/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Đừng vội vàng biến mất

3846 08:52, 04/09/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Đừng vội vàng biến mất

Đừng vội vàng rút lui khỏi thế giới này chỉ vì bạn đang thấy mình chậm hơn người khác. Đôi khi, chỉ cần một cuộc trò chuyện đủ lặng, một người đủ hiểu, và một nụ cười bất chợt cũng đủ để níu bạn ở lại. 

  •  

Đừng vội vàng gấp lại trang đời chỉ vì một đoạn mực nhòe.

Chiều hôm đó trời mưa dầm, mưa không lớn nhưng dai dẳng, thấm cả vào lòng. Quán cà phê nơi cô ngồi nằm trên dốc cao, trần thấp, ánh đèn vàng ấm, bàn ghế gỗ có vài vết xước cũ. Không gian thơm mùi cà phê rang mới, nhưng lạnh lẽo theo một cách nào đó rất lặng lẽ. 

 

Cô mở laptop, định làm nốt phần việc dang dở, nhưng đôi mắt cứ chốc chốc lại dừng lại ở ô cửa kính phủ đầy sương. Bên ngoài, những chiếc áo mưa bạc màu lướt qua như những chiếc bóng mờ. 

Cô là họa sĩ minh họa tự do, sống bằng các đơn hàng từ khách nước ngoài. Công việc nhìn vào tưởng yên bình ngồi vẽ ở bất kỳ đâu, không sếp không văn phòng, nhưng chỉ có cô biết đó là sự yên bình rỗng ruột. Áp lực từ những deadline không tiếng động, cảm giác lạc lõng giữa guồng quay của những người bạn đang làm trong các công ty lớn, dần biến cô thành người hay giật mình mỗi khi điện thoại đổ chuông. Mấy tháng nay, cô đã từ chối vài dự án lớn chỉ vì không đủ sức. Không phải thể chất, mà là tinh thần. Cô kiệt sức vì chính mình.

Lúc ấy, Hưng bất ngờ xuất hiện, một người bạn cũ của cô, họ từng học mỹ thuật cùng nhau, sau Hưng chuyển sang làm giáo viên vẽ cho trẻ tự kỷ. Anh ngồi đối diện cô, mang theo ấm trà nóng và ánh nhìn bình thản. 

Sau vài câu xã giao, Hưng hỏi, không vòng vo: “Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?” Cô không trả lời. Hưng nhìn xuống đôi giày của cô rồi nhếch môi cười, “Là vì đôi giày đen sứt gót này à?” Cô bật cười, cười thật, lần đầu sau nhiều tuần chỉ biết thở dài. 

Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?

Điều gì khiến cậu ghét bản thân đến vậy?

Anh cười theo, nhưng ánh mắt thì không đùa. Rất khẽ, anh nói: “Đừng cười kiểu đó. Nếu cậu cười như thế thêm một chút nữa, cậu sẽ muốn ở lại với cuộc đời này đấy.” 

 

Cô nhìn anh, trong vài giây, cảm giác như mình bị đọc vị hoàn toàn. Cô chưa từng nói với ai rằng mình từng nghĩ đến chuyện biến mất. Không phải vì muốn chết, mà vì không muốn sống theo cách này mãi mãi.

Anh tiếp lời, giọng chậm và thật: “Cậu luôn ép mình phải vẽ thật đẹp, thật nhanh, thật hợp xu hướng, nhưng không phải tiêu chuẩn nào cũng là yêu cầu thật. Cậu đang sống giữa chủ nghĩa hoàn hảo do chính mình bày ra.” 

Cô quay mặt đi, không phải vì xấu hổ, mà vì cảm giác mình vừa bị ai đó chạm vào một vết thương còn chưa liền da. 

Hưng không trách, cũng không dỗ dành. Anh chỉ kể cô nghe chuyện một đứa học trò nhỏ, vẽ một ngôi nhà không có cửa. Khi Hưng hỏi vì sao, nó nói: “Vì con không muốn ai vào.” 

Rồi anh nói: “Cậu giống đứa bé đó, vẽ mãi mà quên chừa một cánh cửa để chính mình bước ra.” 

 

Cô cúi đầu, nghe tim mình đập chậm lại.

Hưng rót thêm trà. Hơi nước bốc lên mờ cả mặt kính. Anh nói như đang kể cho gió nghe: “Hầu hết mọi người đều đánh giá quá cao những gì mình phải làm trong một năm, nhưng lại đánh giá quá thấp những điều mình có thể làm trong hai ba thập kỷ. Cậu mới đi vài bước, đừng vội nghĩ mình đã lạc đường.”

Cô không nói gì nữa. Trong không gian đầy mùi mưa và mùi trà nóng, tiếng vẽ đầu tiên trong đầu cô vang lên. Không phải từ áp lực, mà là từ chính nhu cầu muốn sống, muốn thử lại. 

Cô quay sang anh, khẽ nói: “Cảm ơn cậu.” 

Anh cười, như thể đã đợi câu đó từ rất lâu.

 

Tú Uyên biên tập

0 0 2,728 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

LẠM BÀN VỀ “QUÂN TỬ”
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2457 15:21, 13/02/2023
0 0 24,367 0.0
“Đức giả bổn dã, tài giả mạt dã, ngoại bổn nội mạt, tranh dân thi đoạt. Thị cố tài tụ tắc dân tán, tài tán tắc dân tụ.
Tạm dịch: Đức là cái gốc, của là cái ngọn. Để cái gốc ra ngoài (coi thường cái đức) để cái ngọn vào trong (coi trọng của cải) thì sẽ phải tranh dân đoạt lợi.”

Đã là người ...
ĐỪNG QUÊN CÁM ƠN!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2455 17:58, 11/02/2023
0 0 27,764 0.0
ĐỪNG QUÊN CÁM ƠN!

"Các gốc rễ của tất cả việc tốt đến từ nguồn gốc của sự hiểu rõ giá trị của lòng tốt".

- Đức Đạt Lai Lạt Ma –

Có một truyền thuyết kể rằng: Có hai người cùng đi gặp Thượng Đế hỏi lối đi lên Thiên Đường. Thấy hai người đói lả, Thượng Đế cho mỗi người một suất ...
BỨC THƯ CỦA CHARLIE CHAPLIN GỬI CON GÁI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2452 08:56, 10/02/2023
0 0 22,483 0.0
BỨC THƯ CỦA CHARLIE CHAPLIN GỬI CON GÁI


Vua hề Charlie Chaplin có 12 người con, năm 1965, ở tuổi 76, Charlie viết thư cho cô con gái 21 tuổi của mình Geraldine, diễn viên múa ở Paris.


“Con yêu của bố!


Đêm nay là đêm Giáng Sinh. Các anh, chị của con đang ngủ. Thậm chí mẹ con cũng đã ngủ rồi. Con ở xa bố biết bao! Nhưng ...
Trộm Sách
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2450 12:21, 08/02/2023
0 0 21,558 0.0
Câu truyện ấm áp lòng những ngày cuối cùng của năm.
Thầm cảm ơn người viết & người share câu truyện, đâu đó có những tấm lòng thầm lặng ấm lòng đến lạ!

Trộm sách.
Vào một ngày nọ của nhiều năm về trước, cô giáo này đang nghỉ trưa ở nhà thì bỗng nhiên chuông điện thoại vang ...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2444 10:32, 03/02/2023
0 0 22,787 0.0
Một ông lão ăn mặc rách rưới đi vào nhà hàng mới vừa tổ chức xong bữa tiệc ăn uống linh đình. Ông rút từ trong túi quần ra mấy chiếc túi ni-lông rồi trút các món ăn thừa vào túi.

Bởi vì xung quanh vẫn còn rất nhiều người nên không có ai chú ý đến ông lão. Hôm đó đúng là ngày quản lý nhà hàng tới kiểm ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!