, 03/01/2022
0 0 25,807 0.0
LÒNG TỰ ÁI

Khổng Tử có nói: "Trung nhơn dĩ thượng, khả dĩ ngữ thượng dã; trung nhơn dĩ hạ, bất khả dĩ ngữ thượng dã".
Bực trung trở lên, thì có thể dùng lời cao mà nói được; từ bực trung trở xuống, không thể dùng lời nói cao mà nói được nữa. Một câu đọc thuộc lòng thuở nhỏ, đến nay mới hiểu được ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!