/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Chuông reo nửa đêm - Truyện Đọc mùa Vu Lan

916 10:42, 14/08/2021
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Chuông reo nửa đêm - Truyện Đọc mùa Vu Lan
Chuông reo nửa đêm
Nửa đêm. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy “Alô ?”. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.

– Mẹ đấy ạ? – Giọng nói trên điện thoại cất lên, như đang thì thầm, rất khó đoán là người gọi bao nhiêu tuổi, nhưng chắc chắn là cô gái đó đang khóc. Rất rõ. Giọng thì thầm tiếp tục:

– Mẹ, con biết là muộn rồi. Nhưng đừng nói … đừng nói gì, để con nói đã. Mẹ không cần tra hỏi đâu, đúng con vừa uống rượu. Con mới ra khỏi đường cao tốc và… Có cái gì đó không ổn.

Người mẹ cố im lặng…

– Con sợ lắm. Con chỉ vừa mới nghĩ là mẹ có thấy đau lòng không nếu một cảnh sát đến cửa nhà mình và bảo con đã chết vì tai nạn. Con muốn… về nhà. Con biết, một đứa con gái bỏ nhà đi quả thật là hư hỏng. Con biết có thể mẹ lo lắng. Lẽ ra con nên gọi cho mẹ từ mấy ngày trước, nhưng con sợ… con sợ…

Người mẹ nắm chặt ống nghe, nuốt tiếng nấc. Người mẹ nén những cái nhói lên đau đớn tận trong tim. Khuôn mặt con gái bà hiện rõ ràng ngay trước mặt bà. Bà cũng thì thầm: “Mẹ nghĩ…”.

– Không! Mẹ để con nói hết đã! Đi mẹ… – Giọng cô gái năn nỉ, lúc này giọng cô gái như một đứa trẻ không được che chở và đang tuyệt vọng.

Người mẹ đành dừng lại, và bà cũng đang nghĩ xem nên nói gì với con. Giọng cô gái tiếp:

– Con là đứa hư hỏng, mẹ ạ! Con trốn nhà! Con biết con không nên uống rượu say thế này, nhưng con sợ lắm, mẹ ơi! Sợ lắm… – Giọng nói bên kia lại ngắt quãng bởi những tiếng nấc. Người mẹ che miệng, mắt đầy nước.

Tay người mẹ chạm vào ống nghe điện thoại làm vang lên tiếng “cạch”, nghe như tiếng đặt máy, cô gái vội kêu lên:

– Mẹ còn nghe con không? Con xin mẹ đừng đặt máy! – Con cần mẹ, con thấy cô đơn lắm!

– Mẹ đây, mẹ sẽ không đặt máy đâu – Người mẹ nói.

– Mẹ ơi, con lẽ ra phải nói với mẹ. Con biết lẽ ra con phải nói với mẹ. Nhưng khi mẹ nói chuyện với con, mẹ chỉ luôn bảo con là phải làm gì. Mẹ nói mẹ đã đọc hết quyển sách tâm lý và biết cách dạy con, nhưng tất cả những gì mẹ làm là chỉ bắt con nghe thôi. Mẹ không nghe con. Mẹ không bao giờ để con nói với mẹ là con cảm thấy ra sao. Cứ như là cảm giác của con chẳng quan trọng gì vậy. Có phải vì mẹ nghĩ mẹ là mẹ của con và mẹ biết hết mọi lời giải đáp không ? Nhưng đôi khi con không cần những lời giải đáp. Con chỉ cần một người lắng nghe con…

Người mẹ lặng đi. Bà nhìn những quyển sách tâm lý bà để ở đầu giường. – Mẹ đang nghe con đây – Người mẹ thì thầm.

– Mẹ ơi, khi ở trên đường cao tốc, con không điều khiển nổi xe nữa. Con nhìn thấy một cái cây to lắm chắn đường con. Con muốn đâm vào nó. Nhưng con cảm thấy như con đang nghe mẹ dạy rằng không thể lái xe khi vừa uống rượu. Cho nên con dừng lại đây. Mẹ ơi, vì con vẫn còn… muốn về nhà – Cô gái dừng lại một chút – con đi về nhà đây, mẹ, cho con về, mẹ nhé?

– Không – người mẹ vội ngắt lời, cảm thấy cơ thể như đông cứng lại – con ở yên đó! Mẹ sẽ gọi một chiếc taxi đến đón con. Đừng tắt máy, hãy nói chuyện với mẹ trong khi chờ taxi đến.

– Nhưng con muốn về ngay, mẹ ơi…

– Nhưng hãy làm điều này vì mẹ, hãy chờ taxi đi, mẹ xin con.

Người mẹ thấy cô gái im lặng. Thật đáng sợ. Không nghe cô trả lời. Người mẹ nhắm mắt, thầm cầu nguyện trong khi người bố đi gọi một chiếc taxi. Cô gái im lặng rất lâu nhưng cô không tắt máy và người mẹ cũng vậy.

– Có taxi rồi mẹ ạ! – Tiếng cô gái bỗng vang lên và có tiếng xe ôtô dừng lại. Người mẹ bỗng thấy nhẹ nhõm hơn.

– Con về nhà ngay đây, mẹ nhé!

Có tiếng “tích”, có lẽ là tiếng tắt máy điện thoại di động. Rồi im lặng. Người mẹ đứng dậy, mắt nhòe nước. Bà đi vào phòng cô con gái 16 tuổi. Người bố đi theo, và hỏi:

– Em có nghĩ là cô bé đó sẽ biết là cô đã gọi nhầm số điện thoại?

Người mẹ nhìn đứa con gái đang ngủ ngon trên giường, và trả lời:

– Có lẽ cô bé đã không gọi nhầm…

– Bố mẹ làm gì thế ? – Giọng ngái ngủ của cô con gái cất lên khi cô mở mắt và thấy bố mẹ đứng cạnh giường mình.

– Bố mẹ đang tập… – Người mẹ trả lời.

– Tập gì ạ ? – Cô bé lẩm bẩm, gần như lại chìm vào giấc ngủ.

– Tập lắng nghe – Người mẹ nói thầm và vuốt tóc cô con gái…
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
2 0 10,886 10.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

Kinh Hiền Nhân
1755 10:01, 15/04/2022
1 2 12,145 0.0
CÓ 8 ĐIỀU KIỆN ĐỂ ĐƯỢC AN ỔN

Một là được của cha mẹ để lại
Hai là có nghề nghiệp bảo đảm lấy sự sống của mình
Ba là học thức cao
Bốn là có bạn hiền
Năm là có người vợ trinh lương
Sáu là được người con hiếu thảo
Bảy là tôi tớ được hòa thuận
Tám là lìa xa việc ác
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1749 07:51, 13/04/2022
1 1 11,225 7.0
LÒNG DẠ ĐÀN BÀ.

Vợ chồng ly hôn là chuyện trọng đại
Tại phiên tòa, một cặp vợ chồng trung niên chuẩn bị tiến hành thủ tục ly hôn.
Người đàn ông đã điền đầy đủ thông tin và ký tên của mình vào đơn ly dị rồi lẳng lặng đưa tờ đơn cho người phụ nữ.

Người phụ nữ không nói câu gì, cầm tờ đơn, ...
Ai là người hạnh phúc?
1748 18:24, 12/04/2022
1 0 12,229 9.0
Một phút khôn ngoan
Mù loà
1746 11:54, 12/04/2022
0 1 11,778 8.0
Một phút khôn ngoan
Trí & Tiền
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1741 07:58, 11/04/2022
1 1 12,115 8.0
Tɾí và tiền – Nếu αnh không làm ɾα tiền thì cái tɾí củα αnh chỉ là tɾí nhớ

Một người Singαρoɾe nọ từng học ɾất giỏi nhưng cuộc ᵭời không có thành tựu như αnh tα mong muốn.

Khi gặρ ông Lý Quαng Diệu, người ᵭó thαn thở:
“Tôi là người có tɾí, nhưng vì không có tiền nên mới không làm ᵭược ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!