/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Khi sinh mệnh như mành chỉ treo chuông: người lạ và những giọt máu đào

3932 13:07, 25/12/2025
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Khi sinh mệnh như mành chỉ treo chuông: người lạ và những giọt máu đào

Trên cầu Sài Gòn, giữa dòng xe ồ ạt và tiếng còi inh ỏi của thành phố không bao giờ ngủ, anh đột nhiên thấy trời đất quay cuồng. Một cơn chóng mặt dữ dội ập đến, như thể mọi sức lực đang bị rút cạn khỏi cơ thể. Tim anh đập loạn xạ, tầm nhìn mờ dần đi, và trong khoảnh khắc ấy, anh biết mình không thể cầm lái thêm được nữa. Với chút tỉnh táo cuối cùng, anh vội tấp xe vào lề, dừng lại bên vệ đường, tay run run bấm máy gọi người nhà: “Ra đón em ngay đi… em không ổn rồi…”.

Trong những phút chờ đợi dài như cả thế kỷ, anh cố gượng dậy nhưng tay chân đã cứng đờ, không còn nghe lời chủ nữa. Anh đành nằm vật ra mặt đường nóng bỏng, hơi thở dồn dập, mồ hôi vã ra như tắm. May mắn thay, giữa dòng người hờ hững lướt qua, hai anh GrabBike đã dừng xe lại. Họ không quen biết, không một lời do dự, vội vàng quỳ xuống bên anh, nhẹ nhàng bóp tay, xoa bóp chân, cố gắng kích thích máu lưu thông. Những bàn tay lạ mà “ấm áp” ấy đã kéo anh khỏi vực thẳm của nỗi cô đơn giữa đường phố.

Trong cơn mê man, anh chỉ còn biết lẩm bẩm gọi tên hai đứa con yêu dấu của mình. Những tiếng gọi ấy là hơi thở yếu ớt thoát ra từ đôi môi tái nhợt. Anh sợ, sợ rằng đây có thể là lần cuối cùng anh được nhắc đến chúng, sợ rằng mình sẽ ra đi mà chưa kịp ôm các con thêm một lần nữa. Nước mắt anh lăn dài vì nỗi đau xé lòng khi nghĩ đến cảnh các con mất cha.

Khi người nhà chạy đến, nhìn anh nằm đó, người đàn ông từng khỏe mạnh, từng là trụ cột giờ đây bất lực giữa đường, ai nấy đều nghẹn ngào. Họ ôm lấy anh, vuốt ve mái tóc ướt mồ hôi, giọng trấn an: “em ơi, bình tĩnh, niệm Phật đi em… Phật sẽ phù hộ cho em…”. Sự sống lúc này mong manh như mành chỉ treo chuông, chỉ cần một cơn gió thoảng cũng có thể đứt đoạn.

Anh nghe lời, cố gắng hết sức, môi mấp máy niệm Phật… từng câu từng câu. Lời kinh ấy trở thành điểm tựa duy nhất, là ngọn lửa nhỏ le lói giữa bóng tối bao trùm, là sợi dây níu giữ linh hồn anh khỏi trôi vào hư vô. Anh khóc vì chợt nhận ra mình đã từng vô tâm với bao điều thiêng liêng đến nhường nào. May mắn thay, tiếng còi xe cứu thương vang lên, xé tan màn đêm tuyệt vọng. Anh được đưa vào bệnh viện kịp thời.

Suốt cả tuần nằm viện, điều khiến anh xúc động nhất không phải là thuốc men hay bác sĩ, mà là tình anh em ruột thịt. Cả năm anh chị em, toàn những người đã bước sang tuổi U60, U70, tóc đã điểm bạc, lưng đã hơi còng, đôi chân đã teo rút lại vậy mà khi một người ngã bệnh, bốn người còn lại lập tức có mặt.

Họ thay phiên nhau túc trực bên giường bệnh: người nấu cháo mang đến, người lau mình, người nắm tay anh thì thầm động viên, người ngồi lặng lẽ niệm Phật cầu bình an. Không một lời kêu ca, không nhờ vả con cháu. Chỉ có những ánh mắt lo lắng, những cái siết tay thật chặt, và những giọt nước mắt lặng lẽ rơi khi nghĩ rằng suýt nữa đã mất đi một người thân yêu.

“Giọt máu đào hơn ao nước lã”, câu nói ấy chưa bao giờ thấm thía đến thế. Tình anh em không phải là lời nói suông mà là sự hiện diện, là hơi ấm lan tỏa giữa những ngày “lạnh lẽo” nhất của cuộc đời.

Trong giây phút cận kề sinh tử, khi mọi thứ vật chất trở nên vô nghĩa, con người thường tìm về với niềm tin duy nhất còn sót lại, đó có thể là lời kinh cầu nguyện, là niềm tin vào đấng tối cao, hay một sức mạnh thiêng liêng nào đó. Lúc ấy, niềm tin không còn là lý thuyết, mà trở thành chiếc phao cứu sinh cuối cùng, là nguồn sáng duy nhất xua tan nỗi sợ hãi tột cùng.

 

Anh trong câu chuyện đã bám víu vào câu niệm Phật với tất cả sự tuyệt vọng và hy vọng xen lẫn, vì chỉ có niềm tin mới mang lại bình an cho tâm hồn đang run rẩy trước cửa tử. Thế nhưng, thật nghịch lý và cũng thật đau lòng, khi cuộc sống còn bình yên, khi sức khỏe dồi dào, con người ta lại dễ dàng quên lãng niềm tin ấy.

Chúng ta mải miết chạy theo danh lợi, tiền bạc, dục vọng, coi việc cầu nguyện chỉ là hình thức, là “mê tín”. Chỉ đến khi đứng trước lằn ranh mong manh giữa sống và chết, ta mới giật mình nhận ra: niềm tin không phải là thứ để dành cho phút cuối, mà là hành trang cần mang theo suốt cuộc đời. Nếu ta nuôi dưỡng nó mỗi ngày, cuộc sống sẽ không chỉ dài mà còn sâu sắc, trọn vẹn và ít ân hận hơn.

Và hơn tất cả, giá trị của tình thân chính là ngọn lửa sưởi ấm những ngày “giá buốt” nhất. Đó là sự nương tựa lẫn nhau không điều kiện, là bàn tay nắm chặt khi ta ngã quỵ, là “hơi ấm” lan tỏa từ những người cùng dòng máu. Trong câu chuyện, tình anh em đã vượt qua mọi khoảng cách tuổi tác, vượt qua cả sự mệt mỏi của chính bản thân họ, để ở bên người bệnh không rời.

Đó không chỉ là trách nhiệm mà là tình yêu sâu thẳm, là sự gắn kết thiêng liêng mà không tiền bạc hay địa vị nào mua được. Trong xã hội hiện đại đầy cô đơn, khi con người dễ lạc lối giữa bộn bề, tình thân chính là bến đỗ bình yên, là nguồn sức mạnh giúp ta đứng dậy sau mọi cơn bão tố. Hãy trân trọng và vun đắp nó mỗi ngày, bởi khi ta cần nhất, chỉ có tình thân mới không bao giờ quay lưng.

Mỹ Mỹ biên tập

Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

 LÒNG NGƯỜI – HAI MẶT
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3331 08:04, 09/06/2024
2 0 18,350 9.0
Ngày xưa, ở một ngôi làng nọ…Dưới cái nắng cháy da, một gã ăn mày rách rưới, nằm bất động trên đường. Bỗng một dòng nước mát lạnh, rưới chầm chậm vào đôi môi nứt nẻ của gã. Khi tỉnh lại, gã cảm động, bởi trước mặt là bà lão ân nhân với nụ cười hiền hậu. Từ đó, ngày hai buổi trước ...
Chu Công dạy con: Kính trọng bề trên, bản thân khiêm tốn
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3329 13:00, 06/06/2024
2 0 20,383 0.0
Chu Công Cơ Đán, là nhà chính trị nổi tiếng thời đầu Tây Chu, ông là con trai Chu Văn Vương, là em Chu Vũ Vương, cũng là chú của Chu Thành Vương. Chu Công phò tá Chu Vũ Vương tiêu diệt Thương Trụ Vương, triều Thương diệt vong. Sau khi Chu Vũ Vương mất, do cháu trai Chu Thành Vương tuổi còn nhỏ, nên Chu Công nhiếp chính ...
Giáo hóa của Thiền Sư khiến nhiều người tỉnh ngộ: Tìm ô không tìm người
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3322 08:00, 01/06/2024
0 0 19,572 0.0
Thiền sư Hoàng Nghiệt là một cao tăng nổi tiếng thời nhà Đường. Khi về già, ông đã cho xây dựng chùa Quảng Giáo ở núi Kính Đình, tỉnh An Huy.Vào một hôm, Thiền sư dẫn một tiểu đệ tử ra ngoài làm việc. Vì bầu trời có mây đen mù mịt nên Thiền sư dặn tiểu đệ tử mang theo hai chiếc ô. Khi Thiền sư và đồ ...
Bài học sâu sắc về việc đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3316 08:00, 31/05/2024
1 0 18,482 0.0
Giám ᵭṓc dι chuyển trên chiḗc ȏ tȏ saոg trọոg hàոg ոgày, còn aոh là ոgườι bảo vệ chịu trách ոhiệm mở cửa xe tạι biệt ᴛhự của ȏng. Aոh luȏn chào ȏոg ոiḕm ոở, ոhưոg ȏոg chưa bao giờ ᵭáp lại. Tươոg phản vớι bộ ᵭṑոg phục lịch sự, cuộc sṓոg của gia ᵭìոh aոh ոgày càոg khó khăn… Nhưոg ...
ĐỪNG TƯỞNG MÌNH GHÊ GỚM
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3320 08:00, 30/05/2024
5 0 17,501 0.0
Booth Tarkington là nhà văn và nhà soạn kịch nổi tiếng của nước Mỹ thế kỷ 20. Hai cuốn tiểu thuyết “The Magnificent Ambersons” và “Alice Adams” của ông từng được tặng giải thưởng Pulitzer. Trong thời kỳ tên tuổi Booth Tarkington còn nổi đình nổi đám trên văn đàn Mỹ, ông thường hay kể một câu chuyện như sau."Chuyện ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!