/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Người hỏi về những khó khăn lớn nhất của đời người…

3888 07:12, 28/10/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Người hỏi về những khó khăn lớn nhất của đời người…


Một trong những khó khăn lớn nhất của đời người là dám bỏ đi những thứ làm mình mệt mỏi để sống hạnh phúc.

Có đôi chân rất mệt, nhưng không dám dừng lại, vì sợ không theo kịp đám đông. Có kẻ sợ bỏ lỡ những thứ hạnh phúc của đám đông, ồn ào vội vã chóng phai, nên đã nhiều lần đánh mất hạnh phúc thực sự.

Có đôi tay rất mỏi, vì cả nửa đời phải nắm giữ, nhưng không dám mở tay ra đặt xuống, vì sợ trong tay mình không còn gì. Có kẻ chỉ vì sợ mất một vài thứ bé nhỏ, không dám mở tay ra, nên không có cơ hội được chạm tay vào mọi thứ.

Có người ngồi mãi trong căn phòng cũ, âm u; cánh cửa luôn khép, và chiếc then cài được làm bằng thói quen và lời hứa cũ. Mỗi lần muốn mở cửa, kẻ ấy lại lưỡng lự, sợ gió len vào làm rơi một vài kỷ niệm, sợ ánh sáng bước vào làm phai mờ một vài thứ của ngày xưa. Vì sợ mất mát, họ ở mãi trong căn phòng tối. Có kẻ mãi nhốt mình trong kỉ niệm cũ, rồi bỏ lỡ những ngày vui.

Có nỗi buồn như viên sỏi nhỏ nằm trong túi, mang lâu ngày thành quen, quen đến mức không nhận ra đang mang nó. Đôi lúc cũng thấy khó chịu, nhưng không dám bỏ đi vì nghĩ nó là bằng chứng cho một tình cảm từng có, một ký ức từng sống, nên luôn mang bên mình mỗi ngày, đi khắp nơi. Có kẻ mang theo mãi bên mình một vài nỗi buồn, rồi đánh mất những tháng ngày nhẹ tênh.

Buông bỏ, nói thì rất đơn giản, nhưng khi làm lại rất khó và rất lâu — khó như tháo rời một nút thắt đã bện vào ruột gan; lâu như mở cho hết một cuộn niềm tin và thói quen đã quấn chặt quanh trái tim trăm nghìn vòng.

Có lẽ, buông bỏ không phải là dũng khí của kẻ đứng trước một trận chiến, mà là dũng khí của kẻ dám quay lưng bước đi, chấp nhận mất một phần ký ức, mất những thứ đã rất thân quen. Nhưng đó không phải là phản bội ký ức, mà là trân trọng hiện tại và tương lai.

Người muốn mang theo thứ gì trên chuyến đi còn lại của mình?

 

Người ngủ an.

Vô Thường
Núi.27.10.2025
Om Mani Padme Hum

 

 

0 0 3,202 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Xin đừng làm mẹ khóc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
826 09:45, 30/07/2021
1 0 26,345 10.0
Xin đừng làm mẹ khóc
Con của tôi đâu? Người mẹ trẻ hỏi trong nỗi mừng vui sau một cuộc vượt cạn mệt nhọc. Với khuôn mặt rạng ngời, chị đón lấy đứa trẻ từ tay vị bác sĩ. Thế nhưng, nụ cười bỗng tắt lịm trên môi chị khi nhìn thấy cấu tạo tai ngoài của đứa bé không như những đứa trẻ khác.
Thế ...
Những vết đinh còn mãi
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
825 09:39, 30/07/2021
1 0 30,362 0.0
Những vết đinh còn mãi
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Một cậu bé nọ có tính xấu là rất hay nổi nóng. Một hôm, cha cậu đưa một túi đinh cho cậu rồi nói:
“Mỗi khi con nổi nóng với ai đó thì hãy chạy ra sau nhà và đóng một cây đinh lên cái hàng rào gỗ”.
Ngày đầu tiên, cậu bé đã đóng tất cả 37 cây đinh.
Nhưng ...
Cội nguồn của sự trưởng thành
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
824 09:34, 30/07/2021
0 0 30,443 1.0
Cội nguồn của sự trưởng thành
Hồi còn nhỏ, tôi có một người hàng xóm mà mọi người gọi là bác sĩ Gibbs. Ông không giống như bất kỳ bác sĩ nào tôi từng biết, ông rất giản dị và hiền từ, nhất là đối với bọn nhóc nghịch ngợm chúng tôi.
Ngoài giờ làm công việc cứu người, bác sĩ Gibbs thường trồng cây. ...
Tiếng chuông đưa tôi đi...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
812 12:55, 27/07/2021
0 0 26,665 0.0
Tiếng chuông đưa tôi đi...

Thắp một nén nhang trầm, tiếng chuông Tây Tạng quyện tròn căn phòng nhỏ, tôi để tôi phiêu lãng theo tiếng chuông về miền cao nguyên khoáng đạt. Không còn khung cảnh của xây dựng ngổn ngang, không còn khí hậu nóng bức của miền Trung gió Lào...

Tiếng chuông đưa tôi đi...

Tôi đi, nhưng chân ...
Vàng hay Thuốc độc
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
809 11:24, 27/07/2021
0 0 33,894 0.0
VÀNG HAY THUỐC ĐỘC
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

☘Một ông sư già gầy như que củi cùng một chủ tiểu, sau một ngày đi hoá duyên không mấy kết quả, đang thất thểu lê bước về chùa.
Để về chùa hai sư đồ phải đi qua một cánh rừng rậm rạp.
Ông sư già thì lặng lẽ bước đi, không ngó ngàng gì đến xung quanh.
Âu ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!