/Uống trà thôi
Tải ứng dụng
Trang chủ / Chia sẻ

Tại sao phải đón nhau ở sân bay?

937 09:02, 18/08/2021

( từ)

Tại sao phải đón nhau ở sân bay?
Tôi bay về sau chuyến công tác. Trên máy bay ngồi cùng một chị rất dễ thương. Khi may bay hạ cánh chị có hỏi tôi "Có ai đón em không?" Tôi mới chợt nhớ đến chồng dặn " Lúc xuống sân bay em cứ bắt taxi về, đừng có mà mặc cả." "Không có ai ạ" - tôi trả lơi.
Xuống sân bay cậu em trai đến đón chị gái mình và cho tôi đi nhờ một đoạn, đến chỗ hai chị em phải rẽ hướng khác thì tối xuống xe.
Trời mùa đông gió rất buốt, tôi tay xách nách mang đột nhiên cảm thấy tủi thân quá. Tại sao lại không có ai đón mình, tại sao trước kia tôi cũng không để ý những chuyển như thế này. Đứng một hồi không thấy có chiếc xe taxi nào đi qua, tối mới hiểu ở đoạn này không bắt được xe. Tôi đi bộ về phía trước có một trạm xe buýt, tôi chen lên chiếc xe đông đúc và về đến nhà. Mở của ra tôi chỉ kịp đẩy mấy vali vào rồi ngồi bệt xuống đất vì mệt. Chồng tôi đang ngồi máy tính bận cứu thế giới nên không thể ra đỡ đồ cho tôi, nhưng anh ấy có chút phản ứng vì tiếng động tôi gây ra “ Vợ yêu, em về rồi đấy à.” Tôi nằm bất động trên sàn “ Tôi đang làm cái quái gì với con người này?” Tôi cũng biết anh ta sẽ nói đáng nhẽ em nên bắt taxi, đừng có tự tìm chuyện, anh ta sẽ nói là đêm hôm bắt anh ấy đi taxi ra tận sân bay để đón thật là điên rồ, rằng nếu có xe riêng thì tất nhiên anh ta sẽ làm như vậy, và tôi chỉ đang kiếm cớ để cãi nhau thôi. Mọi thứ nghe có vẻ rất có lỹ, duy nhất chỉ trong tim tôi có cảm giác sai sai.
Mấy tháng sau khi xem một chương trình thực tế về gia đình nhà Osborn, có cảnh mẹ bắt mấy đứa con vào xe taxi để đón bố đi công tác về, tụi nhỏ nghịch ngợm la hét đứa bé đứa lớn, đồ đạc lỉnh kỉnh, có một đứa nói phụng phịu “tại sao chúng ta cứ phải đi đón bố, sao bố không tự về?” thì mấy đứa kia nhại lại đúng giọng của bà mẹ “bởi vì chúng ta yêuuuuu bố” rồi cười khúc khích.
Lúc đó tôi mới hiểu, chúng ta đi đón người thân không phải vì những chiếc túi chiếc vali to và nặng mà chỉ đơn giản là vì chúng ta muốn như vậy, chúng ta muốn đón họ để ôm trầm lấy và nói là chúng ta rất vui khi thấy họ về. Nếu suy nghĩ logic thì tất nhiên việc đưa đón nhiều khi rất phiền phức, nhiều lúc có cảm giác không nhất thiết, vì tắc đường, vì chúng ta đang bận chơi game. Chúng ta có thể không đến bênh viện để thăm người ốm, chỉ cần chuyển phát cân cam cũng được, có thể không tổ chức những ngày kỷ niêm vì như vậy rất tốn kém và không cần thiết. Nhưng thật là ngốc nghếc hy vọng nhận được sự quan tâm khi bản thân mình hờ hững.
Bất kỳ một mối quan hệ nào cũng cần đến những nỗ lực và cố gắng để duy trì, bới nếu cứ mặc kệ nó tự sinh thì nó sẽ tự diệt thôi. Chúng ta có người yêu người thân đâu phải để khi đi xa về “tự bắt taxi đi”, “tự tìm cách đi” hay"tự giải quyết đi, vì cái này đơn giản mà”. Ông bố Osborn trong chường trình kia là một người rất giàu, ông ấy có thể bảo xe riêng chở về đến tận nhà, nhưng mà sau một chuyến đi dài người đầu tiên ông ấy muốn gặp chắc hẳn không phải là ông tài xế mà là vợ con. Tôi tin chắc chúng ta ai cũng như vậy thôi, nhưng không phải ai cũng sẵn sàng làm.
Nếu đối với bạn đón người mình yêu là phiền phức, là lãng phí tiền của và thời gian thì đối với tôi, tôi thích như vậy, tối biết cái cảm giác khi có người đợi mình, cảm giác có ánh mắt tìm mình giữa đám đông trong phòng chờ. Và người thân nhất định phải là người đầu tiên tôi nhìn thấy sau một chuyến đi dài. Sự khác biệt là ở đó.

Nguồn: Sổ Tay Của Bắp Và Dưa
2 0 11,402 0.0
Đánh giá của bạn
1+
2+
3+
4+
5+
6+
7+
8+
9+
10+

Bình Luận

Đăng nhập để bình luận cho bài viết

Có thể bạn quan tâm

ĐỐI CẢNH VÔ TÂM
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3307 16:56, 22/05/2024
1 0 2,462 0.0
"Đối cảnh vô tâm mạc vấn thiền" xuất xứ từ bài kệ của vua Trần Nhân Tông, diễn tả tâm thái giải thoát của người tu hành. Trạng thái tâm này là kết quả của một quá trình tu tập lâu dài. Đối với cảnh bên ngoài, dù đẹp hay xấu, trái hay phải, thuận hay nghịch, tiếng khen hay tiếng chê, mà tâm không hề xao ...
Lương Thiện
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3304 14:03, 20/05/2024
0 0 2,631 0.0
LƯƠNG THIỆNNgày nọ, ông Walter phải đi công tác ở ngoại thành. Trong lúc ông đứng đợi ở ga tàu thì nhìn thấy một cậu bé đánh giày chừng hơn 10 tuổi.Cậu bé hỏi: “Ông có muốn đánh giày không?”Ông Walter cúi đầu nhìn đôi giày mới đánh xong, bèn lắc đầu.Khi ông Walter bước đi được mấy bước, thì đột nhiên ...
KHÔNG PHẢI CỨ NHÀ CAO CỬA RỘNG LÀ TỐT
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3293 08:00, 11/05/2024
0 0 2,441 0.0
Theo quan niệm trong phong thủy, nhà rộng mà ít người ở thì ngôi nhà đó được xem là không cát lợi, điều này là có nguyên nhân của nó. Thân thể con người, ở bên ngoài có tồn tại một từ trường mà mắt thịt của chúng ta không nhìn thấy được, loại từ trường này giống như vầng hào quang có thể chụp ...
LÝ TRÁT TẶNG KIẾM
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3291 13:00, 10/05/2024
0 0 2,438 0.0
Vào thời Xuân Thu, có một người tên là Lý Trát. Lý Trát phải đại diện cho nước Ngô đi sứ đến nước Lỗ. Đây thuộc về công việc ngoại giao. Trên đường đi sứ, khi ông qua nước Từ, quân vương của nước Từ mời ông dùng cơm. Trong lúc ăn cơm, quân vương cứ luôn nhìn ngắm cây bảo kiếm mà Lý Trái đeo ...
ƠN NGHĨA THẦY TRÒ
Team Uống Trà Thôi TRUYỆN TÍCH CỰC & SUY NGẪM
3290 13:00, 09/05/2024
0 0 2,428 0.0
Thời nhà Minh có một vị trung thần tên là Tả Trung Nghị, ngài Tả Trung Nghị đảm nhiệm chức quan chủ giám khảo các học trò từ khắp nơi muốn tham gia kỳ thi tiến sỹ. Tả Trung Nghị từng thời khắc luôn nghĩ phải tìm ra và giữ được hiền tài cho nước nhà, cho nên vào đêm trước kỳ thi ông liền cải trang vi ...
GIỚI THIỆU CÁC TRÀ QUÁN
Giúp Uống Trà Thôi tốt hơn mỗi ngày
×
Uống Trà Thôi
Chỉ 30s tải app cực nhẹ và trải nghiệm!