/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Đừng vội vàng biến mất

3846 08:52, 04/09/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Đừng vội vàng biến mất

Đừng vội vàng rút lui khỏi thế giới này chỉ vì bạn đang thấy mình chậm hơn người khác. Đôi khi, chỉ cần một cuộc trò chuyện đủ lặng, một người đủ hiểu, và một nụ cười bất chợt cũng đủ để níu bạn ở lại. 

  •  

Đừng vội vàng gấp lại trang đời chỉ vì một đoạn mực nhòe.

Chiều hôm đó trời mưa dầm, mưa không lớn nhưng dai dẳng, thấm cả vào lòng. Quán cà phê nơi cô ngồi nằm trên dốc cao, trần thấp, ánh đèn vàng ấm, bàn ghế gỗ có vài vết xước cũ. Không gian thơm mùi cà phê rang mới, nhưng lạnh lẽo theo một cách nào đó rất lặng lẽ. 

 

Cô mở laptop, định làm nốt phần việc dang dở, nhưng đôi mắt cứ chốc chốc lại dừng lại ở ô cửa kính phủ đầy sương. Bên ngoài, những chiếc áo mưa bạc màu lướt qua như những chiếc bóng mờ. 

Cô là họa sĩ minh họa tự do, sống bằng các đơn hàng từ khách nước ngoài. Công việc nhìn vào tưởng yên bình ngồi vẽ ở bất kỳ đâu, không sếp không văn phòng, nhưng chỉ có cô biết đó là sự yên bình rỗng ruột. Áp lực từ những deadline không tiếng động, cảm giác lạc lõng giữa guồng quay của những người bạn đang làm trong các công ty lớn, dần biến cô thành người hay giật mình mỗi khi điện thoại đổ chuông. Mấy tháng nay, cô đã từ chối vài dự án lớn chỉ vì không đủ sức. Không phải thể chất, mà là tinh thần. Cô kiệt sức vì chính mình.

Lúc ấy, Hưng bất ngờ xuất hiện, một người bạn cũ của cô, họ từng học mỹ thuật cùng nhau, sau Hưng chuyển sang làm giáo viên vẽ cho trẻ tự kỷ. Anh ngồi đối diện cô, mang theo ấm trà nóng và ánh nhìn bình thản. 

Sau vài câu xã giao, Hưng hỏi, không vòng vo: “Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?” Cô không trả lời. Hưng nhìn xuống đôi giày của cô rồi nhếch môi cười, “Là vì đôi giày đen sứt gót này à?” Cô bật cười, cười thật, lần đầu sau nhiều tuần chỉ biết thở dài. 

Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?

Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?

Anh cười theo, nhưng ánh mắt thì không đùa. Rất khẽ, anh nói: “Đừng cười kiểu đó. Nếu cậu cười như thế thêm một chút nữa, cậu sẽ muốn ở lại với cuộc đời này đấy.” 

 

Cô nhìn anh, trong vài giây, cảm giác như mình bị đọc vị hoàn toàn. Cô chưa từng nói với ai rằng mình từng nghĩ đến chuyện biến mất. Không phải vì muốn chết, mà vì không muốn sống theo cách này mãi mãi.

Anh tiếp lời, giọng chậm và thật: “Cậu luôn ép mình phải vẽ thật đẹp, thật nhanh, thật hợp xu hướng, nhưng không phải tiêu chuẩn nào cũng là yêu cầu thật. Cậu đang sống giữa chủ nghĩa hoàn hảo do chính mình bày ra.” 

Cô quay mặt đi, không phải vì xấu hổ, mà vì cảm giác mình vừa bị ai đó chạm vào một vết thương còn chưa liền da. 

Hưng không trách, cũng không dỗ dành. Anh chỉ kể cô nghe chuyện một đứa học trò nhỏ, vẽ một ngôi nhà không có cửa. Khi Hưng hỏi vì sao, nó nói: “Vì con không muốn ai vào.” 

Rồi anh nói: “Cậu giống đứa bé đó, vẽ mãi mà quên chừa một cánh cửa để chính mình bước ra.” 

 

Cô cúi đầu, nghe tim mình đập chậm lại.

Hưng rót thêm trà. Hơi nước bốc lên mờ cả mặt kính. Anh nói như đang kể cho gió nghe: “Hầu hết mọi người đều đánh giá quá cao những gì mình phải làm trong một năm, nhưng lại đánh giá quá thấp những điều mình có thể làm trong hai ba thập kỷ. Cậu mới đi vài bước, đừng vội nghĩ mình đã lạc đường.”

Cô không nói gì nữa. Trong không gian đầy mùi mưa và mùi trà nóng, tiếng vẽ đầu tiên trong đầu cô vang lên. Không phải từ áp lực, mà là từ chính nhu cầu muốn sống, muốn thử lại. 

Cô quay sang anh, khẽ nói: “Cảm ơn cậu.” 

Anh cười, như thể đã đợi câu đó từ rất lâu.

 

Tú Uyên biên tập

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

XẢ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
56 11:34, 26/05/2021
0 0 24,598 0.0

Trên chuyến tàu cao tốc, cụ ông sơ ý đánh rơi một chiếc giày mới mua xuống đường qua cửa sổ, mọi người xung quanh thấy vậy mới xuýt xoa tiếc thay cho cụ, ai ngờ cụ lại nhanh tay ném luôn chiếc giày còn lại xuống đường khiến mọi người hết sức ngạc nhiên.

Cụ ông thấy mọi người kinh ngạc mới giải thích: ...
BUÔNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
55 11:32, 26/05/2021
0 0 23,085 0.0
Đối với buông
Hai hòa thượng cùng nhau đi ra ngoài có công việc, giữa đường gặp một quả phụ muốn đi sang bên kia suối nhưng không biết làm cách nào, vì muốn qua suối thì phải lội xuống nước mà như vậy sẽ làm quần áo ướt, người ngoài nhìn thấy sẽ không hay.

Một trong hai hòa thượng chủ động cõng góa phụ ...
KHIÊM HẠ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
35 11:47, 25/05/2021
0 0 29,214 0.0
Người có thể giữ được sự khiêm nhường, ôn hậu, điềm tĩnh cũng sẽ giống như đại địa, vĩnh viễn coi mình thấp hơn người khác, là bàn đạp cho người khác phát triển nhưng lại không có ai dám phủ nhận sự vĩ đại của họ. Người có thể giữ được sự khiêm nhường cũng như biển lớn, có thể dung nạp trăm ...
TRÀ Ý NHÂN SINH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
33 11:39, 25/05/2021
0 0 24,466 0.0
Hiểu được tâm ý của người mà thuận theo đó là trà ý nhân sinh, là một loại đại khí, là một loại mênh mông vô ngần.

Trà thanh tịnh, tâm bình thản. Dùng tâm bình thản cảm nhận thanh tịnh trà, dùng thanh tịnh trà để nuôi dưỡng tâm bình thản. Cũng giống như “Tâm ngoại vô Phật”, trà đạo cũng không mang nhiều ...
HẠNH PHÚC GIÃN DỊ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
32 11:15, 25/05/2021
0 0 52,768 0.0
Hiểu được tâm ý của người mà thuận theo đó là trà ý nhân sinh, là một loại đại khí, là một loại mênh mông vô ngần.
Trà thanh tịnh, tâm bình thản. Dùng tâm bình thản cảm nhận thanh tịnh trà, dùng thanh tịnh trà để nuôi dưỡng tâm bình thản. Cũng giống như “Tâm ngoại vô Phật”, trà đạo cũng không mang nhiều ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!