/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

ĐIỀU BẤT NGỜ TỪ ĐỒNG XU CUỐI CÙNG CHO ĐI

3797 15:21, 02/07/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

ĐIỀU BẤT NGỜ TỪ ĐỒNG XU CUỐI CÙNG CHO ĐI

Vì sự lương thiện, chính trực và lòng nhân ái của mình mà chàng trai trẻ đã nhận lại sự giúp đỡ ngoài sức tưởng tượng.

Victor sinh ra trong một gia đình nghèo khó ở nước Anh. Cha mẹ của cậu đều dựa vào làm thuê để sinh sống. Mặc dù gia đình họ sinh sống trong nghèo khó, nhưng mọi thành viên đều không vì vậy mà đánh mất đi sự chính trực, lòng lương thiện và nhân ái.

Khi còn bé, Victor đã từng gặp một ông lão ăn mày đáng thương gõ cửa xin ăn. Lúc ấy đang là giữa mùa đông, bên ngoài gió tuyết không ngừng thổi, gió rét căm căm, ông lão ăn xin vừa đói vừa lạnh. Mẹ Victor trên tay chỉ còn vẻn vẹn mấy đồng tiền lẻ, nhưng liền đưa hết cho ông lão ăn mày. Victor nhìn mẹ một cách vô cùng khó hiểu.

Người mẹ nhẹ nhàng nói với Victor: “Chúng ta ăn ít đi một bữa thì có thể cứu sống được một mạng người”. Victor lớn lên trong hoàn cảnh luôn chứng kiến những lời nói và việc làm mẫu mực của cha và mẹ.

Vài năm sau đó, Victor khi ấy đã trưởng thành, trong một lần gặp gỡ bạn bè, anh quen được một cô gái có dung mạo xinh đẹp. Thế rồi rất nhanh, ngay sau đó hai người họ yêu nhau.

Nhưng, cha của cô gái là một vị quan tòa, không muốn con gái mình cưới một người thanh niên nghèo chỉ có hai bàn tay trắng. Vì vậy, ông đã nói: “Khi nào cậu kiếm được đủ một vạn bảng Anh thì mới nhắc tới hôn sự này.”

Một vạn bảng Anh, đối với một người trẻ tuổi vừa mới ra ngoài xã hội mà nói, thật sự là điều không thể nào thực hiện được. Victor vô cùng thất vọng đi tìm người bạn tốt của mình để tâm sự giải sầu.

Daniel, bạn của Victor, là một họa sĩ trẻ tuổi, đang ở nhà vẽ một bức chân dung về một người ăn mày. Anh ta mời người ăn mày đến làm người mẫu. Người ăn mày này ăn mặc quần áo cũ rách, khom người, một tay chống gậy, một tay cầm bát hướng về phía trước, trên trán còn hằn sâu vài nếp nhăn.

Victor nhìn thấy hình ảnh này, trong lòng vô cùng xúc động vì nhớ đến người ăn mày năm xưa ở trước cửa nhà mình. Trò chuyện một lúc, anh biết được người bạn của mình trả cho ông lão đó tiền công là 10 xu/1 giờ. Victor không khỏi xấu hổ vì sự keo kiệt của người bạn. Lúc này, người gác cổng trước nhà đến báo, Daniel có người tìm gặp vì thế anh ta vội đi và để Victor ngồi lại với ông lão ăn mày.

Victor nhìn thấy bộ dạng đáng thương của ông lão ăn mày, tay không tự chủ được mà đưa vào túi quần, móc móc một lúc. Cuối cùng cũng không bị thất vọng, anh ta móc ra được một bảng Anh tiền xu. Thừa dịp Daniel còn chưa quay lại, Victor liền mau chóng nhét đồng xu vào tay ông lão. Ông lão ăn mày ngẩng đầu lên đầy kinh ngạc nhìn Victor, tiếp nhận mà không nói một lời nào.

 

Sau đó, trong một lần tụ họp bạn bè, Victor gặp lại Daniel, anh ta bèn hỏi thăm xem bức chân dung người ăn mày của Daniel đã hoàn thành chưa? Daniel nói cho Victor biết, ông lão ăn mày kia vốn dĩ chính là nam tước Alfred Adler, một vị danh môn vọng tộc. Sản nghiệp của ông ấy nhiều vô kể, hàng năm đều tặng một số tiền từ thiện rất lớn cho các tổ chức và trường đại học. Ông sở dĩ muốn để Daniel vẽ mình thành một tên ăn mày cũng bởi vì lòng hiếu kỳ, muốn xem xem khi mình là một tên ăn mày thì bộ dạng sẽ như thế nào?

Victor nghe xong tình huống chân thật này trong lòng vô cùng kinh ngạc. Anh cảm thấy xấu hổ vô cùng vì sự khinh suất lỗ mãng của mình khi đó, anh chỉ tiếc là không có một cái lỗ nào để chui xuống. Victor nghĩ: “Người ta là phú ông tiền tỷ, còn ngươi chỉ có một đồng bảng Anh tiền xu mà đến bố thí sao? Thật là không biết lượng sức mình!” Victor trong lòng cảm thấy vô cùng bất an.

Không lâu sau đó, Victor nhận được một bức thư do nam tước Alfred Adler gửi đến. Trong thư viết: “Chàng trai trẻ, ta vì sự lương thiện, chính trực và tấm lòng nhân ái của cậu mà cảm thấy tự hào. Ta được Daniel kể cho nghe về câu chuyện tình yêu đẹp đẽ của cậu. Bức thư này có lẽ có thể giúp cậu biến câu chuyện tình yêu đẹp đẽ ấy này thành sự thực”.

Trong bức thư còn kèm theo một tấm thiệp chúc mừng, bên trong kẹp tờ chi phiếu một vạn bảng Anh. Trong đó có đề: “Lễ vật thành hôn dành cho anh Victor cùng cô Alister! Một lão ăn mày kính tặng!”

 

Mai Trà biên dịch

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Một việc tốt dù nhỏ cũng có ý nghĩa rất lớn
27 11:36, 20/05/2021
0 0 23,830 0.0
Một ngày kia, Mark đang trên đường từ trường trở về nhà sau buổi học. Dọc đường cậu thấy một cậu bé cũng trạc tuổi như cậu đang đi phía trước làm rớt bọc đồ mang trên vai, trong đó rơi ra rất nhiều sách vở, còn có cả hai cái áo len, một đôi găng tay, một cây gậy chơi bóng chày và một máy thu băng.
Mark ...
Giá trị thật sự của cuộc sống này là gì?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
26 13:58, 13/05/2021
0 0 23,619 0.0
Một ông chủ giàu có và đầy quyền lực của một ngân hàng đầu tư ở New York đi nghỉ mát ở một ngôi làng nhỏ yên tĩnh thuộc miền duyên hải Mexico. Gần trưa, khi đang thư giãn và tận hưởng vẻ đẹp của biển xanh, ông trông thấy một ngư dân trở về sau chuyến ra khơi. Khi người đàn ông Mexico xách hai con cá ngừ ...
Ðừng hành động khi đang giận dữ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
25 13:57, 13/05/2021
0 0 27,550 0.0
Một hôm, một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá.


Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.”


Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức.


Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi ...
Bài học cuộc sống
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
13 15:14, 10/05/2019
0 0 32,556 0.0
Có một y tá trẻ vừa mới ra trường, chăm sóc bệnh nhân đầu tiên là Eileen. Eileen mắc phải chứng bệnh rất nặng, chỉ nằm chờ chết, vì những mạch máu trong não cô đã bị vỡ ra. Nửa thân người cô đã mất cảm giác, dần dần toàn thân cô giống như khúc gỗ, rồi bị hôn mê. Các nhân viên bệnh viện mỗi ngày lật ...
Chuyện… Chiếc áo
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
14 15:14, 10/05/2019
0 0 26,985 0.0
Bà cụ năm nay đã 80 tuổi. Con trai đã lớn, đã lập gia đình và đưa vợ con lên thành phố sinh sống. Rất nhiều lần cậu con trai muốn đón bà lên ở cùng. Nhưng từ lâu bà đã quen với tình cảm lũy tre làng, ngửi quen mùi thơm của lúa rạ. Và bà quyết định ở lại. Sức khỏe tuy đã yếu nhưng biết tin sinh nhật cháu ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!