
Đôi khi bạn nhìn mẹ mình và nhận biết mình đã già, đúng y như cách mẹ nhìn bạn lớn lên và biết rằng bà ấy ko còn trẻ.
Đôi khi bạn cứ nghĩ những nhánh cây ra hoa thắm đượm bầu trời mới lãng mạn, mềm mại, chứ ít khi để ý những thân cây xù xì vẫn trổ những lá non phủ lông tơ mềm mượt, vẽ lên nền trời bao la sự lãng mạn duyên dáng!
Khi bạn sinh ra đời, mẹ ko dùng cả bàn tay thô ráp để vuốt ve bạn, bà dùng những đầu ngón mềm mại để nâng bàn tay bé bỏng của bạn.
Khi bạn lớn lên, mẹ già đi và hai người vẫn cứ nắm lấy bàn tay nhau, siết chặt!
Mãi đến khi bà thật sự rất già, bà lại có khuynh hướng dùng những đầu ngón tay để chạm vào thân thể bạn, như đang sờ chạm vào một kiệt tác quí giá và thiêng liêng.