/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

CÚ LỪA NGOẠN MỤC

691 16:15, 13/07/2021
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

CÚ LỪA NGOẠN MỤC
CÚ LỪA NGOẠN MỤC
Ngày xưa có một thương nhân Do Thái đến một thị trấn nọ buôn bán. Nhưng ông ta mang một túi quá nhiều tiền vàng nên đi đâu đều phải mang theo người, vừa nặng lại vừa không an toàn.
Ông bèn đến một nơi vắng vẻ gần thị trấn, nhìn trước nhìn sau không một bóng người, bèn đào một cái hố chôn túi tiền vàng rồi lấp lại, phủ cỏ rác lên trên rồi ra đi buôn bán. Những lô hàng giá rẻ và những lái buôn đủ loại – giàu có, nghèo có, khôn ngoan có , khờ khạo có… đang đợi ông.
Ngày thứ hai trở lại nơi giấu tiền, thì hỡi ôi, đào lên thấy túi vàng đã không cánh mà bay! Người Do Thái đó đau khổ tưởng như chết đi, vì số vàng đó là toàn bộ tài sản ông dành dụm được. Suy nghĩ lại hôm qua lúc chôn tiền không thấy ai sao lại mất? Quay đầu nhìn lại, ông nhận thấy có một túp lều cỏ ở xa xa, tường nhà có một lỗ nhỏ hướng ra ngoài bãi trống. Phải chăng người trong nhà này nhòm qua lỗ tường, thấy ông chôn tiền nên đã lấy? Người Do Thái lưỡng lự chưa biết làm cách nào. Mối ngờ của ông ta chỉ là giả định. Không thể xông vào nhà người ta mà đòi tiền được; không những không đòi được tiền mà có khi còn ăn no đòn chưa biết chừng!
Suy đi nghĩ lại cuối cùng người Do Thái nghĩ ra một diệu kế:
Ông ta mang bộ mặt buồn rầu đến ngôi nhà đó, gõ cửa một cách từ tốn, xin gặp chủ nhân ngôi nhà. Mở cửa cho ông là một gã chủ nhà có bộ mặt gớm ghiếc.
Chủ nhà nhìn ông một cách nghi ngờ:
– Hêbrơ này, mi muốn gì? Vì tổ tiên người Do Thái là người Hêbrơ nên gã ta hỏi như thế.
Người thương nhân Do Thái cung kính đáp:
– Xin lỗi ngài! Tôi là kẻ nông thôn quê mùa dốt nát chưa hề lên thành thị. Ngài là người thành thị nhất định thông thái, xin ngài cho phép tôi hỏi nhờ một việc. Rất mong quý Ngài vui lòng chỉ giáo, kẻ hèn này xin đội ơn Ngài!
Gã chủ nhà thấy trước mắt không phải là kẻ hỏi tìm tiền vàng mà chỉ là một tên nhà quê ngu đần liền thở ra một cách nhẹ nhõm, hỏi một cách độ lượng:
– Thế ông định thỉnh giáo điều gì, xin cứ nói?
Người thương nhân Do Thái vừa làm ra vẻ thành khẩn vừa ngây thơ bày tỏ:
– Thưa ngài, tôi ở ngoại thành vào thành mua hàng mang theo hai túi tiền, một túi năm trăm đồng tiền vàng, một túi tám trăm đồng tiền vàng. Tôi đã chôn túi nhỏ ở một chỗ không ai biết, bây giờ còn túi tiền lớn không biết nên chôn hay nên giao cho người tin cẩn thì an toàn hơn?
Nghe giọng nói của thương nhân như thế, gã chủ nhà cho rằng ông ta chưa biết đã mất túi tiền rồi, bèn ung dung nói:
– Nếu tôi là anh thì tôi không tin ai cả. Tốt nhất đem túi thứ hai chôn cùng túi thứ nhất. Bí mật. Bí mật.
Thương nhân đáp:
– Thưa vâng! Tôi sẽ làm theo lời Ngài. Xin cảm ơn Ngài. Thánh Ala phù hộ cho Ngài.
Nói xong từ tạ ra đi, mắt giả vờ len lén nhìn về phía chôn tiền.

Vị chủ nhà đáng kính nhìn qua lỗ tường , đợi cho thương nhân đi khuất, bèn lập tức lấy túi tiền vàng ăn cắp chạy ra chôn lại vào chỗ cũ, hy vọng chờ thương nhân mang nốt túi tiền thứ hai đến chôn rồi sẽ được cả hai. Sự chờ đợi làm ông ta sung sướng hồi hộp gần như tắc thở.
Nhưng kỳ quái là ông ta chờ mãi mà không thấy thương nhân kia trở lại.
Chủ nhà nhân đêm tối chạy ra lỗ chôn tiền thì không thấy túi tiền nào nữa. Ngay một đồng vàng cũ kỹ có nằm mơ cũng không thấy.
Bây giờ chủ nhà mới hiểu: cái người Hêbơrơ đó, kẻ mà ông ta chỉ cho là một gã nhà quê ngớ nghéch ngu đần, đã vờ ra đi thật, nấp vào một chỗ đâu đó, đợi ông ta chôn lại túi tiền, đặng vừa quay lưng về nhà thì đã chạy đến lấy lại túi tiền rồi./.

Team Uống Trà Thôi sưu tầm
1 0 15,947 10.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Duyên khởi tắc tụ, duyên tận tắc tán
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3631 19:00, 02/01/2025
0 0 1,860 10.0
Lý Thúc Đồng (1880~1942), tự “Tức Sương”, hiệu “Sấu Đồng”, sau khi xuất gia, ông sử dụng Pháp danh là “Diễn Âm,” tức Hoằng Nhất Pháp Sư, về sau được tôn là “Vãn Tình Lão Nhân”. Ông tinh thông hội hoạ, âm nhạc, hý kịch, thư pháp, triện khắc và thơ ca. Ông là một trong những nghệ sĩ, nhà giáo và người ...
Ninh tĩnh trí viễn
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3630 10:39, 02/01/2025
0 0 1,597 0.0
Nói như thế nào là cả một quá trình tu dưỡng của con người. Có 3 nguyên tắc nhất định phải nhớ: Không hiểu thì đừng nói loạn, hiểu rồi thì đừng nói nhiều, có lời thì từ từ nói…Không hiểu thì đừng nói loạnCó câu: “Trăm cái hoạn, ngàn cái nạn cũng từ miệng mà ra”, thế nên đối với những sự việc ...
Trịnh Bản Kiều gặp cao nhân
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3627 09:00, 01/01/2025
1 0 2,847 0.0
Trịnh Bản Kiều, một nhà văn, nhà thơ, nhà thư pháp nổi tiếng thời nhà Thanh. Ông đã từng có một trải nghiệm rất sâu sắc:Một lần nọ, Trịnh Bản Kiều đến núi Vân Phong ở Lai Châu, tỉnh Sơn Đông thăm bia đá của Trịnh Văn Công. Nhân tiện ông tá túc lại căn nhà cũ của một Nho sĩ. Trong ngôi nhà có một nghiên ...
HIỂU LẦM NGƯỜI RẤT DỄ, THẤU HIỂU NGƯỜI MỚI THẬT GIAN NAN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3626 10:00, 31/12/2024
0 0 3,427 0.0
Câu chuyện dưới đây cho ta thấy rõ một đạo lý rằng tai nghe mắt thấy chưa chắc đã là đúng, đừng dùng vài lần tiếp xúc đã vội đánh giá một con người.Thời kì Đông Hán, Mao Nghĩa người Lô Giang và Trịnh Quân người Bình Đông đều là những bậc quân tử trung hậu chính trực, quang minh chính đại, được coi ...
GIỮ ĐẤT KHÔ CẰN HƠN LÀ NHẬN ĐẤT MÀU MỠ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3625 10:14, 30/12/2024
0 0 2,108 0.0
Có câu rằng: “Trong miếng mồi ngon tất có con cá chết”. Lời nói đó vô cùng đúng, nhất là trong xã hội hiện nay, khi có nhiều bậc cha mẹ luôn không ngừng lấy tiền của ra “chiêu đãi” con cái rồi cho đó mới là thương yêu.Nhưng mấy ai biết rằng, chính sự thương yêu lầm lạc ấy mang lại tai hại nhiều hơn là ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!