/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

"Tôi nhận cả hai"

3931 21:05, 23/12/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN

( từ)

Ở tuổi mười sáu, Mary đã giấu cô em gái mới ba tháng tuổi dưới lớp áo khoác của mình trên Chuyến tàu trẻ mồ côi (Orphan Train) hướng đến Kansas vào ngày 15 tháng 7 năm 1902.
​Trại trẻ mồ côi đã quy định rất rõ ràng: trẻ sơ sinh và thanh thiếu niên không được sắp xếp ở cùng nhau. Các gia đình nhận nuôi thường chỉ muốn một trong hai. Mary buộc phải lên tàu một mình và để em gái mình bị gửi đi nơi khác. Sự chia lìa là điều đã được định sẵn.
​Mary đã từ chối điều đó.
​Cô lẻn đưa đứa bé ra khỏi phòng nhà trẻ, gói ghém cẩn thận, giấu dưới lớp áo khoác rồi bước lên tàu. Nếu bị phát hiện, cả hai sẽ bị tống khứ trở lại New York. Mary nín thở và cầu nguyện.
​Suốt hai giờ đồng hồ, đứa bé không hề khóc. Mary siết chặt vạt áo khoác bằng tất cả sức lực, cảm nhận hơi ấm nhỏ bé áp sát vào lồng ngực mình. Những đứa trẻ khác nhận thấy sự bất thường dưới lớp vải áo. Chúng hiểu chuyện. Nhưng không ai nói một lời nào. Những đứa trẻ mồ côi bảo vệ lẫn nhau.
​Tại điểm dừng chân đầu tiên, các gia đình tập trung lại để chọn trẻ con. Mary bước xuống tàu với trái tim đập liên hồi, chiếc áo khoác nặng nề bất chấp cái nóng của tháng Bảy. Một cặp vợ chồng nông dân tiến lại gần. Họ muốn một cô gái khỏe mạnh để giúp việc nhà. Mary đồng ý ngay lập tức — quá nhanh.
​Người phụ nữ nheo mắt nghi ngờ và hỏi tại sao Mary lại mặc chiếc áo khoác dày như vậy trong thời tiết nóng nực này. Mary nói rằng mình thấy lạnh. Rồi lại bảo mình đang ốm. Cô nói bất cứ điều gì, miễn không phải là sự thật.
​Một nhiếp ảnh gia đã chụp lại khoảnh khắc đó: Mary bước xuống tàu, chiếc áo khoác phồng lên chứa đựng một bí mật, nỗi sợ hãi hằn rõ trên khuôn mặt. Những đứa trẻ khác đứng quan sát trong im lặng. Bức ảnh đã đóng băng sự tàn nhẫn của một hệ thống sẵn sàng chia cắt các gia đình chỉ vì như thế thì "đơn giản" hơn cho họ.
​Đúng lúc đó, đứa bé khóc lên.
​Người phụ nữ yêu cầu Mary phải cởi áo khoác ra. Mary lùi lại phía đoàn tàu. Người ta gọi những người quản lý đến.
​Trước khi họ kịp chạm vào cô, một người nông dân lớn tuổi bước tới. Đó là một người đàn ông góa vợ tên là Thomas. Ông đã im lặng quan sát tất cả từ đầu.
​— "Tôi nhận cả hai," ông nói. "Cô gái này và đứa bé."
​Mary bật khóc nức nở, hỏi ông có thật lòng không. Thomas gật đầu. Ông giải thích rằng mình đã mất đi gia đình vì một trận sốt. Ông thấu hiểu nỗi đau đó.
​Mary và em gái đã sống cùng Thomas suốt tám năm. Ông đối xử với họ như con gái ruột, chưa bao giờ coi họ là người làm thuê. Khi Mary tròn hai mươi bốn tuổi, ông trao lại trang trại cho cô.
​— "Con chính là đứa con gái mà ta đã mất," ông nói. — "Đây là nhà của con."
​Mary đã nuôi nấng em gái mình tại đó. Cô cho em đi học. Cô đã sống trên mảnh đất ấy suốt sáu mươi ba năm.
​Khi Mary qua đời vào năm 1973 ở tuổi tám mươi bảy, em gái cô đã đặt bức ảnh năm xưa trong tang lễ và kể lại câu chuyện.
​"Mary đã giấu tôi dưới áo khoác và mạo hiểm tất cả để chúng tôi được ở bên nhau. Thomas đã cứu chúng tôi bằng cách lựa chọn tình người thay vì những quy tắc. Bức ảnh này cho thấy khoảnh khắc mà lẽ ra chúng tôi đã mất tất cả. Nhưng thay vào đó, chúng tôi đã tìm thấy một người cha, một mái ấm và một cuộc đời. Tôi còn sống và vẹn nguyên cho đến ngày hôm nay là vì chị tôi đã không để bất kỳ ai mang tôi đi xa khỏi chị."
 

Sưu tầm

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Hạnh phúc là biết chấp nhận
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2829 13:17, 28/08/2023
1 0 21,538 0.0
Hạnh phúc là biết chấp nhậnQuảng Sanh Đi bụi, phải ra khỏi ngôi nhà tù túng này thì nó cảm thấy thoải mái được. Nhà giàu thì sao? cha mẹ có địa vị thì sao? không ai quan tâm đến nó hết. Ý nghĩ đi bụi mỗi ngày một lớn hơn thôi thúc nó. Thế rồi một hôm cả nhà hốt hoảng khi nhận được bức thư nó ...
LẮNG NGHE TIẾNG NÓI NỘI TÂM ĐỂ CHỮA LÀNH NHỮNG VẾT THƯƠNG TÂM HỒN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
2810 04:59, 13/08/2023
1 0 5,334 0.0
Giữa nhịp sống hối hả và ồn ào hàng ngày, ta luôn gán cho mình muôn vàn khuôn mặt: khuôn mặt lạc quan, khuôn mặt tích cực, khuôn mặt vui tươi, khuôn mặt luôn luôn ổn. Nhưng rồi mỗi khi đêm về, khi chỉ có ta đối diện với ta thì tiếng nói từ tâm lên tiếng, tiếng nói của những nỗi đau, những vết thương...mà ...
SỰ LƯƠNG THIỆN KHÔNG CẦN QUA SÁT HẠCH
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2787 05:27, 27/07/2023
0 0 23,497 0.0
 Một ngày nọ, có một người đàn ông tên là Walter Salles vào thành phố làm việc, ông đi ngang một cậu bé đánh giày khoảng mười mấy tuổi ở quảng trường nhà ga xe lửa, cậu bé đánh giày hỏi ông:- “Thưa ông, xin hỏi ông có cần đánh giày không ạ?”Walter cúi đầu nhìn đôi giày chưa quá bẩn của mình, ông ...
KHÓI BẾP
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
2753 09:25, 12/07/2023
0 0 4,807 0.0
Người ta nói vợ chồng lấy được nhau là phải có duyên có nợ. Duyên còn - nợ hết, thì ắt phải chia ly. Nếu còn duyên - còn nợ, thì có buông rồi cũng lại tìm về với nhau.Chị sinh ra ở một xóm nghèo thành phố. Khi chị 10 tuổi thì ba má bị tai nạn qua đời. Bà ngoại nấu xôi, lọ mọ ra đầu đường bán, nuôi đứa ...
Thời nay khác thời xưa!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN NGẮN
2723 13:36, 26/06/2023
0 0 5,416 0.0
Mình không thích nói về cái nghèo, nhưng ρhải công nhận là khi còn nghèo đói, hầu như con cái nhà nào cũng ngoαn ngoãn, biết nhường nhịn, đùm bọc lẫn nhαu. Rất lạ.Trẻ con bây giờ được ăn ngon, mặc đẹρ. Vậy nhưng xem rα chúng rất ích kỷ, lười biếng, thậm chí vô cảm và hiếm khi nghe lời. Mình không vơ đũα ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!