/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

KHÔNG OÁN, KHÔNG CẦU, KHÔNG DAY DƯA

3873 10:24, 08/10/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

KHÔNG OÁN, KHÔNG CẦU, KHÔNG DAY DƯA

Có những điều không cần biện minh, cũng không cần nhắc lại. Giữ cho lòng thanh tịnh, không phải là vì cao ngạo, mà là để tâm tránh bị ô nhiễm bởi những điều chẳng xứng gọi là thiện niệm. Tâm, vốn như hồ nước tĩnh. Một hòn đá ném xuống, không phân lớn nhỏ, cũng khuấy đục đáy sâu. Kẻ ghét mình, vốn chẳng liên quan gì đến Đạo mình đi, lòng mình giữ, lẽ mình tin. Chấp làm gì.


Người không ưa ta, ta không vướng

Kẻ phàm tục thường hay xét đoán. Họ không nhìn bằng tâm, mà bằng lớp lăng kính vấy đục bởi ganh tị, thành kiến, hoặc những trải nghiệm riêng họ.

Có người chưa hề nói với ta một câu, đã thầm phán xét ta như thể cả đời ta là do họ nắm chắc trong tay. Có người chưa từng cùng ta trải qua gian khó, đã vội đóng khung nhân cách. Làm sao ta có thể lấy ánh mắt lầm lạc của họ, mà đo lường giá trị của ta?

Thế nên, càng không được thích, lại càng nên giữ khoảng cách. Không phải vì sợ tổn thương, mà vì không muốn sa vào phân tranh vô nghĩa.

Tâm nếu còn muốn chứng minh, tức là còn chấp niệm. Lòng nếu còn muốn được hiểu, tức là chưa an nhiên.

Người không hiểu mình, chưa chắc là vì mình sai, và mình cũng chẳng cần đúng sai làm gì, họ chỉ đang nói điều họ muốn thấy, không phải sự thật khách quan. Mà sự thật, vốn không cần biện hộ, thời gian và tấm lòng tự nó sẽ làm sáng tỏ tất cả.

Kẻ quân tử, đi giữa chốn bụi hồng mà không lấm bùn. Không phải vì đất không dơ, mà vì lòng chẳng muốn cúi xuống vơ vét nó.


Họ biết lui khi cần, nhường khi nên, nhẫn khi phải, và im lặng khi lời nói trở nên dư thừa. Không nhắc đến ai, không nói xấu ai, không đem tâm mình đi rắc gieo hiềm khích. Không phải vì nhu nhược, mà vì hiểu rõ: mỗi lần mở miệng tổn người, chính là một lần bào mòn phẩm hạnh của bản thân.

Kẻ càng tu dưỡng, lại càng ít kể lể. Họ không rêu rao ai đã thương tổn mình, vì không muốn oán khí tiếp tục lưu chuyển. Họ càng không than vãn, vì biết mỗi tiếng than là một lần gieo khổ cho tâm thức. Im lặng của người có Đạo không phải là trốn tránh, mà là dừng lại để soi vào nội tâm, xem bản thân còn gì chưa tịnh, chưa buông.

Tâm không dính mắc, thì chuyện thị phi trần thế chẳng thể len vào. Lời người qua, tai nghe nhưng không chứa. Lòng như gương sáng, phản chiếu mà không giữ lại. Đó là cảnh giới của người biết chọn lọc những gì nên đi vào trong tâm và những gì nên rời đi trong yên lặng.

Có người hỏi: “Làm sao để không giận khi bị xem thường?”
Câu trả lời là: “Không đặt mình dưới ánh nhìn của họ.”

Khi ta thấy giá trị của mình không nằm trong đánh giá của người khác, thì sự khinh thường kia chẳng còn lực tác động. Người ta có thể phủ nhận, xuyên tạc, bài bác, thậm chí vu oan, nhưng họ không thể chạm đến cốt lõi nội tâm của một người đã định vị được bản thân mình.

Kẻ thích chứng minh, mãi mãi sống trong sự dao động. Kẻ ưa được hiểu, mãi mãi mang theo mối hoài nghi. Còn người đã hiểu rõ mình, thì không cần khẳng định, cũng chẳng cầu minh oan. Họ lặng lẽ làm điều đúng, đi đường ngay.

Không phải ai không thích ta đều là người xấu, và ta cũng không cần phải ghét họ để gọi là công bằng. Đôi khi, sự khác biệt tâm tính, hoàn cảnh, hoặc nhân duyên đời trước đã khiến cho hai dòng khí không thể hòa hợp. Chuyện ấy, nên xem như một phần trong cõi nhân sinh vô thường, không oán, không trách, không dây dưa.
 

Chẳng cần biện hộ, chẳng cần giải thích, chẳng cần hồi đáp những lời gièm pha. Hãy để lòng thanh như mặt hồ sau gió. Gió có thổi bao lâu, rồi cũng sẽ ngừng, nước sẽ phẳng lại. Kẻ gây động, tất phải tự hứng lấy dư âm. Còn ta, chỉ giữ sự lặng im, như người đi trong đêm tối nhưng lòng lại sáng như trăng rằm.

Hãy để người ghét ta được yên ổn với cảm xúc của họ. Ta không cần len vào trái tim họ, cũng chẳng mong họ sẽ hiểu. Cái cần hiểu, là chính ta có giữ được khí tiết, phẩm hạnh và lòng từ giữa ngang trái đó không.

Không hằn học, không cay đắng. Chỉ lặng lẽ rút về, như cánh chim không để lại dấu vết giữa bầu trời xanh.

 

Nguyên Tác An Hậu

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

NGƯỜI BẠN GẶP ĐỀU LÀ NGƯỜI NÊN GẶP
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3725 08:00, 17/04/2025
0 0 8,095 0.0
Người bạn gặp đều là người nên gặp, chuyện xảy ra trong đời, đều là chuyện cần xảy raKhông kể là bạn gặp ai, họ đều là những người cần xuất hiện trong đời bạn. Không kể xảy ra chuyện gì, đó đều là chuyện cần phải xảy ra. Không kể sự tình bắt đầu vào thời khắc nào, đó đều là thời khắc ...
NGƯỜI THIẾU LỄ SẼ NGANG NGƯỢC, XÃ HỘI THIẾU LỄ SẼ RỐI REN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3724 15:40, 16/04/2025
0 0 7,804 0.0
Xã hội thời cổ đại vô cùng coi trọng lễ nghi. Lễ nghi là quy phạm điều chỉnh đạo đức và hành vi của con người, cũng là biểu tượng của văn minh xã hội, là một trong những truyền thống tốt đẹp của người xưa.Tầm quan trọng của lễTrong lịch sử, lễ nghi không ngừng được tu chỉnh, hoàn thiện, kế thừa ...
TRONG CUỘC ĐỜI NÀY, ÍT NHẤT HÃY MỘT LẦN LÀM KẺ NGỐC
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3723 09:57, 14/04/2025
0 0 8,352 0.0
Bạn của tôi giới thiệu cho tôi một cuốn sách, kể về câu chuyện kiên trì trồng quả táo trong 20 năm của một người Nhật Bản tên là Kimura. Đây đương nhiên không phải là một cuốn sách về kỹ thuật nông lâm nghiệp, chính xác mà nói, đây là một cuốn sách khích lệ ý chí. Bởi vì, rất nhiều người sau khi đọc ...
CON NGƯỜI GẶP NHAU LÀ DO DUYÊN TRỜI, CÒN NHÂN DUYÊN ĐÓ CÓ GIỮ ĐƯỢC BAO LÂU THÌ LẠI DO NGƯỜI
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3721 09:00, 11/04/2025
1 0 7,356 0.0
“Tương ngộ tại Thiên, tương thủ tại nhân”, con người gặp nhau là do duyên Trời, còn nhân duyên đó có giữ được bao lâu thì lại do người. Con người gặp nhau là do duyên Trời, còn nhân duyên đó có giữ được bao lâu thì lại do người - Ảnh: InternetCác chuyên gia tại Đại học Harvard đã dành 75 năm để thực ...
ĐẠO LÝ NHÂN SINH: TRE TÀN KHÔNG ĐỔI TIẾT, HOA TÀN CÓ DƯ HƯƠNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3720 14:33, 10/04/2025
0 0 12,190 0.0
Trong sách “Kim cốc viên hoài cổ” của tác giả Thiệu Yết triều nhà Đường có viết: “Trúc tử bất biến tiết, hoa lạc hữu dư hương”, ý tứ chính là cây trúc dù chết cũng không thay đổi đốt, đóa hoa mặc dù tàn rụng cũng vẫn lưu giữ hương thơm. Câu thành ngữ này dùng để chỉ những người trung nghĩa ở ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!