/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Chuông reo nửa đêm - Truyện Đọc mùa Vu Lan

916 10:42, 14/08/2021
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM

( từ)

Chuông reo nửa đêm - Truyện Đọc mùa Vu Lan
Chuông reo nửa đêm
Nửa đêm. Những ý nghĩ lo lắng bỗng tràn đầy trong đầu óc của người mẹ. Và người mẹ nhấc máy “Alô ?”. Bỗng bà nghĩ đến con gái mình. Bà nắm ống nghe chặt hơn và nhìn về phía người bố, lúc này đã tỉnh dậy xem ai đã gọi điện cho vợ mình.

– Mẹ đấy ạ? – Giọng nói trên điện thoại cất lên, như đang thì thầm, rất khó đoán là người gọi bao nhiêu tuổi, nhưng chắc chắn là cô gái đó đang khóc. Rất rõ. Giọng thì thầm tiếp tục:

– Mẹ, con biết là muộn rồi. Nhưng đừng nói … đừng nói gì, để con nói đã. Mẹ không cần tra hỏi đâu, đúng con vừa uống rượu. Con mới ra khỏi đường cao tốc và… Có cái gì đó không ổn.

Người mẹ cố im lặng…

– Con sợ lắm. Con chỉ vừa mới nghĩ là mẹ có thấy đau lòng không nếu một cảnh sát đến cửa nhà mình và bảo con đã chết vì tai nạn. Con muốn… về nhà. Con biết, một đứa con gái bỏ nhà đi quả thật là hư hỏng. Con biết có thể mẹ lo lắng. Lẽ ra con nên gọi cho mẹ từ mấy ngày trước, nhưng con sợ… con sợ…

Người mẹ nắm chặt ống nghe, nuốt tiếng nấc. Người mẹ nén những cái nhói lên đau đớn tận trong tim. Khuôn mặt con gái bà hiện rõ ràng ngay trước mặt bà. Bà cũng thì thầm: “Mẹ nghĩ…”.

– Không! Mẹ để con nói hết đã! Đi mẹ… – Giọng cô gái năn nỉ, lúc này giọng cô gái như một đứa trẻ không được che chở và đang tuyệt vọng.

Người mẹ đành dừng lại, và bà cũng đang nghĩ xem nên nói gì với con. Giọng cô gái tiếp:

– Con là đứa hư hỏng, mẹ ạ! Con trốn nhà! Con biết con không nên uống rượu say thế này, nhưng con sợ lắm, mẹ ơi! Sợ lắm… – Giọng nói bên kia lại ngắt quãng bởi những tiếng nấc. Người mẹ che miệng, mắt đầy nước.

Tay người mẹ chạm vào ống nghe điện thoại làm vang lên tiếng “cạch”, nghe như tiếng đặt máy, cô gái vội kêu lên:

– Mẹ còn nghe con không? Con xin mẹ đừng đặt máy! – Con cần mẹ, con thấy cô đơn lắm!

– Mẹ đây, mẹ sẽ không đặt máy đâu – Người mẹ nói.

– Mẹ ơi, con lẽ ra phải nói với mẹ. Con biết lẽ ra con phải nói với mẹ. Nhưng khi mẹ nói chuyện với con, mẹ chỉ luôn bảo con là phải làm gì. Mẹ nói mẹ đã đọc hết quyển sách tâm lý và biết cách dạy con, nhưng tất cả những gì mẹ làm là chỉ bắt con nghe thôi. Mẹ không nghe con. Mẹ không bao giờ để con nói với mẹ là con cảm thấy ra sao. Cứ như là cảm giác của con chẳng quan trọng gì vậy. Có phải vì mẹ nghĩ mẹ là mẹ của con và mẹ biết hết mọi lời giải đáp không ? Nhưng đôi khi con không cần những lời giải đáp. Con chỉ cần một người lắng nghe con…

Người mẹ lặng đi. Bà nhìn những quyển sách tâm lý bà để ở đầu giường. – Mẹ đang nghe con đây – Người mẹ thì thầm.

– Mẹ ơi, khi ở trên đường cao tốc, con không điều khiển nổi xe nữa. Con nhìn thấy một cái cây to lắm chắn đường con. Con muốn đâm vào nó. Nhưng con cảm thấy như con đang nghe mẹ dạy rằng không thể lái xe khi vừa uống rượu. Cho nên con dừng lại đây. Mẹ ơi, vì con vẫn còn… muốn về nhà – Cô gái dừng lại một chút – con đi về nhà đây, mẹ, cho con về, mẹ nhé?

– Không – người mẹ vội ngắt lời, cảm thấy cơ thể như đông cứng lại – con ở yên đó! Mẹ sẽ gọi một chiếc taxi đến đón con. Đừng tắt máy, hãy nói chuyện với mẹ trong khi chờ taxi đến.

– Nhưng con muốn về ngay, mẹ ơi…

– Nhưng hãy làm điều này vì mẹ, hãy chờ taxi đi, mẹ xin con.

Người mẹ thấy cô gái im lặng. Thật đáng sợ. Không nghe cô trả lời. Người mẹ nhắm mắt, thầm cầu nguyện trong khi người bố đi gọi một chiếc taxi. Cô gái im lặng rất lâu nhưng cô không tắt máy và người mẹ cũng vậy.

– Có taxi rồi mẹ ạ! – Tiếng cô gái bỗng vang lên và có tiếng xe ôtô dừng lại. Người mẹ bỗng thấy nhẹ nhõm hơn.

– Con về nhà ngay đây, mẹ nhé!

Có tiếng “tích”, có lẽ là tiếng tắt máy điện thoại di động. Rồi im lặng. Người mẹ đứng dậy, mắt nhòe nước. Bà đi vào phòng cô con gái 16 tuổi. Người bố đi theo, và hỏi:

– Em có nghĩ là cô bé đó sẽ biết là cô đã gọi nhầm số điện thoại?

Người mẹ nhìn đứa con gái đang ngủ ngon trên giường, và trả lời:

– Có lẽ cô bé đã không gọi nhầm…

– Bố mẹ làm gì thế ? – Giọng ngái ngủ của cô con gái cất lên khi cô mở mắt và thấy bố mẹ đứng cạnh giường mình.

– Bố mẹ đang tập… – Người mẹ trả lời.

– Tập gì ạ ? – Cô bé lẩm bẩm, gần như lại chìm vào giấc ngủ.

– Tập lắng nghe – Người mẹ nói thầm và vuốt tóc cô con gái…
Team Uống Trà Thôi sưu tầm
2 0 11,838 10.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

THẾ GIAN KHÔNG CÓ CHUYỆN BẤT CÔNG, CHỈ CÓ TRÁI TIM KHÔNG BIẾT THỎA MÃN
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1693 19:48, 29/03/2022
1 2 15,260 8.7
THẾ GIAN KHÔNG CÓ CHUYỆN BẤT CÔNG, CHỈ CÓ TRÁI TIM KHÔNG BIẾT THỎA MÃN

Sống đừng nặng nề quá, đừng nghiêm trọng mọi thứ, kể cả khi việc xấu đến cũng hãy thản nhiên mà đón nhận, bởi bạn không thể đẩy nó đi thì hãy tìm cách biến đổi nó. Đừng oán trách người khác, cũng đừng oán trách ông trời bởi ...
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1688 06:05, 29/03/2022
0 1 14,614 3.0
"BỐ CHO CON CÁI GÌ?"

"Con không đi cái xe đấy đâu, xấu hổ lắm, bạn bè con toàn đi xe ga, mẹ mua xe ga con mới đi….”

Câu chuyện của hai mẹ con cự nự nhau sau lưng trong quán cafe trưa nay làm tôi bất giác có một chút buồn, nhưng rồi lại chợt cảm thấy ấm lên một niềm vui khi nghĩ về một câu chuyện tương tự của ...
NGUYÊN TẮC CỦA LÒNG TỐT: HÃY CHO ĐI VÀ ĐỪNG MONG CHỜ BÁO ĐÁP
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1687 05:58, 29/03/2022
0 0 14,296 0.0
NGUYÊN TẮC CỦA LÒNG TỐT: HÃY CHO ĐI VÀ ĐỪNG MONG CHỜ BÁO ĐÁP

Nếu bạn muốn biết làm thế nào để sống tử tế thật sự, thì có một cách để thực hành, không chỉ bằng những lời nói hay việc làm tốt lành, mà với lòng tốt như chính bản chất chân thật, như tính “bản thiện” của mỗi con người.

Cách đây ...
LƯU LẠI DƯ HƯƠNG
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
1685 21:18, 27/03/2022
0 0 16,253 8.5
LƯU LẠI DƯ HƯƠNG

Vào đầu thế kỷ 20, một gia đình người Nhật di cư đến San Francisco (Hoa Kỳ) và làm nghề trồng hoa hồng ở đó.
Hàng xóm của họ đến từ Scotland cũng trồng và bán hoa hồng, cả hai gia đình đều thành công dựa vào sự lao động cần cù và uy tín, hoa hồng của họ rất được yêu thích ở San Francisco.
Tất ...
Kinh Hiền Nhân
1684 14:41, 27/03/2022
1 2 13,845 8.0
Ở đời có thịnh ắt có suy, có hội họp ắt có ly tán...
Kết bạn mà không bền chắc thì không nên thân, thân mà không có chừng mực thân lâu sẽ sanh khinh lờn...
Thân mà có cung kính thì thân lâu càng có hậu.
( Trích kinh Hiền Nhân)
Huyền Không
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
GIỚI THIỆU SÁCH HAY
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!