/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

"Tôi nhận cả hai"

3931 21:05, 23/12/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN

( từ)

Ở tuổi mười sáu, Mary đã giấu cô em gái mới ba tháng tuổi dưới lớp áo khoác của mình trên Chuyến tàu trẻ mồ côi (Orphan Train) hướng đến Kansas vào ngày 15 tháng 7 năm 1902.
​Trại trẻ mồ côi đã quy định rất rõ ràng: trẻ sơ sinh và thanh thiếu niên không được sắp xếp ở cùng nhau. Các gia đình nhận nuôi thường chỉ muốn một trong hai. Mary buộc phải lên tàu một mình và để em gái mình bị gửi đi nơi khác. Sự chia lìa là điều đã được định sẵn.
​Mary đã từ chối điều đó.
​Cô lẻn đưa đứa bé ra khỏi phòng nhà trẻ, gói ghém cẩn thận, giấu dưới lớp áo khoác rồi bước lên tàu. Nếu bị phát hiện, cả hai sẽ bị tống khứ trở lại New York. Mary nín thở và cầu nguyện.
​Suốt hai giờ đồng hồ, đứa bé không hề khóc. Mary siết chặt vạt áo khoác bằng tất cả sức lực, cảm nhận hơi ấm nhỏ bé áp sát vào lồng ngực mình. Những đứa trẻ khác nhận thấy sự bất thường dưới lớp vải áo. Chúng hiểu chuyện. Nhưng không ai nói một lời nào. Những đứa trẻ mồ côi bảo vệ lẫn nhau.
​Tại điểm dừng chân đầu tiên, các gia đình tập trung lại để chọn trẻ con. Mary bước xuống tàu với trái tim đập liên hồi, chiếc áo khoác nặng nề bất chấp cái nóng của tháng Bảy. Một cặp vợ chồng nông dân tiến lại gần. Họ muốn một cô gái khỏe mạnh để giúp việc nhà. Mary đồng ý ngay lập tức — quá nhanh.
​Người phụ nữ nheo mắt nghi ngờ và hỏi tại sao Mary lại mặc chiếc áo khoác dày như vậy trong thời tiết nóng nực này. Mary nói rằng mình thấy lạnh. Rồi lại bảo mình đang ốm. Cô nói bất cứ điều gì, miễn không phải là sự thật.
​Một nhiếp ảnh gia đã chụp lại khoảnh khắc đó: Mary bước xuống tàu, chiếc áo khoác phồng lên chứa đựng một bí mật, nỗi sợ hãi hằn rõ trên khuôn mặt. Những đứa trẻ khác đứng quan sát trong im lặng. Bức ảnh đã đóng băng sự tàn nhẫn của một hệ thống sẵn sàng chia cắt các gia đình chỉ vì như thế thì "đơn giản" hơn cho họ.
​Đúng lúc đó, đứa bé khóc lên.
​Người phụ nữ yêu cầu Mary phải cởi áo khoác ra. Mary lùi lại phía đoàn tàu. Người ta gọi những người quản lý đến.
​Trước khi họ kịp chạm vào cô, một người nông dân lớn tuổi bước tới. Đó là một người đàn ông góa vợ tên là Thomas. Ông đã im lặng quan sát tất cả từ đầu.
​— "Tôi nhận cả hai," ông nói. "Cô gái này và đứa bé."
​Mary bật khóc nức nở, hỏi ông có thật lòng không. Thomas gật đầu. Ông giải thích rằng mình đã mất đi gia đình vì một trận sốt. Ông thấu hiểu nỗi đau đó.
​Mary và em gái đã sống cùng Thomas suốt tám năm. Ông đối xử với họ như con gái ruột, chưa bao giờ coi họ là người làm thuê. Khi Mary tròn hai mươi bốn tuổi, ông trao lại trang trại cho cô.
​— "Con chính là đứa con gái mà ta đã mất," ông nói. — "Đây là nhà của con."
​Mary đã nuôi nấng em gái mình tại đó. Cô cho em đi học. Cô đã sống trên mảnh đất ấy suốt sáu mươi ba năm.
​Khi Mary qua đời vào năm 1973 ở tuổi tám mươi bảy, em gái cô đã đặt bức ảnh năm xưa trong tang lễ và kể lại câu chuyện.
​"Mary đã giấu tôi dưới áo khoác và mạo hiểm tất cả để chúng tôi được ở bên nhau. Thomas đã cứu chúng tôi bằng cách lựa chọn tình người thay vì những quy tắc. Bức ảnh này cho thấy khoảnh khắc mà lẽ ra chúng tôi đã mất tất cả. Nhưng thay vào đó, chúng tôi đã tìm thấy một người cha, một mái ấm và một cuộc đời. Tôi còn sống và vẹn nguyên cho đến ngày hôm nay là vì chị tôi đã không để bất kỳ ai mang tôi đi xa khỏi chị."
 

Sưu tầm

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Đi Qua Mùa Gió Thổi
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
1160 11:44, 19/09/2021
2 0 6,642 10.0
Đi qua mùa gió thổi


Chị bấu chặt vào cánh cửa, nhìn anh. Đôi mắt ngỡ ngàng pha lẫn hạnh phúc – thứ hạnh phúc chỉ có ở những người đã từng chờ đợi nhau hơn hai mươi năm ròng mới hiểu...

***

Hai mươi hai năm trước, chị còn là cô thiếu nữ sinh ra ở một miền quê nhiều nắng gió và nghèo. 18 tuổi, theo nguyện ...
CÔ BÉ CÓ TẤM LÒNG HIẾU THẢO
1157 17:54, 18/09/2021
1 0 6,402 0.0
Bố tôi vẫn thường nói với tôi: “Nó khổ hơn con rất nhiều, con đừng gαnh tị với nó.”

“Nó” là Ьé Ngần, con Ьé lαng thαng không có chα mẹ được Ьà tôi đem về nuôi trong một lần Ьà đi tàu từ Sài Gòn về. Bà tôi kể: lúc thấγ nó ngơ ngơ ngάc ngάc một mình trên sân gα, quần άo rάch rưới Ьẩn ...
HÃY HỌC CÁCH CHO ĐI TRƯỚC KHI MUỐN NHẬN VỀ
1138 00:03, 17/09/2021
1 0 6,594 0.0
Cuộc sống không dạy cho ta con đường nhanh nhất để thành công. Cuộc sống dạy cho ta cách để có thể tìm cho mình con đường đi đúng đắn nhất. Tùy theo suy nghĩ mỗi người mà họ sẽ có những sự lựa chọn khác nhau. Tuy nhiên, có một triết lý trong cuộc sống mà ai cũng cần phải biết, đó chính là sự cho và sự ...
Ngày cuối cùng bị mất
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
1113 08:46, 15/09/2021
1 0 6,399 10.0
Ngày cuối cùng bị mất

Tôi nghĩ về những đường thẳng chạy chéo trong không gian. Dù tôi có gặp lại Rei cả trăm lần, yêu cô cả trăm lần, thì cũng sẽ làm tổn thương và chia tay cô cả trăm lần đó. Chỉ cùng một lí do. Có lẽ tôi và cô yêu nhau, nhưng không ở cạnh nhau mãi được. Chẳng phải ngang trái cuộc đời ...
Bữa tiệc quan trọng nhất cuộc đời
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1105 13:52, 14/09/2021
1 0 33,045 10.0
Bữa tiệc quan trọng nhất cuộc đời
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Chị là Osin – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có.
Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn.
Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!