/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Đừng vội vàng biến mất

3846 08:52, 04/09/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Đừng vội vàng biến mất

Đừng vội vàng rút lui khỏi thế giới này chỉ vì bạn đang thấy mình chậm hơn người khác. Đôi khi, chỉ cần một cuộc trò chuyện đủ lặng, một người đủ hiểu, và một nụ cười bất chợt cũng đủ để níu bạn ở lại. 

  •  

Đừng vội vàng gấp lại trang đời chỉ vì một đoạn mực nhòe.

Chiều hôm đó trời mưa dầm, mưa không lớn nhưng dai dẳng, thấm cả vào lòng. Quán cà phê nơi cô ngồi nằm trên dốc cao, trần thấp, ánh đèn vàng ấm, bàn ghế gỗ có vài vết xước cũ. Không gian thơm mùi cà phê rang mới, nhưng lạnh lẽo theo một cách nào đó rất lặng lẽ. 

 

Cô mở laptop, định làm nốt phần việc dang dở, nhưng đôi mắt cứ chốc chốc lại dừng lại ở ô cửa kính phủ đầy sương. Bên ngoài, những chiếc áo mưa bạc màu lướt qua như những chiếc bóng mờ. 

Cô là họa sĩ minh họa tự do, sống bằng các đơn hàng từ khách nước ngoài. Công việc nhìn vào tưởng yên bình ngồi vẽ ở bất kỳ đâu, không sếp không văn phòng, nhưng chỉ có cô biết đó là sự yên bình rỗng ruột. Áp lực từ những deadline không tiếng động, cảm giác lạc lõng giữa guồng quay của những người bạn đang làm trong các công ty lớn, dần biến cô thành người hay giật mình mỗi khi điện thoại đổ chuông. Mấy tháng nay, cô đã từ chối vài dự án lớn chỉ vì không đủ sức. Không phải thể chất, mà là tinh thần. Cô kiệt sức vì chính mình.

Lúc ấy, Hưng bất ngờ xuất hiện, một người bạn cũ của cô, họ từng học mỹ thuật cùng nhau, sau Hưng chuyển sang làm giáo viên vẽ cho trẻ tự kỷ. Anh ngồi đối diện cô, mang theo ấm trà nóng và ánh nhìn bình thản. 

Sau vài câu xã giao, Hưng hỏi, không vòng vo: “Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?” Cô không trả lời. Hưng nhìn xuống đôi giày của cô rồi nhếch môi cười, “Là vì đôi giày đen sứt gót này à?” Cô bật cười, cười thật, lần đầu sau nhiều tuần chỉ biết thở dài. 

Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?

Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?

Anh cười theo, nhưng ánh mắt thì không đùa. Rất khẽ, anh nói: “Đừng cười kiểu đó. Nếu cậu cười như thế thêm một chút nữa, cậu sẽ muốn ở lại với cuộc đời này đấy.” 

 

Cô nhìn anh, trong vài giây, cảm giác như mình bị đọc vị hoàn toàn. Cô chưa từng nói với ai rằng mình từng nghĩ đến chuyện biến mất. Không phải vì muốn chết, mà vì không muốn sống theo cách này mãi mãi.

Anh tiếp lời, giọng chậm và thật: “Cậu luôn ép mình phải vẽ thật đẹp, thật nhanh, thật hợp xu hướng, nhưng không phải tiêu chuẩn nào cũng là yêu cầu thật. Cậu đang sống giữa chủ nghĩa hoàn hảo do chính mình bày ra.” 

Cô quay mặt đi, không phải vì xấu hổ, mà vì cảm giác mình vừa bị ai đó chạm vào một vết thương còn chưa liền da. 

Hưng không trách, cũng không dỗ dành. Anh chỉ kể cô nghe chuyện một đứa học trò nhỏ, vẽ một ngôi nhà không có cửa. Khi Hưng hỏi vì sao, nó nói: “Vì con không muốn ai vào.” 

Rồi anh nói: “Cậu giống đứa bé đó, vẽ mãi mà quên chừa một cánh cửa để chính mình bước ra.” 

 

Cô cúi đầu, nghe tim mình đập chậm lại.

Hưng rót thêm trà. Hơi nước bốc lên mờ cả mặt kính. Anh nói như đang kể cho gió nghe: “Hầu hết mọi người đều đánh giá quá cao những gì mình phải làm trong một năm, nhưng lại đánh giá quá thấp những điều mình có thể làm trong hai ba thập kỷ. Cậu mới đi vài bước, đừng vội nghĩ mình đã lạc đường.”

Cô không nói gì nữa. Trong không gian đầy mùi mưa và mùi trà nóng, tiếng vẽ đầu tiên trong đầu cô vang lên. Không phải từ áp lực, mà là từ chính nhu cầu muốn sống, muốn thử lại. 

Cô quay sang anh, khẽ nói: “Cảm ơn cậu.” 

Anh cười, như thể đã đợi câu đó từ rất lâu.

 

Tú Uyên biên tập

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

LỜI PHẢN BÁC ĐANH THÉP DÀNH CHO KẺ KHÔNG TÔN TRỌNG VĂN HỌC VIỆT NAM !
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3712 07:05, 31/03/2025
0 0 7,489 10.0
GIÁO SƯ TRẦN VĂN KHÊ : NGÀI CHƠI VỚI AI MÀ KHÔNG BIẾT MỘT ÁNG VĂN NÀO CỦA NƯỚC VIỆT...?Giáo sư Trần Văn Khê được mời dự buổi sinh hoạt của Hội Truyền bá Tanka Nhật Bản, tổ chức tại Paris (Pháp). Tham dự hầu hết là người Nhật và người Pháp, duy chỉ mình ông là người Việt. Diễn giả hôm đó là một cựu ...
Ngẫm
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3711 19:00, 28/03/2025
1 0 8,059 10.0
Trong Thế chiến II, nhà toán học thiên tài Abraham Wald được giao nhiệm vụ tìm cách giúp máy bay ném bom sống sót tốt hơn. Quân đội chỉ cho ông những chiếc máy bay trở về với đầy vết đạn và hỏi nên gia cố phần nào.Hầu hết mọi người sẽ nói: “Bọc giáp ở những chỗ có nhiều vết đạn nhất”.Nhưng Wald lại ...
THIỆN NIỆM LÀ HẠT GIỐNG, THIỆN TÂM LÀ ĐÓA HOA VÀ THIỆN HẠNH LÀ MỘT TRÁI CHÍN NGỌT
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3710 09:00, 28/03/2025
0 0 11,171 0.0
Cha một đời tiết kiệm, nhưng mỗi khi gặp những người khó khăn cơ nhỡ, ông chưa bao giờ do dự hay tính toán. Ngay cả khi phải chắt chiu từng đồng không ăn không uống, ông cũng cố gắng hết sức để giúp đỡ người nghèo. Có một lần, cha đã đưa tất cả lộ phí đi đường của mình cho một người già bị ...
CAO NHÂN KẾT GIAO BẰNG HỮU NHƯ THẾ NÀO?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3709 09:00, 27/03/2025
0 0 7,645 0.0
Những bậc trưởng bối thường nói rằng: Trong đời người rất khó có được người bạn tâm giao thực sự. Vậy bậc cao nhân đã kết giao bằng hữu như thế nào?Khi mới bước vào đời, gặp ai chỉ hơi hợp ý một tí chúng ta cũng dễ coi đó là tri kỷ của mình, nhưng giao tiếp lâu rồi mới thấy đó vẫn chưa thể gọi ...
MỘT TÁCH TRÀ, CHỨA ĐỰNG CẢ NHÂN SINH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3708 13:00, 26/03/2025
0 0 10,579 0.0
Uống trà là một loại tâm tình, thưởng trà lại là một loại tâm cảnh. Tay nâng một tách trà thơm, tấm lòng giản đơn, quên hết muộn phiền. Một tách trà, chứa đựng cả nhân sinh.Làm người cần có một chút hờ hững; hờ hững với danh lợi, lãnh đạm trước thế sự, bình thản với vinh nhục, thờ ơ trước ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!