/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Chúng con xin được gọi Mẹ ơi...

681 12:58, 13/07/2021
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Chúng con xin được gọi Mẹ ơi...
Chúng con xin được gọi Mẹ ơi...
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Tôi lấy chồng năm 18 tuổi, đã kịp khôn đâu, vì ở chung nên hay lục đục với mẹ chồng.
Trong một lần hai vợ chồng đi cuốc đất trồng khoai. Tôi bàn chồng xin ra ở riêng, chồng không ưng, cãi nhau, tức lên chồng lấy cán cuốc phang ba cái .
Tôi về nhà mẹ đẻ .
Không ở được với cái thứ ấy đâu con, về với bố, bố nuôi .
Bố tôi nói chậm rãi.
Lúc ấy tôi xinh đẹp có tiếng trong vùng, lấy ai mà chả được....
Nhưng đời người con gái cũng giống như cái xe hơi vậy, mua ra khỏi hãng là mất giá. Gái một đời chồng rồi ở thôn quê người ta cũng ngài ngại...
Một năm, rồi 5 năm, 10 năm, 15 năm sau, mẹ tôi, bố tôi, các em trai của tôi bắt đầu lo ngại.
Họ bàn bạc, họ xú xí, họ nhờ cậy mai mối .
Họ lo tôi chết là ma không chồng, trong mắt họ, tôi đang là gánh nặng ....
Trẻ, già, béo, gầy, lâu lâu có vài người đến xem mặt và một đi không thấy hồi âm, nghe đâu trong số họ có người còn bị bệnh động kinh giật theo giờ .
Hay là tôi cao số, người âm theo, mẹ dắt tôi đi lễ ở chùa .
Rồi chú, bác, cô, dì, ai có mối quan hệ nào là họ kéo đến cho tôi hết .
Tôi nghĩ có người vợ họ đang ốm, họ hàng nhà tôi cũng đã có ý định lăm le hỏi ông chồng tốt số ấy cho tôi rồi .....
Hay nhiều lúc, có người tâm thần cởi áo cởi quần đi ngoài đường, nếu dắt được em tôi cũng dắt về cho tôi làm chồng, miễn là tôi có chồng, bớt đi gánh nặng cho cả nhà .
Năm tôi 35 tuổi, bố tôi, sau khi ăn xong, rít một hơi thuốc lào, nhả khói lên trần nhà .
Rồi khó nhọc, nói với tôi
Con lấy anh Được ở xóm bên, con nhé .
6 đứa con, vợ mất hai năm rồi, nó đi làm thợ xây cùng bố, siêng, ít lời, bố duyệt ....
Bố nói tiếp.
Lấy anh ít lời, về đỡ điếc tai, chớ cái đám đàn ông mồm miệng huyên thuyên ,gái theo nhiều mà cái ngữ ấy không sâu sắc, không làm chỗ dựa cả đời cho con được
Nhưng cái loại ít lời nó lại nung nấu trong lòng, cộc cằn thô lỗ ,lâu lâu nó lại phang, con sợ lắm bố ơi, thôi hay con ở vậy cũng được bố, con sẽ chăm sóc bố mẹ mà ...
Tôi van xin bố, nước mắt giàn giụa .
Thằng này hiền, bố biết, ngoài đi xây, nó còn làm mẫu rưỡi đất, mỗi lần đi làm nó cuốc 500 lát đất mới giải lao, người ấy nó tập trung công việc, không tơ tưởng ai,gửi thân chốn ấy được con ạ .
Cái loại ai hở gì nói liên thanh ngũ tấu, không sâu sắc,nó bỏ con theo gái đó...
Bố biết nhìn người,có điều con chịu khó chăm lũ nhóc và nuôi chúng nên người,con hãy yêu quý chúng như con đẻ,con nhé .
Nòi nhà mình hiền hậu con đừng để chồng con đau lòng và chòm xóm chê cười....
Ngày hôm sau anh mang lễ sang,nhà tôi dọn dăm mâm cỗ,tôi theo anh về làm vợ trong một buổi trưa gió nắng hanh hao mà lòng tôi tê buốt .
Những ngày đầu mới về tôi chăm sóc hai đứa nhỏ 2 và 5 tuổi,mấy đứa lớn hơn,theo dõi tôi như mật vụ .
Đến bữa ăn,bảo bê mâm bát ra,nó lừ mắt .
Bảo làm gì nó nguýt dài .
Ăn uống, chúng không mời, không chào hỏi, không nói chuyện, chúng nó làm như vì tôi mà mẹ nó mất không bằng ấy ....
Biết chúng buồn ,tôi lại càng ra sức lấy lòng chúng .
Mua quần áo mới ,mua xe đạp cho đi học...chúng vẫn lầm lầm...hai đứa nhỏ dần dần quấn quýt tôi hơn.
Anh bảo chúng gọi tôi là mẹ, chúng làu bàu
Dì chứ không phải mẹ .
Đi học về, mỗi đứa mỗi việc, đứa nấu ăn, đứa cho lợn gà vịt ăn, đứa thả trâu ,đứa lo lò gạch với bố .
Ơn trời may mà chúng nòi bố...siêng năng.
Chúng vẫn giữ khoảng cách với tôi, coi như tôi cướp luôn bố chúng .
Rồi tôi có thai, sinh thêm một em bé, tôi hy vọng có em sẽ kết nối thêm tình cảm anh em thắm thiết trong nhà, nhưng tình hình không sáng sủa hơn ,hai phe vẫn tồn tại trong nhà .
Tôi vẫn đều đặn dậy sớm nấu cơm cho chúng ăn, đi học trưa về lại đứa nào việc ấy, tối tối chúng học bài...chúng để tình để ý tôi từng ly từng tý, hở ra là về mách bà ngoại và các cậu ,các dì của chúng,.
Nhiều đêm không ngủ được, tôi nước mắt đầm ướt gối, khóc thầm, số mình khổ, làm dâu của 6 mụ gia trong nhà .
Phận làm gì ghẻ, kêu sao thấu đến trời xanh...
Chăm chồng ,thương con là thế mà chúng vẫn giữ khoảng cách lầm lầm lì lì cả ngày.
Nhà nông việc nhiều mệt nhọc ,tôi cũng không còn sức đâu mà đâu đều với chúng nữa .tôi thua..
Thấm thoắt thoi đưa, thằng con trai đầu có người yêu, cưới .
Chúng tôi gom góp mua cho nó cái xe công nông chuyên chở vật liệu, làm cho hai gian nhà kiểu Thái và cho ở riêng,.
Thằng thứ hai lấy vợ, chúng tôi giao cho lò gạch, vợ chồng tự thuê công nhân đóng, nung và bán,.
Bé gái thứ ba lấy chồng, chúng tôi hùn vốn với bên nội mở đại lý thức ăn gia súc dọc quốc lộ 1 a cho cháu .
Có một lần giỗ mẹ nó, cháu thứ ba về muộn tôi nhắc .
Con không lo về sớm giúp gì .
Thế là cả 4 đứa sau nó vào quỳ trước bàn thờ mẹ nó khóc tu tu ...
Mẹ ơi là mẹ ơi ngày mẹ mất mà chúng con còn bị mắng mẹ ơi là mẹ ơi .
Tôi hãi ....
May được anh hiền lành ,tốt bụng ,bao dung độ lượng, nhìn những sợi tóc bạc trên đầu anh, những nét nhăn trên mắt anh tôi không dám cạy răng hé lời ....
Năm tôi 55 tuổi, bé gái út về nhà chồng,, đám cưới cháu xong tôi thở phào nhẹ nhõm, 20 năm đã qua vậy là tôi cũng cố hết sức rồi, tôi tự hào và tôi thấy vui vì các con khôn lớn ,trưởng thành...có một phần nhỏ công sức của tôi...
Ngày hôm nay ,sáng ra thấy cả 6 đứa chở cả vợ chồng ,con cái về, tôi hỏi .
Các con hôm nay sao không đi làm .mà về cả đó...
Chúng vẫn lầm lì không nói .
Tôi nghĩ thây kệ, mệt mỏi ,tôi lo làm việc tôi .
Tôi thấy chúng mài dao xoèn xoẹt cắt tiết gà, xắt thịt bò, đứa bày hoa qủa lên bàn thờ, đứa nhặt rau củ ,tôi lo quấn quýt lũ cháu lít nhít,.
Chúng dọn ba mâm, cúng mẹ xong chúng quỳ xuống trước mặt tôi .
Thằng cả nói .
Thưa dì ...
Bao nhiêu năm qua là chúng con đã sai, chúng con được dì yêu thương, chăm sóc mà chúng con đã ích kỷ hắt hủi dì, coi thường dì, giận dỗi và xa lánh dì,.
Nay chúng con hiểu ra rồi, chúng con cảm ơn trời Phật đã ban tặng cho chúng con người Mẹ thứ hai mà chúng con đã làm khổ mẹ bao năm qua .
Hôm nay là sinh nhật mẹ ,chúng con tổ chức sinh nhật cho mẹ, thay mặt các em chúng con xin lỗi mẹ mong mẹ hãy tha thứ bỏ qua, những lỗi lầm thời nhỏ dại ...của chúng con...chúng con cảm ơn mẹ và kể từ nay trở đi mẹ cho chúng con gọi mẹ là Mẹ ,Mẹ nhé ....
Tôi ôm các con và không nói nên lời ,nước mắt nhạt nhoà ,tôi nức nở khóc như một đứa trẻ bị mắng oan,.
Tôi nghẹn ngào .
mẹ lúc nào cũng luôn yêu quý tất cả các con ,các con đều là con của mẹ...nay trưởng thành rồi hãy luôn sống tốt ,mẹ vẫn luôn ở bên các con ....tôi nói trong tiếng nấc...
Chồng tôi cúi mặt xuống ,có lẽ ...anh cố giấu những giọt nước mắt..... Đang chảy vào trong..
Quỳnh Thạch Nghệ An
2 0 11,963 9.5
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Trí & Tiền
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1503 07:04, 26/12/2021
0 0 11,360 0.0
TRÍ VÀ TIỀN

Một người Singapore nọ từng học rất giỏi nhưng cuộc đời không có thành tựu như anh ta mong muốn.

Khi gặp ông Lý Quang Diệu, người đó than thở:

"Tôi là người có trí, nhưng vì không có tiền nên mới không làm được việc lớn".

Nghe xong, ông Lý nói lại ngay:

"Cả đời gặp hàng ngàn người, tôi ...
ĐỪNG QUYẾT ĐỊNH BẤT CỨ CÁI GÌ KHI ĐANG NÓNG GIẬN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1500 20:50, 24/12/2021
0 0 12,207 10.0
ĐỪNG QUYẾT ĐỊNH BẤT CỨ CÁI GÌ KHI ĐANG NÓNG GIẬN
(Đọc đi, bạn sẽ không phí 1 phút cho bài viết này đâu)

Một hôm, một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá.

Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.”

Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết ...
2 câu chuyện hy hữu về ngừng bắn đêm Giáng sinh trong Thế chiến I và II
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1499 09:53, 24/12/2021
0 0 12,593 0.0
Câu chuyện ngừng bắn đêm Giáng sinh trong Đệ Nhất và Đệ Nhị Thế chiến sẽ khiến chúng ta dừng lại và tự hỏi, trên đời này, liệu cái gì mới thật sự là quan trọng, là lẽ sống mà con người nên theo đuổi.

1. Hưu chiến đêm Giáng sinh trong chiến tranh thế giới thứ nhất

Mùa đông đầu tiên trong Đệ nhất Thế ...
Tông đồ trong gia đình
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1491 16:19, 20/12/2021
0 0 12,986 0.0
Tông đồ trong gia đình
Gia đình em Cécilia cư ngụ ở mạn Bắc Ý, trong một xóm lao động nghèo nàn. Từ sáng sớm, ba em là một công nhân phải đến sở làm việc và mãi tới 8,9 giờ tối mới về tới nhà. Vì thế, chẳng mấy khi Cécilia gặp được ba. Còn mẹ thì lo việc nội trợ và làm việc phụ để kiếm chút ít thêm ...
Chuỗi Ngọc Lam
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1489 16:05, 20/12/2021
0 0 13,288 0.0
Chuỗi Ngọc Lam
Đây là một câu chuyện rất nhân văn của tác giả Fulton Oursler được dịch bởi Nguyễn Hiến Lê. Câu chuyện còn được đưa vào giảng dạy trong môn Tiếng Việt lớp 5 học kì I ( Tập đọc, tuần 14, trang 134). Các nhân vật trong truyện đều là những người tốt, họ có tấm lòng nhân hậu, biết sống vì ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!