/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Khi sinh mệnh như mành chỉ treo chuông: người lạ và những giọt máu đào

3932 13:07, 25/12/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Khi sinh mệnh như mành chỉ treo chuông: người lạ và những giọt máu đào

Trên cầu Sài Gòn, giữa dòng xe ồ ạt và tiếng còi inh ỏi của thành phố không bao giờ ngủ, anh đột nhiên thấy trời đất quay cuồng. Một cơn chóng mặt dữ dội ập đến, như thể mọi sức lực đang bị rút cạn khỏi cơ thể. Tim anh đập loạn xạ, tầm nhìn mờ dần đi, và trong khoảnh khắc ấy, anh biết mình không thể cầm lái thêm được nữa. Với chút tỉnh táo cuối cùng, anh vội tấp xe vào lề, dừng lại bên vệ đường, tay run run bấm máy gọi người nhà: “Ra đón em ngay đi… em không ổn rồi…”.

Trong những phút chờ đợi dài như cả thế kỷ, anh cố gượng dậy nhưng tay chân đã cứng đờ, không còn nghe lời chủ nữa. Anh đành nằm vật ra mặt đường nóng bỏng, hơi thở dồn dập, mồ hôi vã ra như tắm. May mắn thay, giữa dòng người hờ hững lướt qua, hai anh GrabBike đã dừng xe lại. Họ không quen biết, không một lời do dự, vội vàng quỳ xuống bên anh, nhẹ nhàng bóp tay, xoa bóp chân, cố gắng kích thích máu lưu thông. Những bàn tay lạ mà “ấm áp” ấy đã kéo anh khỏi vực thẳm của nỗi cô đơn giữa đường phố.

Trong cơn mê man, anh chỉ còn biết lẩm bẩm gọi tên hai đứa con yêu dấu của mình. Những tiếng gọi ấy là hơi thở yếu ớt thoát ra từ đôi môi tái nhợt. Anh sợ, sợ rằng đây có thể là lần cuối cùng anh được nhắc đến chúng, sợ rằng mình sẽ ra đi mà chưa kịp ôm các con thêm một lần nữa. Nước mắt anh lăn dài vì nỗi đau xé lòng khi nghĩ đến cảnh các con mất cha.

Khi người nhà chạy đến, nhìn anh nằm đó, người đàn ông từng khỏe mạnh, từng là trụ cột giờ đây bất lực giữa đường, ai nấy đều nghẹn ngào. Họ ôm lấy anh, vuốt ve mái tóc ướt mồ hôi, giọng trấn an: “em ơi, bình tĩnh, niệm Phật đi em… Phật sẽ phù hộ cho em…”. Sự sống lúc này mong manh như mành chỉ treo chuông, chỉ cần một cơn gió thoảng cũng có thể đứt đoạn.

Anh nghe lời, cố gắng hết sức, môi mấp máy niệm Phật… từng câu từng câu. Lời kinh ấy trở thành điểm tựa duy nhất, là ngọn lửa nhỏ le lói giữa bóng tối bao trùm, là sợi dây níu giữ linh hồn anh khỏi trôi vào hư vô. Anh khóc vì chợt nhận ra mình đã từng vô tâm với bao điều thiêng liêng đến nhường nào. May mắn thay, tiếng còi xe cứu thương vang lên, xé tan màn đêm tuyệt vọng. Anh được đưa vào bệnh viện kịp thời.

Suốt cả tuần nằm viện, điều khiến anh xúc động nhất không phải là thuốc men hay bác sĩ, mà là tình anh em ruột thịt. Cả năm anh chị em, toàn những người đã bước sang tuổi U60, U70, tóc đã điểm bạc, lưng đã hơi còng, đôi chân đã teo rút lại vậy mà khi một người ngã bệnh, bốn người còn lại lập tức có mặt.

Họ thay phiên nhau túc trực bên giường bệnh: người nấu cháo mang đến, người lau mình, người nắm tay anh thì thầm động viên, người ngồi lặng lẽ niệm Phật cầu bình an. Không một lời kêu ca, không nhờ vả con cháu. Chỉ có những ánh mắt lo lắng, những cái siết tay thật chặt, và những giọt nước mắt lặng lẽ rơi khi nghĩ rằng suýt nữa đã mất đi một người thân yêu.

“Giọt máu đào hơn ao nước lã”, câu nói ấy chưa bao giờ thấm thía đến thế. Tình anh em không phải là lời nói suông mà là sự hiện diện, là hơi ấm lan tỏa giữa những ngày “lạnh lẽo” nhất của cuộc đời.

Trong giây phút cận kề sinh tử, khi mọi thứ vật chất trở nên vô nghĩa, con người thường tìm về với niềm tin duy nhất còn sót lại, đó có thể là lời kinh cầu nguyện, là niềm tin vào đấng tối cao, hay một sức mạnh thiêng liêng nào đó. Lúc ấy, niềm tin không còn là lý thuyết, mà trở thành chiếc phao cứu sinh cuối cùng, là nguồn sáng duy nhất xua tan nỗi sợ hãi tột cùng.

 

Anh trong câu chuyện đã bám víu vào câu niệm Phật với tất cả sự tuyệt vọng và hy vọng xen lẫn, vì chỉ có niềm tin mới mang lại bình an cho tâm hồn đang run rẩy trước cửa tử. Thế nhưng, thật nghịch lý và cũng thật đau lòng, khi cuộc sống còn bình yên, khi sức khỏe dồi dào, con người ta lại dễ dàng quên lãng niềm tin ấy.

Chúng ta mải miết chạy theo danh lợi, tiền bạc, dục vọng, coi việc cầu nguyện chỉ là hình thức, là “mê tín”. Chỉ đến khi đứng trước lằn ranh mong manh giữa sống và chết, ta mới giật mình nhận ra: niềm tin không phải là thứ để dành cho phút cuối, mà là hành trang cần mang theo suốt cuộc đời. Nếu ta nuôi dưỡng nó mỗi ngày, cuộc sống sẽ không chỉ dài mà còn sâu sắc, trọn vẹn và ít ân hận hơn.

Và hơn tất cả, giá trị của tình thân chính là ngọn lửa sưởi ấm những ngày “giá buốt” nhất. Đó là sự nương tựa lẫn nhau không điều kiện, là bàn tay nắm chặt khi ta ngã quỵ, là “hơi ấm” lan tỏa từ những người cùng dòng máu. Trong câu chuyện, tình anh em đã vượt qua mọi khoảng cách tuổi tác, vượt qua cả sự mệt mỏi của chính bản thân họ, để ở bên người bệnh không rời.

Đó không chỉ là trách nhiệm mà là tình yêu sâu thẳm, là sự gắn kết thiêng liêng mà không tiền bạc hay địa vị nào mua được. Trong xã hội hiện đại đầy cô đơn, khi con người dễ lạc lối giữa bộn bề, tình thân chính là bến đỗ bình yên, là nguồn sức mạnh giúp ta đứng dậy sau mọi cơn bão tố. Hãy trân trọng và vun đắp nó mỗi ngày, bởi khi ta cần nhất, chỉ có tình thân mới không bao giờ quay lưng.

Mỹ Mỹ biên tập

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Cả đời tranh biện ồn ào, cũng chẳng thể bằng một phút im lặng tĩnh tâm
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2298 12:51, 24/11/2022
0 0 24,377 0.0
Cả đời tranh biện ồn ào, cũng chẳng thể bằng một phút im lặng tĩnh tâm
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Nhiều người cho rằng khi gặp vấn đề thì phải cố gắng nói rõ ràng minh bạch, để không gây ra hiểu lầm cho bản thân, cho người khác. Nhưng ít ai biết rằng cõi đời thị phi nhân sinh ngắn ngủi, đôi khi cãi lý ...
Tại sao con người cần phải học?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2297 10:25, 24/11/2022
1 0 24,406 0.0
Không học, tức thiếu cái “đầu” (tri thức và văn hóa), thì con người sẽ quay trở lại thành con vật, chỉ biết đi kiếm cái ăn. Trong một quốc gia văn minh, người “công dân” học là để biết cách “làm chủ”; còn người “công chức” học là để biết cách “làm thuê”…

Mỗi quốc gia đều có những con người; ...
MỘT HÀNH ĐỘNG NHỎ - MỘT Ý NGHĨA LỚN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2294 18:19, 22/11/2022
0 0 26,276 0.0
Câu chuyện này tuy đã xảy ra lâu rồi nhưng vẫn mang lại cho chúng ta nhiều ý nghĩa

Ryo là một biên tập viên của báo mạng Rocket news 24 của Nhật Bản. Một lần, trong khi đang đi dạo tại Kameari, anh bỗng phát hiện một cửa hàng nhỏ rất đặc biệt và được nghe một câu chuyện ấm lòng vô cùng.

Điều đặc biệt nhất ...
Câu chuyện đầy tính nhân văn sâu sắc về nữ công nhân bị nhốt trong phòng đông lạnh
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2283 08:38, 17/11/2022
1 0 30,689 0.0
Một nữ không nhân không mαy bị mắc kẹt trong kho đông lạnh. Đối mặt với cái cҺết, cô không khỏi tuyệt vọng; nhưng điều kì diệu đã đến, nhờ một cử chỉ nhỏ bé mà αi cũng có thể làm đã giúρ cô thoát khỏi bàn tαy tử thần…

Một nữ công nhân làm việc tại nhà máy chế biến đông lạnh. Ngày hôm ấy, ...
Câu chuyện về Mạnh Thường Quân
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2276 08:54, 11/11/2022
0 0 34,225 0.0
Sống sao cho vẹn nghĩa tình, đạo đời thành đạt gia đình yên vui
Khổng Tử nói: “Quân tử hiểu về điều nghĩa, tiểu nhân hiểu về điều lợi”; “bất nghĩa mà giàu có, đối với ta như phù vân”.

Thời Chiến Quốc, nước Tề có bậc tể tướng tên Mạnh Thường Quân rất tốt bụng, sống cực kỳ khoáng đạt với ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!