/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Chút tình giữa mùa dịch

875 15:54, 05/08/2021
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Chút tình giữa mùa dịch
Chút tình giữa mùa dịch
"Đã hơn chục ngày rồi, mẹ con Thanh chỉ ăn cơm với trứng và nước tương, còn không là pha mì gói ăn, 4–5 bữa thì có được bó rau do bà Năm hàng xóm thương tình đem qua. Dịch dã thế này, con người ta thất nghiệp. Đâm ra không có tiền xài. Không có tiền xài thì đồng nghĩa với… đói".

Mày đi đâu vậy Thanh?
Dạ, con đi qua chùa tí mẹ ơi!……
Không đợi mẹ mình nói thêm, Thanh vớ vội cái nón chạy ù ra cửa.

Đã hơn chục ngày rồi, mẹ con Thanh chỉ ăn cơm với trứng và nước tương, còn không là pha mì gói ăn, 4 – 5 bữa thì có được bó rau do bà Năm hàng xóm thương tình đem qua. Dịch dã thế này, con người ta thất nghiệp. Thất nghiệp thì đâm ra không có tiền xài. Không có tiền xài thì đồng nghĩa với… đói. Mẹ con Thanh cũng nằm trong tình cảnh đó. Là thanh niên 20 tuổi, Thanh đi làm phục vụ ở một quán ăn cách nhà 5 cây số; mẹ anh cũng chẳng khá khẩm gì hơn: bà đi bán xâu chuỗi tại chợ Bà Điểm.

Hàng ngày, lúc chưa có dịch, tức là khi thành phố chưa có lệnh giãn cách, cứ sáng sáng, Thanh lôi con “chiến mã” Wave Tàu của mình chở mẹ ra chợ bán, xong rồi anh chạy ngược về Nguyễn Ảnh Thủ qua quán để đi làm. Lương của Thanh và tiền của mẹ bán được gom lại cũng vừa đủ trả tiền phòng trọ, điện nước và ăn uống đạm bạc qua ngày. Đều đều như vậy, mẹ con hủ hỉ có nhau.

Nhưng… cuộc sống đâu có êm đềm vậy hoài được! Đùng một cái, thành phố ra chỉ thị giãn cách xã hội. Quán Thanh làm đóng cửa. Chợ mẹ Thanh bán có ca dương tính. Thế là con “chiến mã” của Thanh hết cơ hội ra ngoài, đành ở nhà “trùm mền” chờ thời… hết dịch.

Không đầu hàng số phận, Thanh vò đầu bứt tóc suy nghĩ tìm cách để có cái ăn. Anh thì sao cũng được, ăn ít lại cũng chẳng có gì, sức thanh niên còn chịu khó được. Anh chỉ lo cho mẹ, đã lớn tuổi còn mang cái bệnh trong mình, ăn uống không đàng hoàng rồi một ngày bà ngã ra đó thì anh lại mang tội bất hiếu. Suy nghĩ mãi, anh cũng chẳng biết làm gì ra tiền giữa mùa dịch, bấm bụng, thôi… đành nhờ chùa lần nữa vậy!

Vừa tính cầm điện thoại nhắn tin cho Thầy thì Thanh đã thấy Thầy gọi điện. “Trời! Sao linh dữ vậy!” - Thanh cầm điện thoại mà run run, không biết Thầy gọi mình có chuyện gì.

Dạ alo con nghe nè Thầy!
Đang làm gì đó? Mấy nay Thanh với mẹ ổn không? – Đầu dây bên kia lên tiếng.
Dạ… - Thanh ngập ngừng - … không ổn xíu nào Thầy ơi!
Rồi! Hiểu rồi! Mục đích gọi Thanh cũng để giúp Thanh và mẹ một chút gì đó… Bây giờ Thanh rảnh không?
Dạ, con rảnh thưa Thầy!
Vậy Thanh chạy qua chùa đi. Ở đây gửi cho ít đồ về dùng.
Dạ!
“Có lẽ mình ăn hiền ở lành nên trời Phật thương!”, Thanh vui thầm trong bụng. Anh nghĩ tới cái cảnh mẹ anh sẽ ngạc nhiên lắm khi thấy anh mang đồ về nên anh vừa chạy xe vừa cười khúc khích.

Cổng chùa lờ mờ hiện ra trước mắt, Thanh thấy Thầy đã đứng ở đó với mớ đồ lỉnh kỉnh.

Cũng tranh thủ quá ha!
Dạ, Thầy gọi là con qua liền.
Nè, gửi cho Thanh và mẹ bao gạo. Còn cái bịch này là ít rau rồi củ quả linh tinh, đây là 2 thùng mì…
Thầy ơi! Thầy cho con nhiều quá... như vậy có sao không Thầy?
Yên tâm! Ở đây xin quý Thầy hết rồi! Mà ăn hết cái này cũng đừng lo! Mấy bữa nữa có mấy chục tấn khoai, rau củ đồ về là chùa sẽ tổ chức đi phân phát lại cho bà con quanh xã mình. Khỏi lo không có cái ăn nữa nghen! Thôi mang về đi! Đứng lâu bị la đó!
Thanh xếp đồ lên xe, không quên ngoái lại cúi đầu cảm ơn Thầy. Vừa đi, Thanh vừa nghĩ, “Đúng là bà con quanh chùa có phước mới được chùa “cưu mang” trong đại dịch này, chứ mấy nơi khác làm gì được như vầy!”. Đọc báo, Thanh thấy nhiều hoàn cảnh vô gia cư còn tội hơn hai mẹ con Thanh. Thanh thương lắm, nhưng biết làm sao được, mẹ con Thanh cũng đang khổ mà…

Thôi suy nghĩ vẩn vơ, Thanh lên ga để chạy qua cái gờ dốc. Sắp tới nhà rồi, chắc mẹ Thanh sẽ bất ngờ khi thấy anh mang về một đống đồ “nhu yếu”. Nắng chiều dần tắt, lau vội mồ hôi trên má; bất chợt, Thanh chau mày và lầm thầm trong miệng: “Chà chà, không biết tối nay nấu món gì cho mẹ ăn đây ta!”.

Tâm Cung
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
1 2 13,657 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

CHÚNG TA KHÔNG KHỔ NHƯ CHÚNG TA NGHĨ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2315 16:56, 02/12/2022
0 0 10,320 0.0
(Hiểu về bản ngã – phần 1)

Có những sáng thức dậy, trong đầu anh em có những dòng suy nghĩ miên man cứ chạy điên đảo không ngừng. Hết vẩn vơ về quá khứ rồi lại tơ tưởng về tương lai, nhiều lúc cũng chả hiểu mình đang nghĩ gì. Cảm giác chán chường bao phủ, không muốn làm gì cả, rồi tưởng tượng những ...
Cho cháu xin được quá giang
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2311 10:34, 01/12/2022
0 0 10,557 0.0
Chiều Chủ Nhật tôi về sớm. Đαng bật xi-nhαn trái để ôm cuα ngã bα, tôi thấy hαi cậu nhóc khoảng 11, 12 tuổi ăn mặc gọn gàng, một cậu ngồi vẻ thiểu пα̃σ bên vệ đường, còn một cậu đứng đαng giơ tαy hú họα xin quá giαng. Tôi đoán hαi ông nhóc này chắc đαng học lớρ sáu. Tôi chầm chậm tấρ xe vô ...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2308 10:04, 29/11/2022
0 0 10,025 0.0
Cuốn sách "Ngấu nghiến – nghiền ngẫm:
Sáng tạo là cuộc săn, lúc là sói, lúc là cừu" của tác giả Dave Trott có đoạn viết về Tony Adams – một huyền thoại của đội chủ sân Eminates.
Tác giả nói rằng, Tony Adams từng viết trong cuốn sách của mình về cách anh ngăn chặn đà tấn công của đối phương. Nội dung đại ...
Dám mạo hiểm là điều kiện không thể thiếu của thành công!
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2306 12:03, 28/11/2022
1 0 14,394 0.0
Trong cuộc sống, trong kinh doanh hay trong bất cứ một công việc gì, thành hay bại đều phụ thuộc vào bản thân mỗi chúng ta. Cách nhìn nhận sự việc, các giải quyết vấn đề sẽ cho chúng ta kết quả tương tự.
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Câu chuyện số 1 - Người tiều phu

Chuyện kể rằng, trên núi có một tiều phu ...
TẠI SAO TÊN TRỘM KHÔNG DÁM LẤY CÂU ĐỐI NÀY?
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
2303 07:44, 27/11/2022
0 0 15,670 0.0
TẠI SAO TÊN TRỘM KHÔNG DÁM LẤY CÂU ĐỐI NÀY?
Team Uống Trà Thôi sưu tầm

Tương truyền, vào tháng chạp năm đó, Vương Hi Chi từ quê quán của ông là Sơn Đông chuyển đến sống ở Thiệu Hưng, Chiết Giang, vừa là mừng tân gia và cũng là năm mới, nên ông không thể không viết một câu đối lên cửa:

Xuân phong xuân vũ ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!